NIỆM KHÚC THÁNG 4
(Tặng L)
Không ai dắt tay em giữa đời
Người bỏ đi rồi chỉ còn vực thẳm
Em bước tới hay lui vẫn là con thuyền đắm
Chênh chao cả khi ngồi
Người im lặng đã bao lâu rồi
Con ngựa quỳ bên suối gục đầu vô vọng
Tiếng hí xa trên đồng xanh hao vắng
mắt ải gió biên thuỳ
Em đã chờ ... để rồi phân ly
Mưa đoạn trường bã biệt
Mùa hạ róng riết
Em nói rồi. Sao người vẫn đi?
Phu thê là gì?
Ân ái nghĩa chi?
Hoa nở trắng, bạc đầu người ở lại
Cỏ Úa vàng, dư âm còn mãi
“Thôi đừng gọi tên nhau!”
Tháng 4/2017
Marie Sến
NGÀY LÕNG BÕNG NƯỚC
Ngày lõng bõng nước giữa thời tiết mưa dày, bay như cánh hoa xoan vỡ.
Buổi sáng hối thúc bằng tiếng chuông lỡ dở giấc ngủ mệt nhoài
Thèm thời gian chậm chút thôi, để kịp chạm mặt vào bàn chân con gái, nom con đạp chân tung chăn thoải mái, có giấc mơ con con
Mở cửa ra ngõ, hàng xóm đã om xòm, tiếng xe cộ, đập tường xây bao chống trộm.
Bắt đầu một ngày là mưa ướt dượt, lạnh cả xe lẫn người.
Trên con cầu vốn đông mà chẳng ai vui. Hôm qua nghe tin người đàn bà nhảy cầu tự vẫn.
Tháng 4 rộn ràng và Tháng 4 bất nhẫn, Loa Kèn chai sương.
…
…
…
T4/2018
Marie Sến
NGƯỜI CỦA GIÓ, TRO VÀ LỬA
(Tặng H)
⁃ Người hôm nay có quyết định lạnh lùng?
⁃ Em không thể trồng hoa hồng trên gỗ đá, vì nó chẳng thể trổ bông
Người đàn bà không có mùi hương thảng thốt.
Cô ấy đang ở trong căn phòng thơm ngát chiên đàn
Mùi người đàn ông vẩn vang
qua vạt áo
yêu thương tựa cơn bão
sao cho nhau bình yên?
Người là nghiệp, là duyên
từ vô thỉ kiếp trước
mình từng lỡ bước
lăn trôi về?
Vội vàng giữa cơn mê của tham ái
bao giờ hết mê mải, tìm nhau
Người đi, làm em đau
tim tan giữa gió
Tơ sương của cỏ
vấn vương khóc hờ...
Người đã chờ
yêu thương đổ mật
ánh nhìn phảng phất
cũ xưa...
Mưa
và mưa...
Người yêu trong ngào ngạt
Bã bời xô cát, sóng căng đầy
Người sẽ ở đây
Hay lại đi nữa?
Người của gió, tro và lửa
Thiêu đốt tim em
Marie Sến, 19/T8/18
NGƯỜI GỌI TÊN EM LÀM GÌ
(Tặng H)
Anh không thể mang đóa tinh khôi
Không thể nhặt nắng hồng sưởi ấm
Không thể trao nụ cười tưới tắm
gọi tên em làm gì...
Đã biết là chia ly
Xóa trắng ký ức mặn nồng cũ
Cố gắng gượng cười nụ
Thả vào hư không
Ừ thì là mùa đông
Đôi tay em càng lạnh
Con đường dài hay ngắn
Em vẫn một mình
Yêu thương không của mình
Thôi đừng gọi tên cũ
Mi em lại rủ
Chênh chao cả lối về
Lời thề thuở đam mê
Thì thầm qua hơi thở
Dù anh vẫn nhớ
Rồi thì sao...
Có một sớm mai nào
em thuộc về nơi khác
Cỏ xanh sẽ hát
Khúc lãng quên
Marie Sến
25/1/2019
- Từ khóa :
- Marie Sến