- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ĐÓN TỪNG BUỒNG TRĂNG

03 Tháng Giêng 201910:42 CH(Xem: 21638)


ảnh UL
Miền cao - ảnh UL

LỜI THỀ

 

Không chạm mùi cỏ
nó mượt không ăn được
nó in người con gái
sức mạnh hữu hình sinh sôi

 

không nghĩ tuổi tên
tiếng con chim gì hót trên đỉnh đầu
biến lại ngân

 

không lưu gương
hiện ra rừng người ngụp ngụa

ăn mừng chiến thắng 
mất đầu

 

không viếng
cho người sống hơn là người đã mất
tổng dợt một lộ trình
bên dưới

 

không nghe tiếng nàng
đám đàn ông bực mình
đi chết sướng hơn

 

tiết chế tay mình
không sờ vào
dù nó là cỏ…

 

 

BÃO DỮ

 

Miên vọng bằm dập vụn nát nằm đâu
bi kịch cấy lại không kịp
hoang tan sương

 

vùng gần tham tâm đi qua vận tốc không đo được
bàn cãi mãi ngang mặt bàn 


đàn bà biến đàn ông làm quản gia
đàn ông thành đàn bà biết dịu dàng nghe lời sai khiến
trần gian đến ngày tiễn nhau

 

phật ẩn náu phương bắc
quỷ trốn chạy vào nam


bay khỏi mươi mét đốn từng buồng trăng
sờ được nỗi sợ hãi
rơi xuống dội lên

 

ghế bắt thêm ghế bện chặt
hậu duệ căn nhà cháy
mệnh lệnh lửa đưa xuống

 

mỗi tay búa hạ mình
nhựa tuôn cấp cấp cấp
không tiêu diệc nổi
chất liệu polime

 

nắng bản thể êm ã tan chảy đầu năm.

 

 

RỄ TRANH

 

Trôi lồng lộn lùm bụi ngời xanh
cắt từng đám một
sa đọa xót xa vong tính
loa phát ngôn mục khô

cuốc đám mây thứ nhất tôi nhặt về giọng hát
chui thật sâu vào ngàn năm
chém gió hung hăng ăn đồng loại càng ngày càng hun hãn
không thể chưng cất thành cái gì cả
vứt bỏ để tồn tại mình mất tính nhân như chúng

cuốc đám mây thứ hai cũng nhặt về như thế
cuốc…
cuốc…
cuốc…

như thế 
như thế
tôi chết
rễ tranh vẫn sống.

 

VÌ SAO TA KHÔNG THÍCH LÀM ĐẤT HƠN LÀ CẤY
Tặng xưa đồng cánh tâm hồn

 

Có lẽ vì ta giơ cuốc không qua khỏi đầu gối
hay đất đai chết hết
xương khớp ta đã hỏng
không cần gì ngoài ngồi yên lặng

 

có lẽ vì ta không cần mùa thu sau
để chúng họ cành hông
chết vì trúng thực
không vì một lần no

có lẽ vì mây máu bay lượn lờ
ta sợ màu đỏ ấy
gai óc

quả chuông đất vang rền
âm thanh quái dị

 

có lẽ vì ta sa đọa vong trận mùa tâm hồn
bị lưỡi cuốc sai khiển
bổ vào đầu mình
nát vụn

 

nên ta thích màu xanh tương ứng 
mang nhan sắc lịm tắc
chôn xuống trần gian.

 

NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 97179)
H ơi cay của rượu lan dần cổ họng chạy dọc thân thể. Cảm giác đầu lưỡi ngọt dư vị rượu trắng không pha như hôn nhân không giá thú, biết nguy hiểm nhưng vẫn dấn thân. Lâu dần cô ghiền cái hơi của gã, không thể sống thiếu gã. Cô thấy mình bị một sợi dây vô hình thít chặt ngang cổ, càng quẫy đạp càng riết chặt hơn, cô kêu cứu nhưng chẳng ai nghe được bởi gã đã ăn mất lưỡi của cô sau từng muỗng hôn ngọt ngào, gằn xé lẫn khinh bỉ.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 92644)
T rịnh Y Thư sinh năm 1952, tại Hà Nội. Viết văn, làm thơ, dịch. Tác phẩm đã xuất bản: Đời nhẹ khôn kham (The Unbearable Lightness of Being), tiểu thuyết của nhà văn Pháp gốc Tiệp Milan Kundera, tạp chí Văn Học xuất bản, 2002; Căn phòng riêng (A Room of One’s Own), lí luận văn học của nhà văn nữ Virginia Woolf, Tri Thức xuất bản, 2009. Người đàn bà khác, tập truyện, Thế Giới xuất bản, 2010. Hiện định cư tại bang California, Hoa Kì.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 91343)
T răng non mới chớm lưỡi liềm, nhưng sao tôi nhức nhối lạ thường. Nhức từ bên trong, và cảm thấy cô đơn như chưa từng. Nấm mộ nhà thơ nhô lên, dưới ba thước đất là một nắm xương khô. Nhưng trên mặt đất này, thơ ông vẫn toả sáng những dòng đối chọi lại bệnh tật tàn khốc của ông bằng những niềm hạnh phúc hầu như không tưởng. Nhìn ra xa, biển tít tắp lấp lánh như dát gương. Dăm cánh buồm trắng những con thuyền câu về muộn nhấp nhô ẩn hiện.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 99677)
Á Nam Trần Tuấn Khải sinh năm 1894 tại làng Quan Xán, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Định, mất năm 1983 tại Sài Gòn, thọ đúng 90 tuổi ta. Cuộc đời ông trải qua hầu hết những giai đoạn thăng trầm nhất, chứng kiến hầu hết những biến cố quan trọng nhất của lịch sử cận hiện đại Việt Nam. Ông cũng chứng kiến hầu hết những cuộc đổi thay của văn học hiện đại Việt Nam, từ sự ra đi của thơ Cũ đến sự xuất hiện của Phong trào thơ Mới, của Tự lực văn đoàn, đến các trường phái, trào lưu, khuynh hướng, chủ thuyết văn học cả tư bản và cộng sản gần suốt thế kỷ XX.
25 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 106402)
... T ôi cảm thấy mình như Từ Thức trở về, không còn ai biết mình, nhớ ra mình là ai, đôi khi lại còn bị đối xử một cách bất thường. Những lưu luyến với quê hương càng ngày càng như những rễ cây khô cố bám víu vào nền đất phù sa hai bên bờ sông, chưa biết ngày nào bị nước cuốn trôi đi...
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 91693)
“Đến bây giờ tôi còn thương mấy con ếch báo thức; chúng là những con ếch đầu đàn, ngủ đông trong hang, nấc lên tiếng gọi đầu tiên đánh thức đàn ếch chui ra khỏi hang mà vào cuộc sinh nở với mùa xuân. Nhưng các nhà "tiên tri ếch, kẻ đánh thức đồng loại" dậy đón xuân kia đã bằng tiếng ồm ộp của mình báo rằng: lạy ông tôi ở bụi này. Mấy tay bắt ếch chuyên nghiệp nghe tiếng kêu thức tỉnh đồng loại của dũng tướng ếch cách mạng kia bèn chộp chú liền, cho vào giỏ về thịt; vào giỏ rồi mà chú vẫn uôm uôm! Vẫn báo cho đồng loại dậy mau mà chạy đi, mà vọt xuống ao kịp trốn ... . " (Trần Mạnh Hảo)
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 105869)
LTS : Nguyễn Thi Quyên, hiện là Nghiên cứu sinh ngành Văn học so sánh tại Đại học Strasbourg, Cộng Hòa Pháp. Câu chuyện về Trương Chi đã được tác giả viết trong một đêm mưa như gửi tiếng lòng về với quê hương xa xôi.Tạp chí Hợp Lưu trân trọng giới thiệu “Trương Chi” đến cùng quí độc giả và văn hữu khắp nơi. Tạp Chí Hợp Lưu
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 105410)
P l ease help us to secure the immediate and unconditional release of Viet Khang
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 127368)
l à ngày em không còn nghĩ về anh nữa sự tự tin của anh không đủ giữ gìn những kí ức về nhau
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 41363)
Lời toà soạn: Mùa thu năm rồi, dưới sự bảo trợ của chương trình học bổng Fulbright của Hoa Kỳ,Giáo sư Tiến sĩ Trần Lê Hoa Tranh thuộc Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, TP-HCM/Sàigòn, đã có mặt tại Hoa Kỳ để thu thập chất liệu cho dự án nghiên cứu về các nhà văn nữ Việt tại hải ngoại. Trong dịp này, chị đã có dịp tiếp xúc với nhà văn/nhà báo Trùng Dương, cũng là một thành viên Fulbright của niên khoá 1990-91, và là một trong năm nhà văn nữ nổi tiếng nhất của nền văn học Miền Nam 1954-1975. Sau đây là cuộc nói chuyện giữa hai thế hệ văn học từ hai môi trường khác biệt, mà nhà văn Trùng Dương đã, với sự đồng ý của người phỏng vấn, dành cho tạp chí Hợp Lưu ...