- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VÀ 20 YÊU ANH

10 Tháng Tám 20195:45 CH(Xem: 17517)
Ban Mai - ảnh FB Nguyễn Thi Kim Lan
Ban Mai - ảnh FB Nguyễn Thi Kim Lan


vỡ tan ... tan

..( ... cho bàn tay quên thời gian

và thời gian đãng trí nhan sắc)


giờ này viên gạch và đồng bọn của chúng
đang vạ vật công trường
em trong ngôi nhà đã hoàn thành thể
chốc lát lại nóng lòng các viên gạch
có lúc thương phát khóc
những hạt cát nhỏ đỡ cả bức tường
bức tường cho các giấc mơ tựa vào bay bổng
cái bản lề thay cho anh lính canh
mòn bao thế kỉ trộm đạo

“nhưng làm sao người ta yêu các ngôi nhà
mà không dành sự chịu đựng cho mình để mạnh mẽ cùng hạt cát 
nếu em cứ làm vướng chân anh
anh không thể chủ trì giao ban công trình 
anh có thể điên cùng gió
bất chợt
trên các tầng không gian
nhưng ngôi nhà gạch cát và thợ beton
phải lành mạnh một cộng một bằng ba theo qui hoạch

...ấy là lời khó nghe của gạch
phiên dịch mệnh lệnh hắc xì dầu 
của đốc công 
anh đã nhờ chúng đánh mooc : 
( bảo ban cô ấy con cún hiếu động )
vâng vâng
em biết em chưa ngoan
và em hứa
hứa yêu anh vừa thôi
như gốm không quá lửa
để anh không nhớ em gầy hao
để đêm và ngày không qua mau như rừng cháy
trùng khít vào nhau như đất với trời

nhưng no có gì free đâu
anh về phải trao em phần thưởng 
- nói nghe xem cái gì nào -
( sẽ để em chờ anh vô lượng
sẽ không giấu sự tinh quái sau kẽ tay
 cho em hong những 
hạt cát đính trên các ngón 
sẽ nói nhớ em bằng im lặng thật dày)...

xe beton hình như đã lại gần 
thật may anh chưa kịp nghe
lời cuối cùng em nói 
à không
là gió đấy.

10.8.2019
-ntkl-

 

 

bão số 5 và ngũ ngôn

 

nhúng tóc mai vào mật
mỏi vạn dặm hoa phai 
vẹt ngày em đi trốn
biết nhớ đêm hao gầy

cài chắc then cửa sắt
bão trời rồi sẽ xa
nứt thản nhiên trầm mặc
gió buồn xé can qua

phím mưa rơi mỏi rũ 
bao tử đòi hạt cơm
bắt đền anh đáo để
bẫy em vào tình cam

10.8.2019
- ntkl-

 

 

và 20 yêu anh 
( cho Ban Mai)

em thích như cây hoa jun
khép mi đêm hè mộng tưởng
một chiều trăng phơi buồm nắng 
đơm đầy một vốc xanh hương 

dòng đầu tiểu thuyết mười chương 
lăng xăng bên bàn anh vẽ
đọn tơ thêm vào thiết kế
thoảng thoang một nụ môi the 

chờ anh phố cạn lối ve 
dạ mềm gõ đôi phím nhớ 
gót mây sao sa gọi cửa 
anh về cuốn một ôm khuya 

9.8.2019
- ntkl-

 

 

khi ngày không đêm

 

chia tay rồi
đường Văn Cao bỏ lại cây hoa sữa

thu gầy hao 
một nửa
đêm trăng non hối hả 
đêm trăng non cồn cào 
sao không 
một chút nữa nào
bàn tay em 
trong tay anh 
bé nhỏ 
anh nhẹ cầm vầng trăng tỏ
cầm sắc non hoa sữa 
đi bao lâu 
bao lâu

đến một ngày không còn đêm
khi không còn nhớ nữa

7.8.2019

-ntkl-

 

 

bọn trẻ

bị sinh ra không bỏ phiếu biểu quyết
ăn bất cứ gì không hỏi tại sao
nghe ru chuyện đánh cãi chửi nhau
ghét yêu theo ta yêu ghét

họ nghe hét nhiều hơn tha thiết 
bị hỏi không còn yêu nhiều nữa a
bị từ chối thích thứ gì ta không ưa
hôn nụ đầu con hôn như ta mô tả

bọn trẻ suốt ngày bài vở
đôi khi học người không biết chữ
hát giọng đồng ca chuyên nghiệp
học giết đi ý của riêng mình

bọn trẻ hầu như ít bất bình 
chúng trả ơn băng tình yêu thế chấp 
cũng không mở lời trách móc
khi ta buồn chúng nức nở theo ta

một ngày kia ta sẽ đi xa
điều để lại là tang ma nghi lễ 
trẻ mồ côi khổ đau khôn kể
cũng không biết hát lời của mình

8.8.2019
- ntkl-

Ý kiến bạn đọc
12 Tháng Tám 20192:09 CH
Khách
I like your poem!, it's very "ngộ"!
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 74295)
Hắn tỉnh lại đột ngột. Bốn năm người thanh niên đang kéo hắn ra từ dưới lườn xe. Hắn nếm được vị mặn và máu, một đầu gối bị đau, và khi bị nhấc bổng, hắn phát rên, không chịu nổi sự đụng chạm trên cánh tay mặt. Những tiếng nói như không thuộc về những khuôn mặt treo ở trên hắn đang bông đùa vỗ về và bảo hắn yên tâm.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 82704)
Khi tòa báo đề nghị tôi tham gia viết về các nhà văn mà giá trị được cường điệu cao hơn giá trị thật của chính họ, tôi đã nghĩ sẽ từ chối. Tại sao phải tự mình tạo thêm kẻ thù một cách miễn phí? Rồi Robbe-Grillet xuất hiện trong đầu.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 90971)
Sư thày trụ trì ngôi chùa làng là người có học. Chẳng bao lâu hắn đã có thể trò chuyện như một người bạn tâm giao. Giáo lí nhà phật trong nhiều năm đã trở nên mờ nhạt với tuyệt đại đa số những con người tất bật với cuộc sống hôm nay. Cái hiểu biết về đền chùa miếu mạo của hắn cũng chỉ dừng ở mức không nhầm lẫn giữa nơi này với nơi khác. Bởi thế được trò chuyện với sư thày mỗi tháng vài lần là điều làm hắn vô cùng thích thú.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 110200)
Một cái chức nhỏ nhẹ Một cái chức lăn như cỏ lông chông Mơ đeo vào tay xòe ra giữa nắng Mơ đeo vào gót chân mỗi bước mỗi khua vang rổn rảng
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 99805)
Hoa ôm cứng lấy tôi. Hoa bảo: Hãy yêu Hoa đi. Nắng buổi chiều chiếu rọi xuyên qua bản vẽ làm rách nát từng đường trên cơ thể Hoa. Tôi nằm dát người trên chiếu, nghe tiếng súng nổ và hiểu Đà-nẵng đang cơn hấp hối.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108691)
một con thuyền dính bùa ngải của sông ý nghĩ găm đầy tháng năm mắc cạn em cố quên làm gì! khi ngay cả cánh tay anh cũng ảo
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 86274)
Đầu thập niên 60 của thế kỷ trước, Ngô Thế Vinh còn là một sinh viên y khoa, đảm nhiệm chức vụ chủ bút cho tạp chí Tình Thương, tờ báo của những người sinh viên áo trắng. Trong thời gian này tôi là một sĩ quan rất trẻ của QLVNCH. Cả Ngô Thế Vinh và tôi bị cuốn vào một biến động làm rung chuyển rừng núi Tây Nguyên: vụ nổi loạn đòi tự trị của những sắc tộc thiểu số, mà báo chí thời đó gọi là FULRO.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 89142)
...Chết tuy biết vì sao mình chết, do đâu mình chết mà không làm gì được. Chết một lần dưới làn đạn Tây dương. Chết thêm một lần về tinh thần bởi lòng trung bị khủng hoảng, bị phản bội, ấy là thời đại của những con người như Hoàng Diệu, ấy là những anh hùng cứu nước như Hoàng Diệu...
15 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 75086)
Hợp Lưu 112 Xuân Tân Mão 2011 , đến với bạn đọc và văn hữu khắp nơi trong tiết trời lạnh hơn mọi năm. Một năm đã trôi qua với bao biến động trên thế giới ngày nay, và cũng là một năm có nhiều đổi thay nơi quê nhà. Dù đang ở nơi nào, tâm hồn người Việt vẫn luôn hướng về; mong mỏi đổi mới, cải thiện cho một xã hội tốt đẹp hơn. Mùa Xuân là biểu hiệu của khởi đầu và hy vọng, cũng là dịp cho chúng ta suy gẫm và nhìn lại một năm đã qua.
15 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 103190)
...Tôi đến Trường Chu Văn An trên đường Thụy Khuê, vào phía sau sân trường tìm bãi cỏ nhìn qua Hồ Tây để nhớ đến nụ hôn đầu tiên Kiên bỡ ngỡ đặt lên môi Phương trong Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh. Bãi cỏ xanh mướt ngập đầu lưu giữ tình yêu đầu tiên của Kiên không còn nữa. Nếu giờ đây, Phương cũng đã đi nước ngoài và lấy chồng ngoại quốc, nụ hôn của Kiên trao cho Phương, chính tôi nhận và giữ hộ...