- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

AN CƯ

19 Tháng Chín 20188:43 CH(Xem: 21868)


BẢNG MÀU CỦA ĐẤT - UL
Bảng Màu Của Đất - ảnh UL

AN CƯ

Khi đặc khu đang nằm trên giấy

nó sẽ thành cái gọi là luật

mọi người sẽ thấy

từng tỉnh người dắt díu chôn quê

đừng nghĩ là đang an cư…

 

LƯỠI ĐỜI ĐỐN HẠ

Lần đầu gặp em

quay đi đâu tôi cũng thấy rừng khuôn mặt

điệp trùng ánh mắt

điệp trùng dáng em

đại ngàn em bủa vây

lạ quá

khuya khoắt nằm xuống giường

ngàn trùng giấc mơ em quây kín đời tôi...

Bây giờ em đứng đó

sao quanh tôi đồi trọc xác xơ.

 

 

ĐỘT NHIÊN HỬNG NẮNG

Hãy âm u như lòng người

sáng rõ đừng bao giờ

kể cả mi là thế lực bình minh

quen với âm u đời ta

rơi lưng lửng mắt người

không đến được tình thương

giọng hát quên ta

còn khúc ca nào để hát

cánh bướm quên cách đến bên hoa

khi trái đất chết

sẽ được đăng trang đầu

với dòng tít « Tin mừng không hủy diệt ».

 

BỨC TƯỜNG CÔNG SỞ

Tránh xa bức tường che chắn mọi hiểm nguy giờ sinh ra nguy hiểm

gạch thị phi xếp ngay hàng thẳng lối mấy mươi năm

bung tróc mục rỗng bên trong như ung thư di căn

sụp lúc nào và ai nằm dưới đó

chẳng lẽ ông bạn thời gian

không ta chẳng bao giờ trì hoãn

các người có ở bên trong bên ngoài như ta

“Đến với ta nhớ giỡn chơi nhẹ nhẹ ta già cỗi quá”

 - bức tường rền rĩ với sắc bông, chim sẻ

gai sắc nhọn trên lưng không đâm chết trời xanh

lở lói đời góp thêm sụp đổ

mối quan hệ lãnh lương

chênh lệch giữa ta với mặt sân chú mầy thấy rõ

họ uống cái cãi nhau

nghèo quá thì chú mầy ráng chịu

tiền chỉ vào nhà kẻ có sẵn tiền và có chút quyền lực ở nơi đây.

 

MỘT CÁI GÌ ĐÓ

Cơn bão theo đuổi một cái gì đó

phải chăng là hủy diệt

dùng tấc lưỡi tôi đến với một cái gì đó

đám đông muốn tôi câm

Chùm lưỡi câu giăng khắp nơi

muốn cắn vào nó cái gì đó

một con mồi

nuôi sống dây câu

Mưa nắng chờ đợi một cái gì

phải chăng nơi trú ẩn

ánh chớp hiện hình gì đó

câu chuyện trời long lở núi…

 

BÀ LÃO VÀ BÌM BỊP

Không biết bằng cách nào, mỗi sáng sớm bà lão gánh rau ra chợ cũng có mấy con bìm bịp. Tôi hoàn toàn không biết cách có tiền để làm ra thật nhiều tiền mua mấy con bìm bịp. Theo mọi người nên ăn thịt hay phóng sinh?

Sáng nào tôi cũng thấy bà lão và mấy con bìm bịp. Ngoài trời vẫn cất từng hồi bịp bịp bịp…

 

 

RẮN

Đó là những ngày tôi đạu họng, đau đầu nhưng cố gắng tỉnh táo để huấn luyện con rắn hổ mang chúa cách săn mồi qua đỉnh núi. Giọng tôi chui vào trôn ốc. Cuộc gặp lại mấy mươi năm trước. Cái quá khứ kín mọi giao thoa. Rắn thì làm gì có tình cảm, nó không theo sự chỉ dẫn với thân thể mềm mại uyển chuyển mãi không thôi. Rừng thì điệp trùng còn đỉnh núi thì sừng sững phía trước.

 

NỖI BUỒN HẠ GỤC

Siêu vi rút buồn tấn công vào tim não

mùa mãi rơi sao giữ thăng bằng

lao xuống dốc bao giờ cũng mướt

hư vô luôn rộng cửa âm thầm…

 

ƯỚC VỌNG TRƯA

Xuống với khối nợ trời đày

khối đá núi héo rũ trú bóng mát chỏm rêu

đoàn người du lãm tung tấy sắc xanh cầu vồng

thiên đường của mưa

Nham thạch chân răng đối với nha sĩ luôn kèm theo máu

dính tiếng kêu của con bìm bịp

và mùi rượu ngâm

Giận dữ có ích chi

dòng đục đứng bờ làm gì

lao vào cùng khuấy

Cuộn tròn đôi mắt

tâm bão là nỗi buồn

xoáy mãi không tan.

 
Nguyễn Đăng Khương

Bến Tre, tháng 9/2018.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 30679)
c ứ sống như đã sống cứ rầu như đã vui cám ơn người dăm mống lân la. đủ dập dìu
02 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 33915)
Lê Văn Hiếu lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, thơ của anh ray rứt như những câu chuyện buồn trải dài từ rừng cao nguyên đến vùng sóng biển…Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những thi phẩm của Lê Văn Hiếu đến cùng quí văn hữu và độc giả Hợp Lưu… (TCHL)
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 44798)
Bài viết của Tiến sĩ Sử học và Tiến sĩ Luật học Vũ Ngự Chiêu "Nhìn Lại Vấn Đề Hoàng Sa" trên cả hai bình diện sử học và công pháp quốc tế. Bài nghiên cứu được viết vào năm 2009 và đã đăng trên Hợp Lưu báo in cũng như trên trang nhà của Hợp Lưu. Dù nhiều năm đã trôi qua nhưng tính thời sự vẫn còn rất mới ... Chúng tôi xin post lại bài viết để gởi đến quí bạn đọc và văn hữu Hợp Lưu. TCHL
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 32149)
Ở khúc nhạc nào cho em đây Những dở dang cùng buổi chiều vàng Nghe mưa mây cũng buồn u uất Ta nợ tình em một dịu dàng…
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35144)
Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu, Minh Thùy sống và làm việc tại Âu Châu. Truyện của Minh Thùy sống động và lôi cuốn người đọc từ những dòng đầu tiên. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu truyện "Terminal, miễn phí!" cùng quí văn hữu và độc giả Hợp Lưu. (Tạp Chí Hợp Lưu)
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34087)
T ôi nhận công việc làm thợ sơn trong một hãng sửa chữa tàu sông nằm sát bên hồ Michigan. Thực ra tôi chẳng có chút kinh nghiệm nào trong việc này. Sếp tôi, ông Anthony, cứ nhất định là tôi sẽ làm được. “Dễ thôi mà!” Ông nhìn tôi sau một hồi rồi bảo thế.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34578)
T huốc mê đã ngấm vào tận xương tủy và làm tê liệt đi mọi giác quan trí não của nàng. Nhưng nàng ngờ ngợ như có một cái gì đó trong người nàng vẫn tỉnh táo. Sự tỉnh táo ấy thật đáng ghê sợ. Nó khiến nàng có cảm giác. Nàng biết sự sắc lạnh của con dao trắng bóng ấy đang chạm vào cơ thể nào. Từng chút một.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 36447)
N ghé nhìn trời, nhìn xa xa ra khơi. Bão tới nhanh hơn ước lượng, mấy cái ghe chài kia không biết có về kịp. Nó bồn chồn. Hình như bữa nay Thắng đi, dù Nghé đã nói dời lại cho qua cơn bão. Thắng lý luận _ còn vài ngày nữa thì tao đã ra khỏi vùng bão này rồi _ chờ lâu hư chuyện. Chắc là Thắng dính ở ngoải rồi. Thằng này liều lắm, không nói được.  Chả có gì đáng sợ , Thắng vẫn thường nheo mắt nói với Nghé như vậy. 
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 37655)
T rời mưa, kéo theo cái lành lạnh làm Đầm thấy buồn quá, mà một tháng ba mươi ngày thì có mấy ngày Đầm không buồn! Sáng nay vợ gã đi chợ từ lúc trời còn tối om sau khi đã nấu xong nồi cơm cho chồng con. Nói là đi chợ cho sang chứ thật ra là vợ Đầm đi đồng nát, mang soong, ấm mới đi bán hoặc đổi cho thiên hạ. Công việc này trước đây là của Đầm nhưng khi nghe đám bạn thích ăn không ngồi rồi chế diễu:” Mày trông trí thức thế mà phải đi làm cái thằng đồng nát, đầu đường, xó chợ ấy à!”, thế là Đầm bỏ nghề.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34653)
Một tiếng đồng hồ sau nàng trở lại chỗ tản bộ trên boong tàu, khoác trên người một bộ quần áo nhẹ và hở hang nhưng rất trang nhã khiến nàng trông khêu gợi một cách kín đáo, một áo khoác không cánh tay hơi hở ngực và quần lụa ống rộng trông tựa như váy. Nàng không nhìn ai hết, nằm dài xuống ghế mở sách ra đọc.