- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VALENTINE VÀ ÔNG ADAM.

15 Tháng Hai 20187:27 CH(Xem: 24844)



is


Mới có gần một năm thôi mà lúc đó ông Adam đã chán bà Eva lắm rồi. 

Có lẽ vì bà nói nhiều quá, ông chịu không nổi. 

Hoặc có lẽ vì bà nói ít quá, ông cũng chịu không nổi. 

Thế mới biết cái người đàn ông đầu tiên trên trái đất này cũng lộn-xộn, khó tính không khác gì con cháu của ông ta sau này. 

 

Một hôm, ông Adam bỏ vào rừng đi chơi một mình, tìm trái cây lạ. 

Tìm trái cây thôi chứ không tìm phở. Ông Adam biết vào thời bấy giờ làm gì có phở mà tìm. Ông vẫn ấm-ức mãi là trước đây đã không tặng thêm cho Chúa mấy cái xương sườn của mình. 

 

Chiều tối ông vừa về đến nhà thì đã thấy vợ đứng đợi sẵn ở cửa hang. Bà Eva nhìn thấy một sợi tóc thật dài nằm vắt-vẻo trên vai chồng. 

Bà chồm đến, chụp sợi tóc dí vào mặt ông -- không vào mặt ông thì vào mặt ai,"Ông trốn vợ đi chơi với ai?"

Ông Adam cười khinh-bỉ, "Chỉ có hai người trên trái đất này thôi. Tóc của bà đấy."

Bà Eva nhận ra tóc của mình. Nhưng vẫn còn hơi nghi-nghi. Nghi-ngờ là quyền bất-khả xâm-phạm đầu tiên của loài người, được bảo-vệ bởi chính người đang nghi-ngờ, bắt đầu từ bà Eva.  Ôi! Women!

 

Ngày hôm sau, ông Adam lại vào rừng một mình tìm trái cây. 

Buổi chiều bà Eva ra tận cổng "làng" đón chồng. 
Bà chăm-chú soát thật cặn-kẽ trên người ông và lần này không tìm thấy được một sợi tóc nào trên người của chồng. 

Lập tức bà Eva xoắn lấy cổ ông Adam và rít lên, nghe rõ ra giọng Hà-đông, "Giời ơi là giời! Hôm nay ông đi chơi với con mẹ trọc đầu nào?!?"

Một sự im-lặng thật nặng nề bao phủ trái đất sau đó. Hai vợ chồng không nói với nhau một tiếng: Ông Adam không nói được vì đang giận đến nghẹn họng. Còn bà Eva không nói được vì ông Adam đang bóp cổ bà. 

 

Từ đó trong ngôn-ngữ của loài người có thêm một chữ mới: Vũ-phu. 

Sau này Liên-hiệp-quốc dùng từ cụ-thể hơn: Domestic Violence. 

 

Thế là "Valentine" là không có ông Adam!

"Violent-type" hợp với cá-tính của ông hơn. 

Cũng may là ông sống vào thời ấy. Chứ vào thời này, mà ở Mỹ nữa thì có mà tù mọt gông. 

 

Lê Xuân Cảnh
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Hai 20153:55 SA(Xem: 30990)
“Khu rừng này sẽ cho chúng tự do, vậy tại sao chúng vẫn muốn bay khỏi đó. Ông nói với tôi ghét sự trói buộc, vậy tại sao ông không tìm một con dao để cắt những sợi dây đó ra. Hay là…Ông vẫn muốn đứng ở một chỗ để mơ mộng tự do.”
26 Tháng Hai 20151:15 SA(Xem: 30492)
coi phim khiêu dâm một chặp đầu óc bỗng sáng ra đùi. vú và mông có gì lấn cấn nơi câu chữ à phải rồi thơ không đáy tưng bừng chói lọi như gương
18 Tháng Hai 201510:22 SA(Xem: 34606)
Mùa xuân mộng mơ về người yêu đầu Sao không nói với anh về người yêu sau cuối Chợt mắt chiều rất lạ Năm tháng có bao giờ lập lại hôm qua
18 Tháng Hai 201510:16 SA(Xem: 33157)
Ngày ấy mẹ sinh em ra ở làng Hương Hồ bên bờ sông Bạch Yến. Không có con sông nào lặng lờ nước biếc xanh như dòng Bạch Yến, một nhánh của sông Hương tẻ ngang uốn lượn loanh quanh bên làng quê nhỏ nhu mì hiền lành của vùng Hương hồ, tưới mát hết hai triền bờ xanh um, trước khi xuôi về Bao Vinh nhập mình trở lại vào dòng Hương.
18 Tháng Hai 20159:45 SA(Xem: 37878)
Vậy mà đã 40 năm qua đi 1975-2015, với đời người như một cơn gió thoảng, với lịch sử chỉ là một chớp mắt, nhưng lại là một chặng đường rất dài trải nghiệm những tang thương. Thêm một chớp mắt nữa, thế hệ những người cầm bút 1954-1975 đều trở về với cát bụi, một số có thể còn được nhắc tới qua tác phẩm nhưng rồi cũng phải kể tới cuộc sống đầy đoạ và cả những cái chết tức tưởi của họ. Nói tới Văn Học Miền Nam, không thể không có một “cuốn sách trắng/ livre blanc” về thời kỳ đó, một Wikipedia mở, như một “bộ nhớ” cho các thế hệ Việt Nam tương lai.
18 Tháng Hai 20159:32 SA(Xem: 33013)
Anh không về, hèn chi hôm qua, hôm kia, hôm kia kia nữa Con hẻm quen tự dưng nỗi chứng gập ghềnh Bầu trời đêm nay chẳng thắp nổi vì sao Mây cũng giận, khóc oà như trẻ con lạc mẹ
18 Tháng Hai 20159:25 SA(Xem: 30719)
Nắng tô vàng mái hiên chùa Sư về giũ áo gọi mùa xuân lai Nữa đêm rót bát trăng đầy Đánh chuông bát nhã một chày kình thiên
18 Tháng Hai 20159:17 SA(Xem: 31679)
những giây phút đầu của năm thứ bốn mươi hãy nói gì đi em với những thinh lặng bủa vây để rồi tự thương xót thân thể mình đã xanh rêu ký ức nhưng chúng ta đừng minh chứng cho một điều sợ hãi
18 Tháng Hai 20158:26 SA(Xem: 30501)
khóa nồng còn đứng loay hoay thèm nghe thân nhiệt cuối ngày luân lưu vàng mai rụng hết xuân kiều sao còn biếc ngọc tỳ kheo vết buồn
18 Tháng Hai 20156:51 SA(Xem: 28791)
Tết thường được nhắc đến với những món ăn đặc trưng “thịt mỡ dưa hành,” và những mùi hương gây nhớ “thoảng mùi khói pháo thoảng mùi nhang.” Nhưng mỗi đứa trẻ mang theo nó một món ăn một hình ảnh một mùi hương riêng, không hẳn giống như những gì chúng ta thường gợi nhắc.