MẶT SAU
Sống lộ phơi mặt trước
rễ bật hát lời lá
độc khí
Ấp ôm
đẹp lu mờ lí trí
ánh mắt khác giới
Mây câm lặng ngàn đời
sấm
ánh chớp đẩy xuống huyệt mộ
Dòng tộc thủ lĩnh
nhiều sa đọa hơn xã hội đen
giờ chấn chỉnh
Bản giao hưởng
đám tang của loài giun dế
là bất tử...
ĐIỀN DÃ
Chỉ ngồi nhìn, lâu lắm rồi tầm mắt đóng khung chân trời vô định
tai lịm đắm lời khen học hằn mực thước
tự bức tử dẫy đầy mỗi tối
muỗi sinh sôi trước khói nhan vẽ chữ ngoằn ngoèo
nhất quyết chuyến này mang theo
nàng đau ruột thì ở nhà điều trị
giấc mê sẽ dắt cho đi
Sự đào bới ngổn ngang tiếp diễn đất trong người bằng phẳng
nghiêm túc bị chê bay bát nháo chẳng ra gì khen tặng
tiếng ê a của rau thủy canh
mai làm nhân viên siêu thị
máy điều hòa suốt kiếp suốt đời
tôi - cô gái mỏng manh lạc lõng trước chợ trời
ai chỉ cho tôi con đường trước mắt
nếu bị bắt rồi đem bán
thì tôi phải cầu cứu ai
Đi tìm kết luận trước hỗn mang giả thuyết
giả thuyết hỗn mang luận kết tìm đi…
Đinh đóng xong thành quả
dòng suối chảy sau lưng
bức tường bị thương từ tay búa
vật sắc nhọn nằm im đau
dường ngụp rất sâu vào đời nhau
dường biển tình cũng cạn
còn lại khung sạm màu loang lỗ
tranh cồn bãi ước mơ
mép nước năm tám mươi không để dấu chân trần
ký ức mê man kiếp sau
tại sao
đời mọc rừng câu hỏi
lạc lối ư chẳng biết
cánh chim nào viết sẵn đường bay
giống diễn lưu ảnh
đóng vào đời.
Viên thuốc ngủ đêm qua giúp người ấy dửng dưng
với trời đất người cả cõi âm cung
với sự sống như không hề quay lại
con kỳ đà gọt giũa vực ban mai
nhổ đi sự dông dài
gã thực dụng không cần văn vẻ
bao va đập
vỡ tan tim óc chảy tràn
họ chẳng mang lại gì cho nhau
chỉ dòm ngó để cuối năm góp vào độc tố
yêu người quá đổi phù vân
yêu con đường sụp ra ảo ảnh
người ấy nuôi vấp ngã triền miên
quơ tay hớt ánh nắng tràn
rồi uống nhớ
dửng dưng thành gió
chỉ vậy thôi
héo hắt một đời.
ĐÁM TANG MỘT CON ONG
Nó mắc trong gọng kềm lũ kiến
cánh chết dần dù đã bay hàng vạn chuyến khắp núi non rừng rú
bao nhiêu sức lực giờ lịm trong bất lực
không thể biết trước cái chết
nó bị bức tử khát vọng làm mật
đất còn thơm dày phấn hoa
con kiến xăm khắp mình
là thú cưng của con ong đầu sỏ
thôi đành chịu chết
là chúa ta không cần mật
chỉ có cái rót vào tài khoản mỗi ngày
bay không siêng năng thì đi vay
chết là hết nợ
tôi dự đám tang một con ong
ở góc đường thủ đô
chuyến đi thức tế sáng tác.
NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG
- Từ khóa :
- NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG