- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

KHÔNG CÒN AI

27 Tháng Bảy 20188:34 CH(Xem: 22464)

 

Đèo Hải Vân 1 - ĐN - ảnh K Đặng
Đèo Hải Vân ĐN -ảnh K.Đặng




KINH KHỔ

 

Người đàn bà quang gánh nhân gian

Cất lời kinh khổ

Sùm xụp trăng gầy

Tiếng chim kêu thảng thốt

Run rẩy hàng cây

Những cánh cửa im lặng cau mày

Những chiếc lá khô gãy lìa giấu mặt

 

Người đàn bà xiêu vẹo hình hài

Đau đáu dấu chân quê xứ

Lời kinh nước mắt

Chảy xuống phận người

Đêm mùa thu nghẹn uất

Khe cửa hẹp thời gian thao thức

Ngọn bấc lập lòe vàng câu hỏi nước non

 

Những người mẹ còng lưng cõng xơ xác đàn con

Tiếng kinh ho khàn bật máu

Chiếc nón lá tả tơi che mặt cội nguồn

Vết hằn nhức nhối…

 

TRẦN QUANG PHONG

 





KHÔNG CÒN AI

                              Không còn ai đường trần ôi quá dài

 

Không còn người con gái ngước dịu dàng trán lấm tấm hoa đào

Không còn ngọn đèn thao thức lắng nghe tiếng vó ngựa mịt mùng sương trắng

Không còn dốc dã quì rực vàng lối vào nhà ai

Chỉ còn tiếng chuông trong veo thức giấc mặt hồ óng ánh ban mai

Không còn ai…

Chỉ tôi một mình hành hương mùa hè áo trắng

Trĩu nặng trên vai chiếc môi đỏ chùm lửa đỏ

San sẻ nhọc nhằn cơm áo nhân gian

Không còn hàng thông vút cao ngạo nghễ tỏa u hương rười rượi con đường

Không còn đồi cỏ mượt mà khát khao hoàng hôn úa đỏ

Không còn cuộc mua bán lửa hồng giữa đêm sâu buốt giá

Chỉ còn cuộc mưu sinh vật vã góc khuất phố đêm

Không còn em…

Chỉ tôi một mình yến tiệc rêu xanh thế sự

Chợt nghe tuổi tác không dài hơn một tiếng thở dài

Và cái chớp mắt ngắn hơn thời gian em mang đi xa

Không còn

Chỉ tôi một mình nhặt khuôn mặt quê xưa

 

TRẦN QUANG PHONG

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 33117)
E m là bờ môi không biết nói dối Là nỗi thầm kín tôi Là lời ru rớt nhẹ vào tim Là dịu dàng và tế nhị
09 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 35316)
- Chú nói mai em phải đi trường, vậy mai đi nha! Thằng bé không đáp, giương mắt nhìn tôi như nó đang cố đọc trong mắt tôi những gì tôi nghĩ. Tôi cũng tìm trong ánh mắt nó ý nghĩ của nó nhưng chịu, không tài nào tìm được, không biết nó nghĩ gì, muốn gì, chỉ biết nó không muốn đến trường. Nó ở nhà một mình đã mấy ngày nay trong khi chị nó phải đi làm.
07 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 36313)
Mưa có về ngang qua phố Má không? Ở đây cứ tầm chiều con nghe đất trời hoang hoải Tháng 7 mùa Ngâu Mưa lên mắt con màu dĩ vãng
07 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 34339)
e m ơi chiều đã lưng đồi mà cây xế bóng còn ngoi giữa rừng khi nào trăng thệ rưng rưng ngấn mi cho một cuộc tình đã xa trăm năm. ừ. trăm năm là mây bay dưới trán tóc xòa viễn khơi
07 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 33804)
Tháng 6, khi những cơn gió Lào khô rốc từ Vịnh Bengan thổi vào dãy Trường Sơn đem hơi nóng ngùn ngụt lửa phả vào mặt, đó là lúc các tin buồn tới tấp bay về bên tôi. Từng người, từng người bạn thay nhau giã từ cuộc chơi. Cái nóng hực lửa bên ngoài, và cái nóng trong lòng tôi ngày một dâng cao. ..Mới tuần trước thôi, anh Nguyễn Xuân Hoàng vẫn còn email trả lời, anh nói bài viết này anh thích quá cho anh post trên Voa đi, tôi còn đùa anh mệt như vậy mà vẫn còn làm việc sao, tùy anh thôi...
04 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 34408)
đến một lúc nào đó em quên hoặc nhớ nhầm hôm nay đã ngồi bên lề đường để thương về những hạt bụi thì hương bay cũng quyện lại dấu ngày
03 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 36024)
Em đã ra đi trong một sáng chủ nhật trời mưa vĩ cầm lanh canh giấc ngủ thậm chí một tiếng giã từ anh còn chưa thổ lộ mùa mưa lấm lem chiều không xanh trên gió.
03 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 34344)
M àu da, màu mắt, màu tóc, nàng luôn luôn thay đổi tùy theo sáng sớm, trưa hay chiều tối. Đôi khi tùy theo màu y phục nàng mặc hôm đó nữa. Có hôm buổi sáng tóc nàng thật ngắn, buổi chiều hôm sau, tóc nàng dài xuống ngang lưng. Lạ thật, làm sao chỉ qua một đêm tóc nàng mọc nhanh như thế!
03 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 37905)
LTS: Tiếp nối truyện ngắn "Đôi Mắt Hoa Vàng" đã đăng trên Hợp Lưu số 101, "Biển Hoa Vàng" là một truyện tình lạ. Bằng bút pháp tượng trưng, Nguyễn Xuân Tường Vy dẫn đưa người đọc vào một tình yêu đồng nghĩa với đánh tráo ; cùng với nhịp tiết, hình ảnh, âm vang, vận tốc và sự đậm đặc cảm xúc làm nên tính cách đặc sắc của truyện ngắn này. Tạp Chí Hợp Lưu
01 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 37028)
hắn hy vọng có thể tìm lại chút hương vị ngọt ngào giả hiệu nhưng luôn được trân trọng gọi hai từ dĩ vãng nhưng hắn không tài nào nhớ nỗi bởi vì từ lâu những giọt rượu đã thấm vào hàng tỉ tế bào và thịt da xương cốt sinh vật có tên: một thằng người