- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LỤC BÁT CỦA QUỲNH

29 Tháng Tám 20197:20 CH(Xem: 18716)
NguyenDaQuynh 2019
Thi sĩ Nguyễn Dạ Quỳnh 2019



LỤC BÁT MÙA

 

người dưng trong mắt người dưng

để mùa nay

một rưng rưng

mùa về 

 

mùa về ai thả tóc thề

để ai luyến một bộn bề

mùa xưa

 

có nhiều không 

những cơn mưa

từ trong ký ức

ướt mùa

chiều nay

 

(lục bát của quỳnh)

 



LỤC BÁT NỤ CƯỜI

 

đêm nghe có tiếng thở dài

dường như chiếc lá chao ngoài hiên mưa

 

trăng ngồi giấu mặt - buồn chưa?

nghiêng đầu em nhớ - mùa xưa - có người ...

 

có người bán một nụ cười

anh mua dành để một đời tặng em

 

(lục bát của quỳnh)

 

 

NHƯ MỘT LỜI HÁT RU

 

ngàn xa gió hát lời ru

dỗ em say ngủ

giấc mù mịt,

đêm!

 

gối thơm trải vạt tóc mềm

trăng rơi mấy sợi

trăng chìm trong mơ

 

ru em

có một người khờ

bên cung nguyệt hát

chờ kiếp sau

 

ru em

tình cuối

tình đầu ?

dường như vô thuỷ

lẫn vào

vô chung

 

ru em

tiền kiếp ngại ngùng

mai em về

biết có không

một lần?

 

(lục bát của quỳnh)

 

LỤC BÁT TÍM

 

ngón tay tím giọt mực

em thơ dại đã bước qua tuổi hồng

tóc dài thả một chiều sông

có người níu sợi bềnh bồng

mây trôi

ngày em thêu áo theo người

hoa mua vườn cũ rã rời

tím xưa

 

(lục bát của quỳnh)

 

 

LỤC BÁT ĐƯA NGƯỜI

 

đưa người 

ngày xưa qua sông

hoàng hôn tím, tím hoàng hôn 

ngập ngừng

ô hay mắt chợt buồn rưng 

vài ba giọt ngọc lưng chừng mi thơm

 

đưa người

tay hững hờ buông

tay người dưng cũng bâng khuâng chút gì

một mai vẫn cõi đi về 

mà sao nghe nặng câu thề cùng ai 

 

đưa người 

qua ngõ trăng cài 

song thưa mấy độ rạc roài vóc hoa

bao nhiêu tuổi đã buồn qua 

vẫn trơ trọi mãi một tà áo mơ

 

đưa người 

về lại ngẩn ngơ 

mất đâu cái thuở dại khờ nguyên trinh

tình ơi xa xót là tình 

đưa người

mình lại khóc mình

tình ơi 

 

NGUYỄN DẠ QUỲNH

 

Ý kiến bạn đọc
20 Tháng Chín 20193:27 CH
Khách
Cảm nhận từ thơ của thi sĩ Nguyễn Dạ Quỳnh.
Lê Miên Khương lemienkhuong@yahoo.fr

" Chào em lục bát người dưng / Bầu trời tiêu diệu rưng rưng mùa về / À ơi vô thủy câu thề / Mi thơm giọt ngọc tôi về tịch liêu "

Ai từ lục bát bước ra
Thân dung yểu điệu đôi tà áo bay
Hôm qua và cả hôm nay
Còn nhiều hôm nữa tôi say vì người

Đừng hờ hững, xin mỉm cười
Mến mùa hoa tím, tôi làm người dưng
Xin ai không bảo tôi đừng
Làm người … tình cuối ai từng yêu thơ !

Dù ai có nói tôi khờ
Vẫn xin … lục bát, mộng mơ … tóc thề
Tôi từ miên viễn chân quê
Sáng hồng chiều tím : cõi về tôi thương

Cho tôi luyến quyện mùi hương
Dẫu cho xa lắc trên đường nguyên trinh
Mặc cho người cứ vô tình
Làn hương tôi giữ … một mình cho thương

Lê Miên Khương 20/09/2019
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 78573)
H ải quân Hoàng gia Nhật dạy cho tôi một nghề nghiệp duy nhất: Phi công khu trục. Hủy diệt những kẻ thù của tổ quốc, bay và bắn. Tôi đã sống như vậy suốt 5 năm, trên những vùng trời Trung Hoa và Thái Bình dương. Tôi không biết đến đời sống nào khác ngoài đời sống của người lính.
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 68333)
N hư mọi người đều biết, Victor Hugo (1802-1885) vừa là nhà thơ trữ tình và châm biếm vừa là kịch tác gia cách tân vừa là nhà văn xã hội Pháp thế kỉ XIX rất ư năng động và sung sức, có nhiều tác phẩm đủ ba thể loại đó để đời. Chẳng hạn, chỉ cần nhắc tới cuốn truyện đầm đià nước mắt Les Misérables (Những kẻ khốn nạn – 1862) (1) là ít ai quên, đặc biệt ở Việt nam...
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 94434)
Đ êm úp mặt vào vách, tôi nhớ đến người con gái trên chiếc thuyền nan. Dưới ánh trăng thân thể nàng trắng ngần như tượng sứ. Trong giấc ngủ chập chờn, đôi tay nàng vẫn đều đều khỏa nước, khỏa lấp cả sự day dứt trong tôi. Tôi thấy cả nàng và tôi đều đứng ngoài trò chơi ấy, nàng ngồi bên tôi ngắm những cụm cỏ xanh um buồn bã...
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 115286)
C ần gì phải viện dẫn đến những lời chứng dối Khi đám đông nghe bài giảng trên núi chẳng chút động tâm Khi quân gian đem gươm giáo bắt thầy mình như bắt kẻ cướp Thì những lời chứng dối cũng chẳng ăn thua gì
25 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 104204)
Lời giới thiệu: Bài “Giã Từ Trung Quốc” được dịch từ bản Anh ngữ tựa là “Walking Out on China”(do Wen Huang dịch từ tiếng Trung Hoa) của nhà văn đối kháng Trung Hoa, Liao Yiwu, xuất bản trên The New York Times số ra ngày 15 tháng 9, 2011. Ông Liao, tên Hán Việt là Liêu Diệc Vũ, cũng còn được biết tới dưới tên Lao Wei, sinh năm 1958 tại tỉnh Sichuan, đúng vào năm Mao trạch Động phát động chiến dịch Một Bước Nhẩy Vọt đã đưa cả nước vào nạn đói trầm trọng...
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 94885)
C ơn mưa bất chợt ập xuống phi trường vào chủ nhật của tuần lễ thứ ba trong tháng sáu. Tôi là người hành khách cuối cùng ra khỏi chuyến bay từ Paris trở về trong đêm hôm ấy. Không biết là mình đã ngủ vùi đến mấy ngày. Nhưng khi tỉnh dậy nhìn kim đồng hồ đã ba giờ sáng.
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 112546)
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh quê ở Nha Trang, sinh ở Hà Nội. Tốt nghiệp Cử Nhân Luật, khóa cuối cùng của Đại học Luật Khoa Sài Gòn, tháng 12-1974. Có nhiều thi phẩm đã xuất bản từ 1991 đến 2009 tại Việt Nam. Hiện sống và làm việc tại Hoa Kỳ. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những bài thơ của Nguyễn Thị Khánh Minh. TCHL
17 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95696)
C ái Tôi nội cảm cộng hưởng với cảnh đời riêng, tâm thế sáng tạo riêng đã hình thành kiểu tư duy kỳ lạ của thơ Loạn. Thơ Loạn ra đời dựa trên sự thăng hoa nghệ thuật của những nỗi đau, sự bung phá những giới hạn, sự phân ly và hòa hợp những đối cực, sự hợp lưu của nghệ thuật, tôn giáo và cuộc đời. Thế giới nghệ thuật trường thơ Loạn là ánh xạ đầy biến ảo của những cái Tôi trữ tình đau thương và khát vọng.
17 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 114739)
X a không chỉ từ thân xác Cái tổ nhỏ nhoi kết bằng ý nghĩ về nhau cũng quá đỗi xa xôi Dải sương mù cuối năm kéo ngôi đền lùi lại Nấp sau bao lí lẽ tỏ mờ
09 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95224)
K hi ta nói chuyện một con sông, thì chủ yếu là nói đến một khúc sông, như khúc sông Hương chảy qua thành phố Huế. Nói về một tác giả cũng vậy, thường ưu đãi ấn tượng về một tác phẩm nào đó. Với một sự nghiệp văn học đã trải qua nhiều ghềnh nhiều thác như của Thảo Trường, đánh giá toàn bộ là một việc khó.