- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

EM TÔI

15 Tháng Tư 201811:44 CH(Xem: 23188)



chi la giac mo qua - photo DH
Chỉ là giấc mơ qua - photo ĐH




THÀNH PHỐ EM TÔI

 

Ngã tư bụi hè

Ngã bảy gió bấc

Thành phố em tôi

Con đường dài lê thê cuộc mưu sinh rã rời thân xác

cội cây bơ vơ bóng mát

chiếc bánh mì nguội ngắt vì sao

Thành phố em tôi tức tưởi gầm cầu

dòng sông đen ói mửa

cụ già ngủ gật bên ngổn ngang rác rưởi

tiếng còi xe phù hoa ngạo nghễ

bóng gã hành khất lênh khênh dưới ngọn đèn mờ

gót chân vàng son dí nát

Em

nghé con lạc lõng

giữa khối hỗn độn bê tông

biệt phủ máu xương

thèm mái tranh xơ xác

khao khát cọng rơm vàng

củ khoai lùi hoàng hôn ấm áp

...

Những cung đường hủ nát

Thành phố em tôi


Trần Quang Phong



GIẤC MƠ  EM TÔI

 

Cội đèn tha hương khoắc khoải

Ru vàng vọt giấc mơ em tôi

Em tôi đôi mắt cong vắt mảnh chiều

Làn khói ấm áp mái tranh  quẩn quanh con đường xanh xanh cỏ

Đàn gà chiêm chiếp bên cội dừa trĩu quả

Những đứa trẻ nắt nẻ lom khom

Tìm khuôn mặt ngây thơ của đất

Cọng rơm thì thào

Dế mèn lích rích

Đất của em tôi cội rễ mỉm cười

Ghế đá vỉa hè phố người lạnh lẽo

Ru còng queo giấc mơ em tôi

Em tôi chân trần chạy trên cát bỏng nắng hè ngóng chiếc thuyền cha hun hút chân trời

Mẹ nhoẻn miệng cười vẫy năm ngón thon hồng ung dung chìm vào con nước

Gió miên man đồi cát chập chùng trắng khăn tang phấp phới

Cọng rơm héo hắt

Dế mèn nín bặt



Giấc mơ tan tác đàn gà lang thang trên con phố mòn mỏi tình người

Đất của em tôi rỉ máu.


Trần Quang Phong

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Tám 20152:42 SA(Xem: 30316)
những mảnh vỡ quá khứ một hôm cắt đứt niềm tin cái thói hèn trở chứng trong một ngày bi quan
06 Tháng Tám 20152:28 SA(Xem: 15155)
Lễ Đầu Hàng Của Ông Cháu Mạc Đăng Dung (30/11/1540-29/4/1541) tiếp cận một thời khoảng dày phủ sương mù của những cuộc tâm lý chiến giữa Trung Hoa và Việt Nam, kéo dài từ thời thượng và trung cổ, tới hiện tại, cũng như các phe phái đối nghịch nhau tại mỗi nước.
04 Tháng Tám 20151:25 SA(Xem: 30973)
“ Tôi nhìn người đàn bà qua lớp gương mờ - tái nhợt như một cái xác chết di động. Gương mặt người đàn bà còn tinh tươm những trăn trở, héo úa. Cơn hoảng loạn còn in sâu vào đồng tử, nó trao tráo như mắt của một con cá đang mắc vào chiếc lao móc.”
04 Tháng Tám 20151:15 SA(Xem: 32753)
Em khóc trên ngực anh bằng đôi mắt của ngàn năm về trước nơi chúng mình gặp nhau miệng vực thấy cánh sao rụng xuống lưng chừng
02 Tháng Tám 201511:48 CH(Xem: 30332)
Cô chờ cho thời gian trôi dần tới nửa đêm, trong căn phòng không bật đèn bóng tối như đang trùm lấy tất cả; nằm trên tấm nệm mỏng, cô nhìn lên trần nhà. Một con thằn lằn đang ẩn mình trong bóng tối thỉnh thoảng lại chắc lưỡi khe khẽ. Đêm tưởng chừng như tĩnh lặng nhưng lại ẩn chứa trong mình vô vàn âm thanh.
02 Tháng Tám 20152:00 SA(Xem: 31472)
Nguyễn Đình Toàn có bút hiệu ban đầu là Tô Hà Vân nhưng thành danh với tên thật và cũng là bút hiệu chính thức sau này; sinh ngày 6 tháng 9 năm 1936 tại huyện Gia Lâm, bên bờ sông Hồng, ngoại thành Hà Nội. Di cư vào Nam 1954, Nguyễn Đình Toàn bắt đầu viết văn làm thơ, viết kịch, viết nhạc, cộng tác với các tạp chí Văn, Văn Học
01 Tháng Tám 20153:20 CH(Xem: 31308)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đoàn Khuê định cư ở Canada, anh có một lối viết thật đặc biệt... Nói một cách khác là Đoàn Khuê viết "trúng tim đen" và thật hay. Chúng tôi hân hạnh mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới tạp bút của tác giả "Tạp bút, tìm tôi".
01 Tháng Tám 20153:37 SA(Xem: 32192)
Sàigòn ngày trở lại. Bầu trời nắng vẫn một màu bơ vơ. Tôi đi giữa dòng người xuôi ngược, giữa những hàng quán, những ánh nhìn căng thẳng, giữa những bước chân vội vã. Tôi nhìn Sàigòn vừa quen, vừa lạ - cái đã vỡ tan - cái mới dựng lên - tất cả đều xa khuất như không thể nắm giữ, cũng chẳng thể lìa bỏ.
21 Tháng Bảy 20154:54 CH(Xem: 27825)
Căn phòng im như một góc quá khứ, dù Má chỉ mới rời nhà chưa quá một tuần. Mây ngồi lên chiếc giường đôi, chỗ Má vẫn nằm. Tấm chăn phủ giường xô lệch, chiếc xe đẩy tay của Má đứng xéo góc với tủ đựng quần áo, soi bóng cô đơn trong tấm gương.
19 Tháng Bảy 20152:31 SA(Xem: 31230)
Ai cũng có những bí mật của riêng mình sống để trong dạ, chết mang theo, cả một cuộc đời rồi đào sâu, chôn chặt. Huống chi đó lại là bí mật của người mình yêu thương.