- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BƯỚC QUA BUỒN THÁNG BA

21 Tháng Ba 20197:52 CH(Xem: 21870)



THANG 3- photo UL
Tháng Ba - photo UL

Mùa gọi nhớ

 

Bão đã qua rồi anh biết không

Trời bây giờ trời sắp sang đông

Lâu lắm không về thăm cố quận 

Nỗi nhớ nhung như cải lên ngồng

 

Chiếc áo năm nào em đã mua

Anh mặc cho ấm lúc giao mùa

Đông nay trời lạnh hơn năm ngoái

Nắng sớm cũng dường như gió trưa

 

Chẳng biết ngoài kia mưa có rơi

Giăng từng lớp trắng ở trên đồi

Em ở trong đây mà thấy lạnh

Hay là mưa khóc mướn vậy thôi...?

 

Nguyễn Thị Bạch Vân

 

 

Tự hỏi rồi lại tự buồn

 

Hỏi trời hỏi đất tiêu dao

Hỏi mây hỏi gió ta bao tuổi rồi

Hỏi da vừa trổ đồi mồi

Kia con sẻ hót mấy lời sang thu

 

Hỏi trong đêm tối tù mù

Đâu là ranh giới phạm trù yêu đương

Hỏi chân có nhớ con đường

Hỏi thăm chăn chiếu phấn hương nhạt dần

 

Hỏi trăm năm có duyên phần

Nay xanh đã bạc mấy lần qua sông

Biết rằng có đấy rồi không

Bàn tay đang nắm mà dường như buông

 

Tự hỏi rồi lại tự buồn

Tóc xơ mấy cọng vừa buông xuống đời

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

 

Bước qua buồn tháng ba

 

Tháng hai còn nằm trong ổ

Mà buồn tôi đã tháng ba

Xuân vừa mới qua một nửa

Sớm mai bỗng thấy mình già

 

Cái buồn là buồn cho có

Cái nhớ là nhớ cho xong

Tôi cười với tôi một tiếng

Đa đoan cũng thấy nhẹ lòng

 

Này vạt nắng vàng trước ngõ

Nghiêng về một phía đắn đo

Nỗi buồn tôi hong dạo nọ

In vào trang giấy thành thơ

 

Bước chân ra đường buổi sớm

Đi về nắng chỉ đường trưa

Gian nan nợ nần hai phía

Trần gian sống cũng như đùa

 

Nguyễn thị Bạch Vân  

         

 

 

Chiều đi ngang nhà thờ lớn

Chiều thấp đi về qua xóm đạo

Ngại ngùng sợ chúa hỏi vì sao

Lâu lắm rồi tôi không đi lễ

Kể từ ngày hai đứa xa nhau

 

Anh có trình bày với chúa chưa

Rằng mưa hay gió cũng theo mùa

Anh đã gặp cha và xưng tội?

Phục sinh này khác với phục sinh xưa

 

Cũng lâu rồi tôi không làm dấu thánh

Làm con chiên ngoan đạo giống như anh

Lòng hai ta là một trời hoa mộng

Ta bất minh, chúa cũng chẳng tán thành

 

Chân bước không đành qua xóm đạo

Nhà thờ tan lễ tự khi nào

Chúa vẫn đứng buồn hiu trên thập giá

Tôi đứng chờ... mà chúa chẳng hỏi vì sao...

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

Tôi thấy tôi ngoài kia

 

Tôi thấy tôi ngoài kia

Tôi chờ tôi ngoài kia

Bên bờ lau sậy gió

Thiên thu một cõi về

 

Thấy trăm năm là mộng

Sắc sắc với không không

Niềm tin và mơ ước

Bay về phía phù vân

 

Một tờ lịch vừa gỡ

Bao nhiêu sợi tóc rơi

Còn sợi thương sợi nhớ

Cũng bạc nửa cuộc đời

 

Tôi thấy tôi ngoài kia

Đứng giữa trời lộng gió

Lẫn vào mây trắng bay

Vương đầu cây ngọn cỏ

 

Hồn lơ lửng trên không

Rơi xuống bài thơ nhỏ

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 100904)
K hi tầu đi ngang qua tượng Đức Trần Hưng Đạo, tôi thấy ngài vẫn đứng uy nghiêm, tay cầm kiếm chỉ xuống dòng sông. Tôi chợt nhớ đến lời nguyền của ngài “Nếu không thắng giặc Nguyên, ta sẽ không trở về con sông này nữa”. Bất giác, tôi tự nói thầm nếu không tìm được Tự Do, chắc mình cũng không thể trở lại được con sông này.
21 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 103566)
“Xin đừng gọi tôi là nhiếp ảnh gia chiến trường, tôi chỉ là một nhiếp ảnh gia mà thôi." Đó là lời của Don McCullin, một nhiếp ảnh gia người Anh được coi là cây đại thụ trong làng nhiếp ảnh Anh quốc, với hơn 50 kinh nghiệm chụp ảnh các cuộc chiến từ Berlin, Việt Nam, Campuchia, đến Bangladesh và Trung Đông.
11 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 92445)
T rong văn học sử Hoa Kỳ có hai hiện tượng nổi bật với nhiều điểm giống nhau, đó là nữ văn sĩ Margaret Michell với cuốn Gone With The Wind (1936) và nữ văn sĩ Harper Lee với cuốn To Kill A Mockingbird (1960). Cà hai cuốn tiểu thuyết cùng có bối cảnh là miền Nam Hoa Kỳ, cùng khai thác đề tài xung đột chủng tộc (da trắng và da đen), cùng bán được mỗi cuốn trên 30 triệu ấn bản (tính tới năm 2008). Cả hai tác phẩm lại cùng được giải Pulitzer danh giá, đã được dịch ra nhiều thứ tiếng, và dựng thành phim rất thành công, chiếm được nhiều giải Oscar.
10 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 95450)
Đ ược biết, trước Ngô Bảo Châu cũng đã có nhiều người Việt được trao huân chương Bắc Đẩu Bội Tinh. Một trong những người nầy trong quá khứ là Petrus Key (Trương Vĩnh Ký) (1837-1898) .
03 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 99559)
“ Sông Mekong đang bị đe dọa nghiêm trọng vì sự lạm dụng nguồn nước và hậu quả của biến đổi khí hậu. Nếu không có một chính sách khai thác thận trọng và hợp lý các nguồn tài nguyên sông Mekong, con sông hùng vĩ này không thể nào sống còn”. Abhisit Vejjajiva, Hua Hin MRC Summit 2010
31 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 106726)
T huyên nói nàng ở một mình trong một ngôi nhà nhỏ trên đồi rồi mời tôi lên chơi. Tôi đáp để chiều tôi sẽ lên sau khi nàng cho địa chỉ. Thuyên cười, bảo tôi sẽ đi lạc nếu không được dẫn đường. Nhìn đôi môi nàng con cớn, tôi tự ái đàn ông nói không cần, sẽ tự tìm ra nhà. [...] Ra đến cửa Thuyên quay lại, chỉ vào giỏ xách tay ny lông đen có lòi ra mấy bó rau. - Chiều ông tìm được nhà tôi thì mời ông ăn một bữa cơm tối ... Nhà có cổng gỗ với giàn hoa leo đấy.
31 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 107432)
T ôi chui vào ô tô. Chiếc xe mới coóng. Nội thất vẫn còn nguyên mùi hăng hắc, ngai ngái. Bóng lộn. Tôi khen chủ tịch phường mà sang trọng thế này thì dân được nhờ. Nói xong, chột dạ, sợ hắn nghĩ mình cạnh khóe, tôi vội ự…hừm, ý tôi là ông chủ tịch phường mà ăn nên làm ra thì dân cũng phất theo, chứ làm cán bộ địa phương thời nay mà nghèo quá, lúi xúi quá, thì cũng không có uy tín với dân. Anh nghèo mà làm lãnh đạo thể nào cũng sinh ra tính xà xẻo. Nếu anh giầu có rồi thì anh không tham nữa. Thế là dân được nhờ…Nói xong, tôi tự thấy cái lý luận của mình là loại lý luận ma cô. Lại chột dạ.[...] Rồi lại im không nói gì. Ngoài trời mưa như trút nước. Càng ngày càng to...
31 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 98354)
L oan cởi nhẫn cưới đeo vào cho Hoàng. “Anh cố giữ làm bùa hộ mệnh, lúc nào cũng có em bên cạnh”. Hoàng thấy vậy mà thương vợ thêm. Có người vợ biết chăm sóc từng li từng tí. Hoàng rưng rưng nước mắt bước ra khỏi nhà…
30 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 104074)
N gày 30 tháng Giêng năm 1948, một tên sát thủ theo chủ nghĩa dân tộc Hindu đã sát hại nhà lãnh đạo chính trị và tinh thần Ấn Độ là ông Mohandas Karamchand Gandhi. Ông bị bắn ba phát đạn vào ngực và bụng trong khi đang trên đường đến nhà thờ để đọc lời cầu nguyện hàng ngày.
30 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 98723)
... C ó điều người ta cần phải ghi nhớ là người Tàu luôn luôn kiêu căng, tự coi nước mình là một nước lớn là duy nhất văn minh, chung quanh họ đều là man di mọi rợ, Việt Nam hay Đại Việt đi chăng nữa cũng chỉ là man, Nam Man, nằm ngoài rìa của Hoa Hạ, của Trung Hoa thời Dân Quốc, của Trung Quốc thời Cộng Sản hiện tại...Những chiến thắng của người Việt trong các thời Lý Trần, đặc biệt là chiến thắng chống quân Mông Cổ trong khi người Tàu thực hiện không nổi là những gì họ không chấp nhận được.