Lời chân thành cho người
Từ lâu trí nhớ mình đã bị nhiễm virus
Nên không nhớ nhau nữa
Trái tim mình đã hở van
Nên không rung động vì nhau nữa
Thân xác mang mầm bệnh nan y
Cũng không cần nhau nữa
....
Kẻ dạo đàn đã gãy cánh tay chơi
Những cảm xúc
Sẽ hướng theo phong cách mới
Sinh mệnh tình yêu
Như ngàn cân đang treo trên sợi tóc
Cơn nhức nhối cứ đến vào buổi chiều
Và lịm dần vào buổi tối
....
Không cần phải đặt ra câu hỏi vì sao
Không cần phải nói
Tự khắc hiểu
Những viên thuốc đắng
Sẽ chữa lành mọi vết thương
Hoặc không cần
Tự nhiên nó cũng khỏi
Tưởng tượng như đó là một chuyện mua vui
Nguyễn thị Bạch Vân
Gửi người nửa vòng trái đất
(mến gửi về anh Hoàng Thi)
Em giũ áo tiểu thơ từ lâu lắm
Từ thuở anh bề bộn làm chồng
Dữ dội tuổi thơ một manh áo ấm
Giờ làm gì có vóc tiểu thơ không ?
Em quay ngược kim đồng hồ đúng hẹn
Mười ba tiếng chẵn phải không anh
Một bài thơ mới anh vừa tặng
Nét chữ vàng mà mực vẫn còn xanh
Em nói hết những điều gì có thể
Em phơi bày những giấc mộng không còn
Anh muốn nghe thêm một lần em kể
Để tô giùm môi đỏ lại màu son ?
Ở bên em có hai mùa mưa nắng
Có những đêm bẫy lẫy với con trăng
Anh có cả mùa đông dài xiết mộng
Con tim buồn máu có đóng thành băng ?
Nguyễn thị Bạch Vân
Theo dấu hoàng hôn
Mai này về với cố hương
Tôi xin trả lại bốn phương trời buồn
Khép đời một túi càn khôn
Thơ, tôi khâm liệm vùi chôn xuống mồ
Lỡ mai hồn có vật vờ
Đem thơ đốt giữa bàn thờ gọi tên
Nguyễn Thị Bạch Vân
Lục bát chiều chủ nhật
Lau dùm ta nước mắt này
Con tim dại dột cũng hoài thương đau
Vuốt dùm ta mái tóc này
Bao nhiêu sợi bạc khóc ngày còn xanh
Bốc đồng chăn chiếu loanh quanh
Con sông hời hợt tròng trành đò trôi
Gió mưa này gió mưa ơi
Một vòng tay ấm đã vời vợi xa
Trầm mình trong cõi phù hoa
Yêu thương ngày ấy có là thiên thu
Nụ hôn còn đủ nhân từ
Đêm nguyệt tận níu một hư không buồn .?
Lệ nào rớt xuống tai ương
Tình yêu khuyết tật diễn tuồng ái ân
Màn đêm giao phối dự phần
Dấu trên da thịt cũng sần sượng đau
Nguyễn thị Bạch Vân
Huyễn
Ôi đêm nay giật mình ta thức dậy
Ánh trăng kia lộng lẫy rớt vào hiên
Tưởng hôm qua trăng đổi lòng phụ rẩy
Giận hờn chi ẩn hiện bóng trăng đêm
Giống như ta đôi lần giấu giếm
Dõi trông hoài một dấu chân chim
Tình lúc xuống lúc lên như con nước
Ta khi này khi nọ cớ sao yên
Mây bay rong một đời thôi cũng mệt
Gió cũng già lơi lả khắp muôn phương
Hoa trinh nữ bên đường vừa thất tiết
Ta như trăng huyễn hoặc giữa vô thường
Nguyễn thị Bạch Vân
- Từ khóa :
- NGUYỄN THỊ BẠCH VÂN