- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NGUYỄN THỊ BẠCH VÂN

10 Tháng Mười Hai 20171:34 SA(Xem: 28422)

NTBV
Nguyễn Thị Bạch Vân- SG 2017

LTS: Nguyễn Thị Bạch Vân quê quán ở Sài Gòn, hiện sống tại Vũng Tàu Việt Nam, lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm đầy cá tính, lạ và mạnh mẽ của nhà thơ nữ này.

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

TÌNH TỰ CUỐI

 

Em đến với anh hôm nay nhé

Mặc chiếc váy hoa

Với giày cao

Và đôi môi đỏ chót

Chúng ta chọn một quán cà phê nằm khuất

Cùng uống với nhau

Giọt cà phê cuối cùng

 

Đừng rủ em vào khách sạn

Đừng đề nghị em vào nhà nghỉ

Đừng phí thời gian

Cho trò chơi thể xác

Như thế này có vui vẻ hơn không

Anh không còn trẻ

Mà em cũng nửa thế kỷ đàn bà

Hãy nhìn nhau đi

Cảm nhận những nếp nhăn đã hằn sâu

Trên vừng trán

Trên khoé mắt

Nụ cười

Chỉ có một tâm hồn còn tươi

Đã tắm gội bằng những bài thơ hoang tưởng

Em sẽ đòi hỏi nhiều hơn

Sẽ khắc khoải nếu ta tiếp tục

Quan hệ với nhau vì xác thịt

Mà anh không thể nào

Bù đắp được cho em

 

Bằng lòng để em đến với anh không

Một buổi hẹn hò không cởi quần cởi áo

Cứ xem như từ lâu nay ta sống ảo

Cuộc đời mình dành lại chút hương sau

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

RU KHÚC 2.

 

Đưa tay cho em nắm.

Chiều sắp bỏ đi rồi

Chỉ còn em và anh

Chiều sắp bỏ đi rồi

 

Con chim nhỏ trên cành

Hót chi lời ly biệt

Hãy ôm em đi anh

Bãi biển chiều Phan Thiết

 

Cứ yêu như chưa từng

Biết gì là đau khổ

Một trạm tình dừng chân

Nơi vực sâu cổ mộ

 

Nơi nào còn in dấu

Bước chân ta tìm nhau

Giẫm lên niềm đau cũ

Như lúc mới bắt đầu

 

Cuộc đời còn nụ cười

Trên cánh tay em gối

Tiếc gì một đêm vui

Tính chi đầu hay cuối

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

 

THƯƠNG NHỚ NGƯỜI DƯNG

 

Nắng ở bên em đã chín vàng

Chờ tay anh hái để mưa sang

Bên này bên nớ chao ôi nhớ

Mộng mị xua về những bất an

 

Hai đứa mình như hai đám mây

Gió làm lạc hướng kẻ đông tây

Gặp nhau hoạ lắm là cơn mộng

Trách gió thôi đừng mây hỡi mây

 

Lại thấy như hai đứa đã già

Tóc buồn sợi khóc sợi sương sa

Bàn tay vuốt mãi từng xanh trước

Sao vẫn rụng dần theo cách xa

 

Hai đứa mình như con thú hoang

Vồ nhau từng thớ thịt đa đoan

Xé nhau từng mảnh vào đêm tối

Xác chết không cần ai điếu tang

 

Anh cất giùm em trong gối chăn

Mùi hương sót lại của bản năng

Hai đứa mình như hai con rối

Đã thất lạc nhau những lúc cần.

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Giêng 20243:42 CH(Xem: 4178)
“Thế là Tết 1999, lần đầu tiên tôi được bước vào ngôi nhà mà tôi không biết rằng sau này tôi sẽ thường xuyên tới. Mang tới một bó hoa lớn, cầm tờ ghi địa chỉ trong tay, tôi mò mẫm tìm. Khác hẳn suy nghĩ của tôi, ngôi nhà khá rộng rãi, khang trang, lại mang hơi hướng Tây hóa. Thấy tôi, mọi người ai cũng vui vẻ tiếp đón. Trùng hợp là Tết năm đó có cả em dâu cùng cháu trai bên Đức cũng về Việt Nam thăm họ hàng. Chúng tôi nói chuyện, hỏi han về cuộc sống, những vấn đề vấp phải trong xã hội, và kết thúc bằng tiết mục karaoke tại nhà để chào đón một năm mới đầy niềm vui, thành đạt hơn. Ngày hôm đó qua đi nhanh đến nỗi mà tôi gần như không còn nhớ gì đến nó.” (Phạm Ngọc Lương)
04 Tháng Giêng 20249:03 CH(Xem: 3005)
CHIA BUỒN / Nhận được tin trễ / Văn Thi Sĩ / Nhạc Sĩ Nguyễn Đình Toàn / từ trần vào ngày 28 tháng 11 năm 2023 tại Nam California / HƯỞNG THỌ 87 TUỔI
03 Tháng Giêng 202412:49 SA(Xem: 3746)
Tháng Giêng nắng vàng thơm ngát Đàn én bay về chao nghiêng Thầm thì…lời ca em hát Lý tơ hồng khúc giao duyên
03 Tháng Giêng 202412:43 SA(Xem: 3156)
Mùa dịch Cô-vít hay còn gọi là Cúm Tàu đã qua đi. Thực sự đã đi xa nhưng còn để lại nhiều hệ lụy, ảnh hưởng sâu rộng trong đời sống thường nhật. Những người gọi là cao niên như chúng tôi, thực khó tìm lại, những buổi sáng Thứ Bẩy hẹn hò gặp gỡ; lòng háo hức nôn nao trên đường đến quán cà phê thân quen, nơi góc phố Bellaire ồn ào náo nhiệt. Tưởng rằng không còn cơ duyên hội ngộ tâm tình, nhưng Trời chiều lòng người. Mới vài tháng nay, mỗi sáng Thứ Bẩy, chúng tôi lại có cơ hội, hẹn gặp nhau tại một quán cà phê khác, dù không ưng ý, để có dịp họp mặt hàn huyên tâm sự, trao đổi những câu chuyện văn chương, hoặc tâm tình thế sự trải khắp nhân gian.
25 Tháng Mười Hai 202311:01 CH(Xem: 3268)
Trong cái không gian lành lạnh của một mùa Giáng Sinh, trong tiếng chuông ngân của nhà thờ như đón chào thiên chúa giáng trần, tôi bỗng nhớ đến một nơi chốn lặng lẽ, tối tăm, nơi có lẽ chúa đang hiện hữu từng giờ từng khắc cho riêng một người. Ở nơi ấy, anh cũng đang thầm lặng đón Giáng Sinh giữa bốn bức tường xám lạnh. Phạm Chí Dũng, một nhà báo dũng cảm, một người bạn chưa từng gặp mặt ngoài đời nhưng lại vô cùng thân thiết.
25 Tháng Mười Hai 202310:41 CH(Xem: 2804)
Hàng năm vào dịp cuối năm, người Kitô hữu đón mừng sự kiện Chúa Giêsu giáng trần, mặc lấy thân xác con người để chuộc tội nhân loại, tội tổ tông đã lưu truyền từ Adam - thuỷ tổ loài người theo dân Do Thái - lúc còn ở địa đàng đã ăn phải trái cấm của Thiên Chúa do Eve dụ dỗ.
25 Tháng Mười Hai 202310:36 CH(Xem: 3499)
Em ngồi hứng / ánh sao rơi / Đêm Đông áo mông…/ khép đôi vạt mềm / Ta gieo / lời Thánh kinh đêm / Nẩy mầm xanh / vọng ước nguyền… trổ hoa /
22 Tháng Mười Hai 202310:34 CH(Xem: 3819)
đưa tay đỡ nhẹ cành hoa / thả trôi dĩ vãng nhạt nhòa mùi hương / thấy mắt em cũng vô thường / tan trong nhịp thở hoang đường của tôi /
22 Tháng Mười Hai 202312:10 CH(Xem: 3830)
Mười năm sau anh băng rừng vượt suối, Tìm Quê hương trên vết máu giữa đồng hoang: Chiều khói nhạt như hồn ai còn hận tủi, Từng con sông từng huyết lệ lan tràn…
22 Tháng Mười Hai 202311:56 SA(Xem: 4244)
Tôi sống như một kẻ không nhà, lang thang suốt dãi đất miền Trung, một bóng trắng mỏi mòn những ngọn đồi trọc, nhọc nhằn vàng những đụn cát hoang sơ, lặng lẽ giữa phố xá ồn ào. Thuở đó, Giáng Sinh vẫn rất lặng lẽ… Đêm Giáng Sinh năm ấy, tôi từ Sài Gòn trở về, xe khách hỏng máy ở rừng cao su thuộc địa phận Đồng Nai( một chuyện rất thường xảy ra). Hành khách bước xuống, những khuôn mặt mệt mỏi, những bộ quần áo nhàu nát. Đa số là những người tha hương kiếm sống, có một số sạch sẽ hơn là những con buôn, và con buôn lúc ấy đều là buôn lậu, cuộc mưu sinh đã làm cho họ trở thành những kẻ gian manh và lì lợm. Hành khách ngửa nghiêng vệ cỏ ven đường lấy những nắm cơm, bắp ngô, khoai lang, trứng luộc ra ăn một cách ngon lành, có một số rải rác vào các quán tranh.