- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TỎ TÌNH, TRONG SÂN GA

21 Tháng Mười Hai 20171:21 CH(Xem: 24130)



kt 9
Tranh Khánh Trường

 



LTS: Thất tình và thất bại thường làm cho thơ trở nên cũ và chua chát, nhưng với Nam Nguyên, với những dòng thơ của người viết trẻ này, chúng ta tìm thấy sự nhẹ tênh và mới tinh, truyền cảm và sâu lắng...


"Đừng cho lũ mòng biển ăn bánh mì
Bạn phải mất bốn năm
Để nhìn đôi mắt chúng: đôi mắt của tự do
Đôi tay bạn: đôi tay của quá khứ

...

Và cả đời nhìn chúng bay đi"

TCHL



TỎ TÌNH

 

Giữa việc muốn làm và không muốn làm
Tôi chọn cách không làm

 

Để không nôn khi đi tàu lượn 
Rớt kì thi, không quay bài

 

Giữa việc muốn làm và không muốn làm
Trước em! Thề có Chúa
Ba lần, đóa hoa trên tay

 

Ba lần, phòng em khóa cửa

 

 

CUỘC CHIA LY

 

Đừng cho lũ mòng biển ăn bánh mì
Bạn phải mất bốn năm
Để nhìn chúng trưởng thành

 

Với bộ lông trắng muốt
Với vụn bánh mì rơi

 

Đừng cho lũ mòng biển ăn bánh mì
Bạn phải mất bốn năm
Để nhìn đôi mắt chúng: đôi mắt của tự do
Đôi tay bạn: đôi tay của quá khứ

 

Và cả đời nhìn chúng bay đi

 

 

 

19 GIỜ

 

Không còn tiếng mở cửa xe của anh ta trước nhà em lúc 19 giờ
Không còn cái hôn tạm biệt lên trán, đôi mắt em khép lại, trong tiếng nhạc du dương

 

Anh nghe Trái Đất rùng mình, sau lớp chăn dày là tiếng thở nặng nề của em, như chiếc mụn thịt trong người, anh toan vứt đi.

 

Nhưng anh sợ em sẽ chết

 

Là thứ thần dược, anh quỳ dưới chân Chúa tạ ơn 
Chịu mọi cơn đau, anh cầu xin được xức dầu và tắm cho em
Thứ dầu làm đôi mắt em mở ra, nhưng mắt anh cay

Thứ dầu làm đôi tay anh bỏng rát

 

Là những suy nghĩ, chúng nhọn như lưỡi dao, lao khỏi đầu anh và lao vào em
Trong căn phòng giờ là căn phòng của bóng tối
Trong thân thể giờ là thân thể của nỗi buồn


Như em tự đánh rơi bản thân, và anh ước em rơi thật chậm

Trước đôi mắt anh, những mảnh vỡ 
Của hai cuộc đời, nhưng chỉ một con người

 

Như cách em sống bằng hơi thở anh
Và anh yên lặng


Mở cửa ra, trên chiếc xe của mình

 

 

TRONG SÂN GA

 

Họ đã đọc tên chuyến tàu thứ ba
Và lần nào em cũng giả vờ đang đợi ai đó

 

Anh không đến
Chỉ có vợ anh

 

Cô ta đánh em
Nhưng em không khóc

 

Cho đến khi bắt gặp ánh mắt hèn nhát từ anh

NAM NGUYÊN

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34760)
M uốn kể với em về ngày tháng của anh như trang thư xanh ngày xưa luôn thơm nồng mùi khát khao như hàng chữ nguệch ngoạc ngang tàn từ mọi góc phố cuộc đời nơi ta mải mê rong đuổi bắt những chiếc bóng phù du
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34852)
Đ ôi khi phải nuốt trọng những điều ngụy tín Đôi khi phải ngồi gỡ thời gian từ những vảy chân Đôi khi con chữ bốc hơi từ mặt phẳng cuả giấy như đàn chim ùa bay khỏi nghiã trang.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33210)
T ôi nói với bà: mẹ, nếu con và chồng con không sống nổi với nhau, con sẽ về ở với mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi thất sắc: con ơi, con đã phải khó khăn nhọc nhằn, cố nhẫn nại lên con. Tôi cười. Nụ cười chứa những tia lạnh lẽo như kiếm.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 38300)
L àm sao người ta có thể hãm hiếp một con vật được. Một con chó, một con mèo, một con ngựa, một con bò. Thật là ghê tởm. Tưởng tượng nửa thân trước của con vật bị kềm chặt qua một lỗ hổng trên hàng rào hoặc trên vách tường. Thằng đàn ông dã thú lên cơn điên ở bên này vách tường đâm sâu cái của nó vào thân thể con vật.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37035)
N hững căn phòng vuông hộp gỗ Có khung cửa sổ đóng kín đêm ngày Em có nghe trong từng tiếng mưa bay Nỗi nhớ của anh nương theo giọt nước
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33519)
Đ ốt thêm điếu thuốc này thôi Đêm đã nằm nghiêng…
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 31111)
T ây Nguyên mùa mưa, hiếm có ngày tạnh ráo, sự tàn úa của mùa khô vẫn còn hiển hiện đâu đó, nứt toác những thân cây úng nhựa. Dòng nhựa trắng ứa ra như nước mắt. Đi giữa cánh rừng toàn cây hùng dũng vươn mình trong gió núi mà sao Kiên lại nghĩ đến những người đàn bà đang khóc. Những người đàn bà anh đã gặp, bao gồm cả em đều hóa thân vào những cái cây này.
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37001)
anh còn yêu em không? một ngày ánh nắng cắt con đường thành hình thù rối loạn chập chờn vẽ lại ảo ảnh nhiều màu
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 30024)
Theo tốc độ của truyền hình và internet, thói quen của con người cũng dần dần thay đổi. Với mức độ tự do gần như tuyệt đối, internet chuyển tải mau chóng những thông tin, phục vụ con người hữu hiệu hơn, đại chúng hơn. Nhưng, internet cũng đang đưa đến sự phá sản của một số nhật báo, tạp chí và nhà xuất bản trên thế giới. Những tạp chí chuyên về nghệ thuật văn chương Việt Nam ở hải ngoại cũng không ngoại lệ, lần lượt đình bản...
20 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37911)
T rang đầu chạy tít lớn “Lễ truy điệu các phục quốc quân hy sinh vì Tổ quốc”. Tôi lơ đãng mở các trang trong. Những tấm ảnh đen trắng với khuôn mặt của các phục quốc quân tử trận trong nước cùng với vị thủ lãnh của họ. Một cái ảnh đập vào mắt tôi. Trời! Thịnh đó, ảnh Thịnh... Tôi đọc vội sơ qua những cột tin về cuộc đụng độ cuối cùng trong vùng tam biên. Tô phở bưng ra, tôi chợt không thấy đói, không nuốt gì được.