XOA TAY
xoa tay một giấc mộng dài
người đi chăn chiếu lạc loài một tôi
xoa tay tình mỏng bên trời
tôi lơ ngơ đứng rã rời hiên xưa
cõi tình trăm nắng nghìn mưa
đợi chiều nằm mộng chờ trưa thở dài
xoa tay gọi những tàn phai
khuya đêm rời rã tình đau nát nhừ
xoa tay vớt lại nụ cười
dốc tình trượt ngã tim người mây bay
đong đầy tuyệt vọng phôi phai
xoa vào tiếc nhớ loay hoay nỗi buồn
mốt mai con nước xa nguồn
thôi xin gửi lại mưa cuồng gió lay
đêm về bất chợt
xoa tay
mà nghe hư ảo
dâng đầy trong tôi...
Nguyễn Minh Phúc
XIN TÔI
xin tôi những sớm những chiều
ngồi hơ nỗi nhớ quạnh hiu đời mình
gõ buồn lên cõi lặng thinh
đêm thao thức nhớ ngày chênh vênh sầu
xin đời hứng vết đâm sâu
vết thương mưng mủ lạnh đau tay cầm
di căn giọt máu âm thầm
buồn kia hóa thạch tím bầm thiên thu
xin quên đi những đòn thù
của anh em vụt lời ru dạt dào
của người yêu tạt lưỡi dao
giấu trong dịu ngọt cấu cào nỗi đau
xin làm mối mọt đời sau
nuốt cho trôi hết tình nhau rã rời
xin tôi một tiếng gọi mời
mốt mai thanh thản
về phơi nấm mồ...
Nguyễn Minh Phúc
TRÔI GIẤC MÊ CHIỀU
nghe vụn vỡ từng nỗi sầu giấu kín
còn gì nhau khi tình đã úa nhàu
tôi ngồi lại ôm bóng mình câm nín
nghe một trời giông bão tận nghìn sau
chiều cuối gió ngậm ngùi tôi đứng đợi
cơn mê chìm thao thiết những âm câm
khi đã biết cuối cùng em không tới
nghe thời gian buốt lạnh chỗ tôi nằm
giam nỗi nhớ vào vũng sầu tuyệt vọng
đêm bạc đầu nằm gối những hư hao
người như khói giăng quanh tình ảo mộng
tôi một mình chìm dưới dốc chiêm bao
nghe hiu hắt trong chiều tàn không nắng
ai còn ngồi hong mấy nẻo hư vô
có day dứt một khối tình ôm nặng
mãi ngàn sau còn tạc dấu sông hồ...
Nguyễn Minh Phúc
ANH ĐÂU PHẢI LÀ LINH MỤC
Cho M
anh đâu phải là linh mục
mà mong về chốn thiên đường
đành chịu đời sa hỏa ngục
bên người con gái anh thương
anh gửi tình anh vào gió
thơm cây thơm cỏ quê nhà
mênh mang hồn xanh thiên cổ
đọng tình yêu ngát hương hoa
sớm mai chợt vàng hoa cúc
mùa thu rón rén theo về
có người đêm nằm thao thức
gối mùi hương giữa cơn mê
bướm ong thả câu tình tự
hương hoa mật ngọt bên trời
còn anh bài thơ ngăn tủ
giấu hoài thương nhớ chơi vơi
anh chẳng mong về với Chúa
đường trần vạn nẻo xa xăm
trót nghe lời em ngậm ngãi
đành thôi mê mải tìm trầm
thì anh một đời khờ dại
yêu em ngày tháng quên dần
dẫu em qua thời con gái
anh còn yêu mãi nghìn năm...
Nguyễn Minh Phúc
- Từ khóa :
- NGUYỄN MINH PHÚC