- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Marie Sến

27 Tháng Hai 201910:53 CH(Xem: 30865)


Marie Sến - 2019
Marie Sến - ảnh mới 2019

 

NIỆM KHÚC THÁNG 4

 

(Tặng L)

 

Không ai dắt tay em giữa đời

Người bỏ đi rồi chỉ còn vực thẳm

Em bước tới hay lui vẫn là con thuyền đắm

Chênh chao cả khi ngồi

 

Người im lặng đã bao lâu rồi

Con ngựa quỳ bên suối gục đầu vô vọng

Tiếng hí xa trên đồng xanh hao vắng

mắt ải gió biên thuỳ

 

Em đã chờ ... để rồi phân ly

Mưa đoạn trường bã biệt

Mùa hạ róng riết

Em nói rồi. Sao người vẫn đi?

 

Phu thê là gì?

Ân ái nghĩa chi?

Hoa nở trắng, bạc đầu người ở lại

Cỏ Úa vàng, dư âm còn mãi

“Thôi đừng gọi tên nhau!”

 

Tháng 4/2017

Marie Sến

 

 

 

NGÀY LÕNG BÕNG NƯỚC

 

Ngày lõng bõng nước giữa thời tiết mưa dày, bay như cánh hoa xoan vỡ.

Buổi sáng hối thúc bằng tiếng chuông lỡ dở giấc ngủ mệt nhoài

Thèm thời gian chậm chút thôi, để kịp chạm mặt vào bàn chân con gái, nom con đạp chân tung chăn thoải mái, có giấc mơ con con

Mở cửa ra ngõ, hàng xóm đã om xòm, tiếng xe cộ, đập tường xây bao chống trộm.

Bắt đầu một ngày là mưa ướt dượt, lạnh cả xe lẫn người.

Trên con cầu vốn đông mà chẳng ai vui. Hôm qua nghe tin người đàn bà nhảy cầu tự vẫn.

Tháng 4 rộn ràng và Tháng 4 bất nhẫn, Loa Kèn chai sương.

T4/2018

Marie Sến

 

 

NGƯỜI CỦA GIÓ, TRO VÀ LỬA

 

(Tặng H)

 

  Người hôm nay có quyết định lạnh lùng?

  Em không thể trồng hoa hồng trên gỗ đá, vì nó chẳng thể trổ bông

 

Người đàn bà không có mùi hương thảng thốt.

Cô ấy đang ở trong căn phòng thơm ngát chiên đàn

Mùi người đàn ông vẩn vang

qua vạt áo

yêu thương tựa cơn bão

sao cho nhau bình yên?

 

Người là nghiệp, là duyên

từ vô thỉ kiếp trước

mình từng lỡ bước

lăn trôi về?

Vội vàng giữa cơn mê của tham ái

bao giờ hết mê mải, tìm nhau

 

Người đi, làm em đau

tim tan giữa gió

Tơ sương của cỏ

vấn vương khóc hờ...

 

Người đã chờ

yêu thương đổ mật

ánh nhìn phảng phất

cũ xưa...

 

Mưa

và mưa...

Người yêu trong ngào ngạt

Bã bời xô cát, sóng căng đầy

 

Người sẽ ở đây

Hay lại đi nữa?

Người của gió, tro và lửa

Thiêu đốt tim em

 

Marie Sến, 19/T8/18

 

 

NGƯỜI GỌI TÊN EM LÀM GÌ

 

(Tặng H)

 

 

Anh không thể mang đóa tinh khôi

Không thể nhặt nắng hồng sưởi ấm

Không thể trao nụ cười tưới tắm

gọi tên em làm gì...

 

Đã biết là chia ly

Xóa trắng ký ức mặn nồng cũ

Cố gắng gượng cười nụ

Thả vào hư không

 

Ừ thì là mùa đông

Đôi tay em càng lạnh

Con đường dài hay ngắn

Em vẫn một mình

 

Yêu thương không của mình

Thôi đừng gọi tên cũ

Mi em lại rủ

Chênh chao cả lối về

 

Lời thề thuở đam mê

Thì thầm qua hơi thở

Dù anh vẫn nhớ

Rồi thì sao...

 

Có một sớm mai nào

em thuộc về nơi khác

Cỏ xanh sẽ hát

Khúc lãng quên

 

 

Marie Sến

25/1/2019

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Chín 202412:07 SA(Xem: 1396)
ừ có lụt thiên nhiên / nhưng có ai quên khuấy / vẫn còn cơn lụt kia / vẫn quanh năm thường trực ru ngủ / và đánh chìm
23 Tháng Chín 20241:01 SA(Xem: 1304)
Lời giới thiệu: Thủ tướng Hun Manet với hậu thuẫn của cha ông, người đã đề xướng ra công trình kênh Funan Techo như một Đại vận hà của dân tộc Khmer, đồng thời là di sản triều đại của cha con họ. Về địa chính trị, tuyến đường thủy vận này cho họ phương tiện chuyển hàng hóa từ Phnom Penh ra biển, không còn phải theo tuyến đi trên Sông Tiền hay Sông Hậu, sẽ giải thoát họ khỏi sự phụ thuộc vào Việt Nam. Cha con Hun đã được sự hậu thuẫn mạnh mẽ của dân chúng khi đặt cho dự án này dưới tên Funan, khơi động lên tinh thần dân tộc bài Việt, và soi sáng lại lịch sử Đế chế Funan của họ. Theo giới chuyên gia quốc tế, và phân tích trên Viet Ecology Foundation, lợi ích kinh tế của công trình này chắc chắn không khả thi, tác động nặng trên môi sinh cho Cam Bốt và xuyên biên giới xuống Việt Nam nhưng đã bị chính quyền Phnom Penh giảm thiểu hóa và gạt bỏ. Phnom Penh không giải trình toàn bộ chi phí và việc di dời đền bù cho người dân họ như thế nào. Họ cung cấp thông tin bất nhất và sai lệch ...
23 Tháng Chín 202412:44 SA(Xem: 1508)
Ướt chùng lòng anh / Thềm mưa bụi / Con tàu lầm lũi vùng quên lãng / Đi vào đi vào sương, hoa muồng vàng mù tối / Đắng khói hai hàng cây nuôi dưỡng tình đầu
23 Tháng Chín 202412:02 SA(Xem: 1322)
Cây thị tỏa bóng mát thâm u giữa cánh đồng, đón những ngọn gió lồng lộng mát rượi từ phương xa thổi lại, đây là nơi các bác nông dân nghỉ ngơi tránh cái nóng ban trưa, hoặc các khách bộ hành nghỉ chân trên con đường thiên lý mệt mỏi. Đây là nơi lũ trẻ của trường tiểu học cộng đồng Hòa Do thường tụ tập nô đùa trong những ngày nghỉ học.
22 Tháng Chín 202411:51 CH(Xem: 1804)
Thu rung rung ánh tơ vàng / Phím loan lãng đãng, nồng nàn đêm mơ / Trăng nghiêng nghiêng đắm vườn thơ / Lao xao hoa mộng nờ… bờ nhân gian
22 Tháng Chín 202411:34 CH(Xem: 1720)
Anh à, giữa những ngày hội của người làm phim cả nước tại thành phố biển Nha Trang, quặn lòng trước thảm cảnh của dân ta - nhất là người dân vùng núi Tây Bắc - Đông Bắc qua mấy đợt lũ lụt lên tiếp, em bỗng nhớ về anh… Những điều anh dự báo và khẩn thiết kêu gọi trong kịch bản phim truyện "Vùng rừng nóng bỏng" chưa kịp lên màn ảnh đã rơi ập vào chính số phận của anh: chiếc xe khách chở anh đã bị đổ tại đèo Chiềng Đông hiểm trở, do hậu quả của những cơn lũ rừng, sau nhiều năm tháng dài đốt phá rừng triền miên vô tội vạ!
22 Tháng Chín 202411:26 CH(Xem: 1858)
tôi về gặp lại mùa thu / gặp lại một đám cỏ mù bên sông / mẹ tôi đã bỏ cánh đồng / theo mây lên núi hóa rồng mà bay
22 Tháng Chín 202411:17 CH(Xem: 1615)
Chắc bạn cũng có nghe câu chuyện về ông Phó Thủ Tướng Đức gốc Việt, từng là đứa trẻ mồ côi bên Việt Nam. Tôi thật sự cảm động muốn khóc, không phải vì ông là người có tài, đẹp trai, ăn nói khôn ngoan hay làm lớn mà vì nếu cha mẹ nuôi không mang ông về Đức, có thể hôm nay ông cũng đã là kẻ lang thang đầu đường xó chợ ở một nơi nào đó trên đất nước Việt Nam. Bạn tôi muốn kể cho quý vị nghe về một đứa trẻ bụi đời, lang thang đầu đường xó chợ trên đất Hoa Kỳ, nhờ mẹ nuôi Việt Nam mang về chăm sóc, dậy dỗ đã trở nên người hữu dụng.
13 Tháng Chín 20243:25 SA(Xem: 2057)
bay nửa vòng đời ngơ ngác tìm nhau / chưa kịp chạm tay / mùa thu đã cháy / trong lá khô đôi môi nào run rẩy / mãi hoài không gọi nổi / một cái tên
12 Tháng Chín 20246:15 CH(Xem: 2731)
Bài thơ GIÓ đã được thi sĩ Đức gốc Việt Nguyễn Chí Trung trình bày từ năm 2004 tại nhiều Đại Hội Thi Ca Quốc Tế (International Poetry Festival) trong các buổi đọc Thơ trước công chúng. Bài thơ được viết bằng tiếng Đức vào mùa Thu năm 1993 và đã được dịch ra nhiều thứ tiếng cũng như xuất bản ở nhiều quốc gia Âu châu (Ý, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha …).