- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VỀ ĐIỀU LÃNG QUÊN GƯƠNG MẶT CỦA MÙA HÈ

04 Tháng Tám 20163:17 SA(Xem: 30615)



HoangAnhThu- ROI
Ảnh N.H.A.T





VỀ ĐIỀU LÃNG QUÊN

 

Chẳng phải ngày qua em muốn khóc

Khi gió chiều đã lạc trong căn phòng kín bưng

không còn gì để kéo dài chiếc khăn quàng lại khoảng cách chúng ta đã đi quá xa

Chẳng phải ngày qua em muốn nhớ

Nỗi nhớ thật đẹp về nụ cười

Đóng băng vô tận trong đôi mắt

Giữa ngày tháng không dứt được nỗi rêu rong

Quán xá những ngày này oi bức lắm

Giữa đời sống này

Bài hát đã tuột khỏi đôi tai

Bỏ dở lưng chừng từng thanh âm phức hợp

Bất lực và mù lòa

Đang rộn ràng trong căn phòng tối

 

Có lẽ mùa hạ này nắng đã quá cháy khô

Không còn những đám mây đồng hành

Lũ ve vẫn ngủ

Sự cô độc trở nên rỗng tuếch

Trong điều khốn khổ của lãng quên

 

n.h.a.t

 

 

GƯƠNG MẶT CỦA MÙA HÈ

 

Làm sao chúng ta trốn được khỏi mùa hè nóng bức này

Làm sao chúng ta tách ra khỏi lớp vỏ cây

Để lách ra

Xanh như một nụ mầm để tạm biệt hoàng hôn sắp sửa khuất sau dãy núi

Khi miếng ghép cuối cùng biến mất

Đêm sẽ mãi giam cầm chúng ta

Những ngón tay sẽ trở nên vô dụng

Chẳng bao giờ sờ được vào gương mặt của đêm để tháo từng lớp bông băng trên vết thương sưng tấy

 

Em từng kể với tôi

Những điều bực mình về con đường gốm sứ

Chúng dài và xấu xí hơn rất nhiều so với những hàng cây

Bong lóc từng vệt màu

Trêu đùa thị giác của chúng ta

Tôi sợ đôi mắt em hỏng, em sẽ chẳng còn hình dung được gì về những ngày tháng đủ đầy sắc màu hạnh phúc

Bao giờ thì chúng ta mới tìm được màu xanh

Để che phủ cho những ký ức không còn bị thiêu cháy

 

Tôi gọi em là mùa hè

Rõ ràng là em đang thiêu cháy tôi

Rõ ràng là em đang nhào nặn tôi

Thành miếng ghép cuối cùng để sờ vào gương mặt của đêm

Em sẽ chăm sóc từng vết thương khô

Ở phía sau bóng tối

 

NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 32227)
Buồn miên man hoàng hôn. Buồn chảy ra từ mười đầu ngón tay hoang mang. Buồn là máu. Lênh láng chờ trăng lên để lóng lánh. Buồn là chất rắn nóng chảy. Đóng vảy trên da thịt.
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 33495)
T hời gian như ngắn đi dần Chiếc kim giây tích tắc lần cuối chưa Mà bao đôi mắt tiễn đưa Cứ ngân ngấn… phút tay vừa vẫy tay
05 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 38305)
Đ ôi khi chúng tôi gặp những cơn mưa rừng. Đổ xuống tơi bời. Cành lá man dại rách mướp. Những giọt mưa quất vào da thịt lạnh buốt làm dịu cơn khát bừng bừng trong ruột. Tôi cởi áo quần cùng Thản hứng mưa, cười hú hét. Thân mình tôi đẫm nước, trắng ngần. Da thịt được mưa tưới tắm săn lại nõn nà, làm dịu vết thương vĩnh viễn của kiếp đàn bà.
04 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 33692)
n ửa vòng trái đất mặt trời mặt trăng có bao giờ hội ngộ nhau đâu vẫn lâu lâu một lần nhật thực
04 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 33498)
T hở một hơi buồn với tới trăm năm đời có gì vui mà ôm đầu nhăn nhó mỗi năm mai vàng đau đáu nở hồng đào dúm dó xòe cái mỏng manh
04 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 32078)
đ ể thưởng thức tiếp hương vị ngày tết tôi mang ra một dĩa dưa muối tự hào dân tộc [còn bốc mùi mắm!] tụ ba tụ năm cùng ly rượu điếu thuốc
04 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34757)
t ôi giấu trong túi quần jeans một nỗi buồn nhỏ mỏng hơn lát bánh mì một lời nói dối tuyệt đẹp như nếp gấp trên chiếc sơ-mi trắng
04 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34147)
N gười người tập hợp đòi dân chủ tại trung tâm thành phố...Vị lãnh tụ đương thời truyền lệnh cho quân đội nổ súng vào những người chống đối...Trên báo chí, chúng tôi đọc được lời tuyên bố của vị lãnh đạo là ông sẵn sàng giết hai trăm ngàn mạng người để đổi lấy hai mươi năm ổn định cho xã hội cộng sản.
03 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36106)
K hi vở kịch dân chủ khai mở Đám diễn viên bắt đầu diễn
02 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34468)
t a đã thấy mùa xuân em chín đỏ tóc như mây trải lụa trắng trường giang sông với núi thủy chung niềm son sắt ta với em tình nghĩa nặng cưu mang