- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Marie Sến

27 Tháng Hai 201910:53 CH(Xem: 24389)


Marie Sến - 2019
Marie Sến - ảnh mới 2019

 

NIỆM KHÚC THÁNG 4

 

(Tặng L)

 

Không ai dắt tay em giữa đời

Người bỏ đi rồi chỉ còn vực thẳm

Em bước tới hay lui vẫn là con thuyền đắm

Chênh chao cả khi ngồi

 

Người im lặng đã bao lâu rồi

Con ngựa quỳ bên suối gục đầu vô vọng

Tiếng hí xa trên đồng xanh hao vắng

mắt ải gió biên thuỳ

 

Em đã chờ ... để rồi phân ly

Mưa đoạn trường bã biệt

Mùa hạ róng riết

Em nói rồi. Sao người vẫn đi?

 

Phu thê là gì?

Ân ái nghĩa chi?

Hoa nở trắng, bạc đầu người ở lại

Cỏ Úa vàng, dư âm còn mãi

“Thôi đừng gọi tên nhau!”

 

Tháng 4/2017

Marie Sến

 

 

 

NGÀY LÕNG BÕNG NƯỚC

 

Ngày lõng bõng nước giữa thời tiết mưa dày, bay như cánh hoa xoan vỡ.

Buổi sáng hối thúc bằng tiếng chuông lỡ dở giấc ngủ mệt nhoài

Thèm thời gian chậm chút thôi, để kịp chạm mặt vào bàn chân con gái, nom con đạp chân tung chăn thoải mái, có giấc mơ con con

Mở cửa ra ngõ, hàng xóm đã om xòm, tiếng xe cộ, đập tường xây bao chống trộm.

Bắt đầu một ngày là mưa ướt dượt, lạnh cả xe lẫn người.

Trên con cầu vốn đông mà chẳng ai vui. Hôm qua nghe tin người đàn bà nhảy cầu tự vẫn.

Tháng 4 rộn ràng và Tháng 4 bất nhẫn, Loa Kèn chai sương.

T4/2018

Marie Sến

 

 

NGƯỜI CỦA GIÓ, TRO VÀ LỬA

 

(Tặng H)

 

  Người hôm nay có quyết định lạnh lùng?

  Em không thể trồng hoa hồng trên gỗ đá, vì nó chẳng thể trổ bông

 

Người đàn bà không có mùi hương thảng thốt.

Cô ấy đang ở trong căn phòng thơm ngát chiên đàn

Mùi người đàn ông vẩn vang

qua vạt áo

yêu thương tựa cơn bão

sao cho nhau bình yên?

 

Người là nghiệp, là duyên

từ vô thỉ kiếp trước

mình từng lỡ bước

lăn trôi về?

Vội vàng giữa cơn mê của tham ái

bao giờ hết mê mải, tìm nhau

 

Người đi, làm em đau

tim tan giữa gió

Tơ sương của cỏ

vấn vương khóc hờ...

 

Người đã chờ

yêu thương đổ mật

ánh nhìn phảng phất

cũ xưa...

 

Mưa

và mưa...

Người yêu trong ngào ngạt

Bã bời xô cát, sóng căng đầy

 

Người sẽ ở đây

Hay lại đi nữa?

Người của gió, tro và lửa

Thiêu đốt tim em

 

Marie Sến, 19/T8/18

 

 

NGƯỜI GỌI TÊN EM LÀM GÌ

 

(Tặng H)

 

 

Anh không thể mang đóa tinh khôi

Không thể nhặt nắng hồng sưởi ấm

Không thể trao nụ cười tưới tắm

gọi tên em làm gì...

 

Đã biết là chia ly

Xóa trắng ký ức mặn nồng cũ

Cố gắng gượng cười nụ

Thả vào hư không

 

Ừ thì là mùa đông

Đôi tay em càng lạnh

Con đường dài hay ngắn

Em vẫn một mình

 

Yêu thương không của mình

Thôi đừng gọi tên cũ

Mi em lại rủ

Chênh chao cả lối về

 

Lời thề thuở đam mê

Thì thầm qua hơi thở

Dù anh vẫn nhớ

Rồi thì sao...

 

Có một sớm mai nào

em thuộc về nơi khác

Cỏ xanh sẽ hát

Khúc lãng quên

 

 

Marie Sến

25/1/2019

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 39609)
Chưa khi nào, từ lúc vung khẩu hiệu Hữu nghị Việt-Trung, Đảng cầm quyền ngậm đắng nuốt cay 16 chữ vàng như lúc này. Bao nhiêu khiếp nhược quỵ lụy dâng đất dâng thác với ôm hôn thắm thiết, vô ích. Đàn áp dân biểu tình chống Tàu để chứng tỏ hòa hiếu, vô ích. Gửi sĩ quan Việt sang cho Bắc Kinh tập huấn, ưu tiên các dự án thầu cho công ty Trung quốc, ngay cả chấp nhận điều kiện mai hậu nguy hiểm: cho phép Hoa kiều sinh sống đông đúc không cần chiếu khán trong các đặc khu, vẫn vô ích .
19 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 31052)
C ửu Long Cạn Dòng Biển Đông Dậy Sóng được Nxb Văn Nghệ phát hành tại Hoa Kỳ lần đầu tiên năm 2000, đây là lần tái bản thứ ba ở hải ngoại nhưng là lần đầu tiên có sự hợp tác của một nhà xuất bản trong nước.
15 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 29367)
Lúc này, đám đông xuất hiện ở các con đường đã nhiều hơn. Họ đang cần cái gì đó để giải tỏa, cần một cái gì đó để đập phá, thể hiện sức mạnh của mình. Vừa chạy vừa điểm lại các sự kiện, Văn nhắc tôi rằng phần lớn những người có vẻ như chỉ huy, hướng dẫn mọi người, đều chạy trên các xe có biển số 36 – số Thanh Hóa. Tôi sực nhớ đến một người bạn ở Bình Dương đã nhắn tin nói với tôi về các cuộc bạo động xảy ra, một cách buồn phiền rằng “người Bình Dương không tệ như vậy, phần lớn các người gây bạo loạn đều đi xe số ba mươi mấy”. Quả là như vậy thật. Những người chạy trên những chiếc xe có số như 36, đều trang bị kỹ lưỡng bằng ống sắt, xà beng, cờ trống… như một cách có tính toán trước.
15 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 29153)
L úc 10g sáng ngày 14/5, Tôi cùng 2 người bạn là Thiên Văn và Phạm Thy quyết định chạy xuống khu Gò Vấp, gần Lái Thiêu, khi nghe nghe tin các công ty ở khu Tân Thới Hiệp bắt đầu có đình công. E rằng sẽ có đập phá và bạo động, chúng tôi không dám mang theo nhiều máy móc, chủ yếu là mang theo sự liều lĩnh, để tìm hiểu vì sao lại có những chuyện đập phá và cướp bóc như trên các trang mạng xã hội mô tả.
14 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 34063)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Hoàng Hải Lâm, sinh năm 1979, hiện đang sống và làm việc tại Quảng Trị, Việt Nam, đã có một số truyện ngắn đăng trên báo Văn nghệ, Lao động, Tiền Phong.... Với lối viết lạnh, khô khốc, truyện ngắn “Sông Tô Châu” của Hoàng Hải Lâm như vết cắt sâu về nỗi bất hạnh và đớn đau…Xin mời quí bạn đọc cùng chúng tôi đi vào không gian truyện "Sông Tô Châu". (Tạp Chí Hợp Lưu)
12 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 35356)
N hấn chìm nó xuống biển, lũ tàu đỏ Lũ âm binh, một lũ cáo chồn Bây sẽ chết dài và chẳng mồ chôn Lũ tàu đỏ, bầy quân dòi bọ.
12 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 34542)
C on cá Lớn cai trị ao lớn, con cái Nhỏ cai trị ao nhỏ, hai ao riêng biệt rành rành từ ngày hình hành nên trái đất nhưng con cá Lớn muốn chiếm cái ao nhỏ nên gọi tướng quân cá Quả( miền Nam hay gọi là cá Lóc) vốn là vị tướng hung hăng đem quân sang đánh chiếm.
07 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 36613)
đ ứng đợi. cuối đường mình em mây nghiêng. chiều vàng phụt tắt nửa khuya trăng gấu bên thềm tàn mộng. khói bay dờ dật
06 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 32940)
M ùa xuân rồi sẽ không về nữa Son phấn theo người lũ lượt trôi Mười năm như thể không hương lửa Mười năm không thấy nắng trên đồi.
06 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 33549)
M uốn viết cho Anh... điều gì đó trong Em không rõ Chẳng có cơn mơ nào đi ngang đây! Nụ hôn trong giấc Thơ đêm ấy trầm nhiên như cỏ cây vờn qua da gió...