- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BÀY ĐẦU

21 Tháng Chín 201912:06 SA(Xem: 16904)
Đèo Hải Vân 1 - ĐN - ảnh K Đặng
Đèo Hải Vân- ảnh K. Đặng

 

ĐẾM CÒ

 

Bầy cò bay vắt ngang cầu vồng

mê say tôi mừng đếm

 

giống tiền lương tháng đầu đời nhận từ tay thủ quỹ

ấm nóng cổ họng khạc máu

đóng chặt cửa

 

giống chiếc lá già xếp hàng lại chậm chạp

xung quanh lời kêu ca của lá non sau ông không chịu rụng

giông bão mãi trơ trơ

 

giống cừu non ham cỏ xanh

quay về bầy đàn đuổi theo cố sức

lưỡi còn bịn rịn chân trời

 

giống thằng cháu mười tám tuổi nghiện game

từ trường cai về

vẫn chơi suốt suồnsuột như ngày trước

 

giống những chiếc xe tải

mang sẵn sáu quả bom

ném ngay vào cõi sống

 

ý thức và thân xác

bản chất luôn vênh váo

không bên nào ở yên

 

cầu vồng rồi tan mau

từng cái cò xa nhau

lối lạc thoáng rùng mình.

 

 

LỘC

 

Giọt nước mắt long lanh 
ngầu đục 
nghẹn ngào
bàn tay 
gầy guộc cố 
ngo ngoe vực sống
đứt lìa nối nghép tức khắc
đầy tràn

 

hét ca ngỡ bất tận
bức ảnh xưa nhất
lâu đài đổ gục thời gian

 

từng người nín thở 
dòng sông mặt phẳng bão cát ở hỏa tinh
vi sinh vật trong đá đang rơi xuống mặt đất

 

trong giấc mơ nào đó tôi đã ném mấy người đàn bà ở lại sau cánh cửa
hú điên dại vì chạy thoát
đến khi vợ gọi dậy

 

tàng hình ngoài con mắt camera
hít thở hùng nhiên
không do dự vì vô số bàn tay sắp đặt…

Top of Form


 

 

RUỘT

 

Hằm bà lằn tôi với chiếc gối đổ ruột 
bảo vệ phòng trưa những thanh quản bị đứt 
nhớ cơn đau dạ dày của mẹ nhào lộn đụng mái nhà 
ngày tôi còn quá nhỏ

 

bạn tôi rời nhà xuất bản 
tôi đọc chính tôi để tìm ra thuốc 
tiêu diệc đam mê

 

giấc tôi mơ là vải vụn bông gòn 
ngạc đầy lổ thở 
không một cơn gió bàn tay gọi giúp

 
nghĩ nỗi cô độc chờ trăng đầu tháng 
nàng sợ những ngày ấy

 

địa ngục ở quanh tôi 
quen không còn ghê tởm 
nhớ khi còn sống có lần bà hầm cho tôi thức uống từ những cái cùi bắp.

 

MẮT GIẢ SUY TƯỞNG

 

Dưới đáy phong rêu giếng cũ kỹ nhìn lên 
hay ở trên buông xuống  
tốc độ xẻ thịt hơn hai mươi nhân mạng trên ngày 
lý giải nguyên nhân tại họ

 

thằng cháu rể mắt giả của tôi nói thế 
mỗi lần vậy nó móc ra lau chùi  
rồi gắn lại cầm ly rượu trừng nhìn tôi cười cười

 

ngập đầy bóng xà phòng mắt giáo dục
những trưa chán day dẳng 
có con ngươi vô hình đâu đó đáp xuống cơn buồn ngủ 
nghĩ hiến xác có quả thủ tục.

 

DELETE KÝ ỨC

 

Chúng nó sẽ giật lấy đôi tay anh không kịp la hay ứng phản gì 
tốc độ vài phần trăm giây giữa đông người đừng ngắm mây

 

trình độ học vấn không là sản phẩm đạo đức 
giáo khoa là doanh thu bè lũ làm ra biệt phủ 
sang trọng tiêu xài quá nhanh thì giật cướp 
một giây ăn trộm bằng chín năm làm công chức 
mọi người cho rằng cơn mưa nay ủng hộ nó

 

sống sao cho yên thân 
giả như không mua đồ online nó biết số điện thoại và địa bàn đang ở 
giả như đóng chặt cửa 
giả như được tự do dùng súng 
giả như sử dụng chất độc thần kinh trong vụ kim yuong nam

 

nuối tiếc để rồi ức ấm 
chén trà nguội trên bàn ngã mùi ôi thiu.

 

BÀY ĐẦU

 

Hẹn hai mươi năm tôi lao đến em bằng đường đi ánh sáng 
những ban mai tháng chạp 
búp nụ vươn cao 
lang thang khu vườn thơm không tuổi…

 

bàn tay vuột mất năm mươi năm sần chai 
bóng tối trợn trừng nhìn tôi bất động 
nửa thành phố chìm ngập trong nước bẩn.

 

NGHE GIÓ

 

Sâu đêm hun hút vườn sau nghĩa địa 
mất ngủ vào ra 
sợi dây sợ hãi từ lâu đã đứt 
tôi nghe gió

 
một vài bóng dáng sương khói qua lại ngọn cây 
có những hình thể toàn thân mắt đóm 
lụa là cười nói nhố nhăng

 
tôi mường tượng cụ Trần Thế Pháp 
đàn ông đàn bà không bao giờ có tiếng nói chung 
trừ khi người thứ ba tư

 
đổ sụp cơn thịnh nộ dạ xoa vương bị giết 
người đẹp và nước về tay hồ tôn tinh 
tòa tháp chiêm thành thảm não 
con tim ai nhúng vào hôn nhân

 
gia tài vài quyển sách mang theo 
gãy đổ là cơ hội tốt cho đôi tai 
thảnh thơi tự tại  
trên mái chòi 
không bao giờ bỏ ông đơn lẻ 
bọn họ đang tới 
chúng tôi phải mau đi.

 

XĂM

 

Trái tre rụng xuống vườn hoang 
đi săn lượn lờ vài kẻ dẵm đạp 
vô tình giúp nó

 

ngày lụi tàn vì mưa 
tôi đọc ý nghĩ ánh chớp 
cướp đất làm bãi rác

 

sao chịu đau em. không da thịt 
sao chịu đau em. rạng rỡ mây đen

một câu nói  
của em 
có thể cháy nhà anh 
người thân lìa tay sứt trán

sát nhân. không chỉ vậy thôi 
biến mất

 

đẩy anh trôi trong máu 
tất rất xa cơn mê 
tim tê kiệt

 

sẽ quay lại bất cứ lúc nào 
giày ông ấy gắt mùi 
xổ tung bàn gọn thu giao đầu tháng

 

trại dưỡng lão 
ý tưởng khởi nghiệp của bọn trẻ vô đạo đức 
sau tiếng sấm.

 

 NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34917)
T huốc mê đã ngấm vào tận xương tủy và làm tê liệt đi mọi giác quan trí não của nàng. Nhưng nàng ngờ ngợ như có một cái gì đó trong người nàng vẫn tỉnh táo. Sự tỉnh táo ấy thật đáng ghê sợ. Nó khiến nàng có cảm giác. Nàng biết sự sắc lạnh của con dao trắng bóng ấy đang chạm vào cơ thể nào. Từng chút một.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 36828)
N ghé nhìn trời, nhìn xa xa ra khơi. Bão tới nhanh hơn ước lượng, mấy cái ghe chài kia không biết có về kịp. Nó bồn chồn. Hình như bữa nay Thắng đi, dù Nghé đã nói dời lại cho qua cơn bão. Thắng lý luận _ còn vài ngày nữa thì tao đã ra khỏi vùng bão này rồi _ chờ lâu hư chuyện. Chắc là Thắng dính ở ngoải rồi. Thằng này liều lắm, không nói được.  Chả có gì đáng sợ , Thắng vẫn thường nheo mắt nói với Nghé như vậy. 
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 38182)
T rời mưa, kéo theo cái lành lạnh làm Đầm thấy buồn quá, mà một tháng ba mươi ngày thì có mấy ngày Đầm không buồn! Sáng nay vợ gã đi chợ từ lúc trời còn tối om sau khi đã nấu xong nồi cơm cho chồng con. Nói là đi chợ cho sang chứ thật ra là vợ Đầm đi đồng nát, mang soong, ấm mới đi bán hoặc đổi cho thiên hạ. Công việc này trước đây là của Đầm nhưng khi nghe đám bạn thích ăn không ngồi rồi chế diễu:” Mày trông trí thức thế mà phải đi làm cái thằng đồng nát, đầu đường, xó chợ ấy à!”, thế là Đầm bỏ nghề.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35161)
Một tiếng đồng hồ sau nàng trở lại chỗ tản bộ trên boong tàu, khoác trên người một bộ quần áo nhẹ và hở hang nhưng rất trang nhã khiến nàng trông khêu gợi một cách kín đáo, một áo khoác không cánh tay hơi hở ngực và quần lụa ống rộng trông tựa như váy. Nàng không nhìn ai hết, nằm dài xuống ghế mở sách ra đọc.
31 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 39939)
T ruyện của Cung Tích Biền là vậy, rất kén người đọc, nhiều khi sẽ rất khó hiểu và không hợp “gout” với loại bạn đọc chỉ muốn tìm những truyện tình lãng mạn để tiêu khiển thời gian. Truyện của ông luôn làm người đọc hoang mang, dằn vặt, thao thức và sốt.
29 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 36304)
C ơn đau phả hơi thở Vào giấc mơ giật mình trốn chạy Giọt nước mắt bật lên tiếng kêu thương thức dậy Ngậm ngùi treo mình trên cành khô Trong cầu vồng thanh âm lóe sáng...
29 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 33520)
t ôi rượt mặt trời về bên kia núi hoàng hôn vỡ buồn bật khóc thơ ngây tôi thấy em của những ngày ngơ ngác nơi cuối trời hoan lạc tàn phai
28 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 34916)
N hư những giọt mưa từ trời muôn đời tìm về đất Ta tìm nhau Sài Gòn nỗi nhớ giăng mây Em giấu mưa đầy mắt
28 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 33232)
S au khi mẹ cô bỏ mấy chị em cô và cha cô đi theo tiếng gọi thăm thẳm của núi xa. Cô lại càng khát khao thấy núi. Cô giận mẹ. Nhưng Cô không thể hiểu cha. Người đàn ông của đồng bằng đơn giản , phẳng lặng đó không hề oán trách, hận thù người đàn bà đã nhẫn tâm từ bỏ gia đình. Cha gói ghém hành trang, dắt 2 chị em cô đi tìm mẹ.
28 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 35423)
“Bỏ Đảng hay là bỏ con Lan?”. Ông Kí trừng mắt nhìn thằng Rừng . Đời thằng Rừng chỉ có hai người mà nó thương yêu nhất . Đó là ông Sáu và con Lan . Ông Sáu thì chết rồi . Còn con Lan, chồng không về, mà cái bụng cứ lùm lùm ngày càng to biểu nó bỏ sao đành, vả lại như lời ông Kí nói . Cái chính trị ấy đâu phải là của nó . Nó là rừng, là mủ chai, là trái ư .. Thôi thì cứ cởi bỏ cái áo xã đội trưởng, mà dẫn con Lan về ngôi nhà cũ sinh sống.