- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

GẶP Ở NINH THUẬN

03 Tháng Tám 201910:33 CH(Xem: 18701)

GAP O NINH THUAN
photo ĐH

HÔM NAY VÀ ĐÊM TRƯỚC

 

1
Thức cùng tiếng mưa đêm
nghe tóc mình cháy khét
đặt tay lên bàn phím
khiến laptop giật mình

 

những luồng tin quốc tế
đang đổ lên trang nhà
Paris và nước Pháp
thứ Sáu ngày mười ba

 

tiếng súng dừng tiếng nhạc
trong cung Ba-tac-lan
máu nào cũng máu đỏ
máu nào phân chính – tà

 

đường biên không giới tuyến
thiện ác vẫn nhập nhằng
trận cầu chưa kết thúc
trái bóng còn đang lăn

 

thôi không mừng sinh nhật
ngày hôm sau của mình
ước gì đàn chim lạc
cất trống đồng bay lên.

 

 

2
Đợi em trên sân ga
ngày dài như chiếc ống
nụ hôn anh vừa kịp
bên mép nắng đường xa

 

em đã viết lên dòng
mừng anh ngày sinh nhật
anh đã vẽ lên đồi
hạnh phúc hình bầu dục

 

em đến rồi em đi
rải cơn mưa vào nắng
con đường chiều Sài Gòn
lại cuộn lên thành thác

 

mùa Đông đang lượn lờ
những ngày không có rét
mà đêm chừng buốt lạnh 
ướt đẫm vì sao xa

 

không thể chọn cho đời
toàn những ngày tươi đẹp
mình góp lại cho nhau
những tinh vân ánh sáng.

 

Phan Thanh Bình

 

 

VECTO

 

Tôi thuê TÔI ngồi đây

cập nhật tôi

điều chỉnh tôi

thông báo trạng thái tôi

 

người đàn bà tuyết hạnh

uống tôi trong quán cà phê CÓC

ăn tôi ở nhà hàng MÈO

ngủ với tôi trên khách sạn DAO

 

nàng hối hận vì đã cho tôi xem ký ức.

Phan Thanh Bình

 

THỨC TRÊN DÒNG

 

Đám mây thế chỗ con thuyền vừa đi khuất

mùa trên dòng tẩu thoát

còn lại tiếng sáo diều

kẻ thực hành giấc mơ

đếm sợi tóc sau mỗi lần từ biệt

 

hút anh vào hố thẳm

bình yên đến lạ thường

những ngày mưa khát nước

 

bay, bay mãi lời anh chưa kịp nói

đi, đi mãi điều em chưa kịp nghĩ

 

dưới ánh trăng điển hình

con rắn trườn qua để lại vệt lân tinh

nhịp khúc mơn man

làm anh sợ hãi

dẫu cái chết sẽ được giăng đèn.

 

Phan Thanh Bình

 

GẶP Ở NINH THUẬN

 

Tháp Po Klong Garai

gié lúa trổ bông đúng vụ

có phải tiếng trống pa-ra-nưng dồn thúc mạch nước ngầm

mùi cỏ khô quyện mồ hôi đêm trước

vương vai người đi đường

 

điệu múa chăm trong vườn nho đang chín

có phải tiếng kèn sa-ra-nai kết âm thành trái ngọt

trên lối mòn cổ xưa

cây xương rồng hiện thân theo truyền thuyết

- Mày ơi! mặc sức bung gai

 

sông Cái chảy vào mẹ sinh em

mùa xuân phủ phục ngàn năm trên đỉnh núi

hà tất gì cơn mưa mà mây chơi trò đuổi bắt?

thung sâu vẫn giữ lời nguyền

 

sông Dinh chảy vào cha định danh nên xóm nên làng

có tiếng cười trẻ con, tiếng thở trâu bò và tiếng chim hót ngắn

bản hòa âm vét cạn ngày

mảng đất này không chọn anh làm rể.

 

Đến từ hôm qua

đến từ hôm nay

nhịp trống ghi-năng giật chân tóc thức

những con đường mở lối tới cổng trời

 

em đặt ngôi nhà lên đường ray buộc đoàn tàu dừng lại

hãy nhận từ em hạt muối chát

trước khi cuộc phục sinh Nam – Bắc bắt đầu

 

ở đây

giọt sương quý như rượu

nằm trong khóe mắt em

nắng vừa đốn ngã một chàng trai trẻ

sóng biển rào lên tiếng cười giễu cợt miên hoàn.

 

Phan Thanh Bình

 

 

LÁ RỖNG

 

Lá xanh

chẳng ngờ lá rỗng

nắng quay đầu

mưa cũng quay đầu

anh thả hồn trước thảm rỗng mênh mông

đi nhón chân sợ mình làm đau lá

 

chúng ta từng trông chờ ở nơi rất xa

điều kỳ diệu mỗi ngày lại nhòa thêm một ít

tầm nhìn giản đơn 

đôi mắt chợt nhòe …

 

Lá vẫn xanh và lá vẫn rỗng

ngày hư vô nhưng ngày rất thực

dẫu nứt toác sau lần em đến

xin đừng để anh nhẩm lại chính mình.

 

Phan Thanh Bình

 

 

Ý kiến bạn đọc
04 Tháng Tám 20196:14 CH
Khách
Bạn nhớ mình không? Hien Le vẫn nhớ bạn đấy!
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32143)
M ỗi một thi sĩ đều có những giai đoạn thơ mang đậm dấu ấn của đời mình. Thơ Hà Duy Phương đang mở ra một trang đời mới. Người thơ đang tìm lại chính mình và đang tìm trái tim thơ…
25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33384)
t a đã đi ngang qua nhiều biển vẫy vùng suýt chết thằng đàn ông nhìn em ánh mắt màu mật ngọt giấu sau bản tình ca chiếc mặt nạ sau khi vẽ lên bầu trời vòng tròn của khói
25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33677)
R ồi cũng đến lúc không còn để nói câu tiên tri nở trắng cánh phù dung rồi cũng đến lúc không còn để đợi khúc tình xa rớt lại giữa lưng chừng
22 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33344)
B ạn tôi dậy cho tôi viết ca khúc Sau 3 tuần bắt tôi viết 8 tiểu đoạn Tôi ghi note cho từng tiểu đoạn Tất cả đều không có gì sai Bạn dạo những note kia bằng dương cầm Tôi nghe những âm thanh là lạ Bạn nói với tôi  Cái này không phải nhạc Hiền ơi…
21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 31574)
MKDSNM được phát hành vào một thời điểm rất ý nghĩa, ngay sau Hội nghị Thượng Đỉnh Mekong II / MRC Summit II vừa diễn ra tại Thành Phố Sài Gòn ngày 5 tháng 4, 2014. Hội nghị này đã được giới quan sát quốc tế và các nhà hoạt động môi sinh đánh giá như một thất bại về phía Việt Nam trong nỗ lực bảo vệ sự phát triển bền vững hệ sinh thái Sông Mekong, và ĐBSCL, cũng là mạch sống của ngót 70 triệu cư dân sống trong lưu vực.
21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35999)
K hi về đã lạnh vườn xưa Chỉ nghe giá rét sang mùa mà thôi Giờ em heo hút phương trời Biết chăng đây có một người nhớ thương
19 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34456)
Q ua một loạt truyện gởi đến độc giả Hợp Lưu gần như liêu trai và siêu thực, Uyên Lê tâm sự: “ Em chỉ thích viết về quê hương này, về Việt nam, có những điều đẹp như hoang đường ... Chỉ có yêu thật lòng người ta mới thấy cái đẹp của người mình yêu. Em viết về Phan Thiết và nước mắm rất nhiều, em cho đó là cái đẹp và tình! Em cũng viết nhiều về Huế… em không biết HL có thích chất tự tình quê hương đó của em không…” Chúng tôi xin gởi đến quí bạn đọc một bài viết về Phan Thiết của tác giả Uyên Lê.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37039)
C hỉ còn một góc phố Và một ngã tư chơ vơ không người chờ đợi Em đi qua hôm nào anh đâu biết Một nửa tình buồn lạc nhịp ngoài đêm
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32054)
Đ ồng hồ cũng dừng lại đối với những người phải bỏ nước ra đi, sau khi ông Trần Mai Hạnh và bạn bè của ông vào Sài Gòn. Họ ra đi từng đợt: đợt di tản, đợt thuyền nhân, đợt đoàn tụ gia đình, đợt H.Ọ Mỗi đợt ra đi mang theo một loại quê hương, và trong hoài niệm, không ai muốn thay đổi hình ảnh thân yêu ấy. Bạn bè, nhà cửa, phố xá, tên đường tên đất, cả đến ngôn ngữ trao đổi thường ngày...giống như một cuốn phim đột ngột bị đứt, ngưng lại, thành tĩnh vật.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37518)
T hế kỷ chúng tôi trót buồn trong mắt Dăm bảy nụ cười không đủ xóa ưu tư. {Bây giờ} Qua hai câu thơ đó Nguyên Sa đã diễn tả tâm trạng của thế hệ ông, thế hệ của những người trai trẻ ở miền Nam thời 1954-75, đã nuôi nhiều kỳ vọng cho tương lai đất nước, nhưng chẳng bao lâu đầy tuyệt vọng trong một quê hương khói lửa.