- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NHƯ QUỲNH de PRELLE

28 Tháng Mười Hai 20152:57 CH(Xem: 26901)



Chan Dung Nhu Quynh-bw

Như Quỳnh de Prelle





LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Như Quỳnh de Prelle, hiện đang sống tại Brussels, vương quốc Bỉ. Đã từng là nhà sản xuất phim độc lập và hoạt động trong lĩnh vực truyền thông PR, viết báo về phim ảnh, văn hoá nghệ thuật và giải trí tại Việt Nam.

Học bổng của Quỹ Ford tại Việt Nam về Biên kịch và sản xuất phim Khoá 4, Dự án điện ảnh. Tác giả của bài thơ Nỗi buồn trên cây, chuyển thể thành kịch bản phim 30 phút, đạo diễn Hoàng Trần Minh Đức đồng thời là nhà sản xuất phim Nỗi buồn trên cây, phim được lựa chọn trình chiếu tại Liên hoan phim Cannes 2014 với tên TÔI 30.

Mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới thơ của Như Quỳnh de Prelle.

 

TCHL

 

 

SÂN BĂNG CUỐI NĂM

 

trên sân băng

những đôi giày mỏng sắc như dao

màu trắng lạnh

những bóng hồng lướt nhanh như gió

những chàng trai hồng hào da mịn

người đàn bà châu á tóc đen

ngã xuống

đứng lên

trong tiếng cười vui

 

lạnh như băng

ướt như băng

và ấm như những đôi bàn tay

người đàn bà như một đứa trẻ

tập chơi thành người lớn

bên cạnh những đứa trẻ đã trưởng thành

 

mùa đông chưa về

băng đang tan ra

...

 

 

NGÀY ĐẦU TIÊN CỦA MÙA ĐÔNG

 

tôi nhìn thấy những đôi mắt của đàn chim bay ngang qua

nhìn thấy những ánh đèn qua ô cửa sổ kính trắng trong bóng tối

sự lặng im của những hàng cây

ngày đầu tiên của mùa đông năm nay

 

tuyết vẫn chưa rơi

có phải điềm không vui

cho thế giới loài người

khí hậu biến đổi

như những bất thường của con người

một ngày càng khó kiểm soát

 

sự vô thức

có ý thức

như nhau

sự cô đơn

ồn ào giống nhau

 

ngày đầu tiên của mùa đông năm nay

buổi sáng mà trời vẫn tối đen

tuyết vẫn chưa rơi

loài người vẫn trôi qua những tháng ngày

buồn đau nghèo đói

chiến tranh

khủng bố

những cái chết bất thần

những nhà tù không ngừng mở rộng

con ruồi trở thành huyền thoại

hoa hậu là những cuộc đua tranh không chỉ sắc đẹp

 

ngày đầu tiên của mùa đông

như bao ngày khác

con trai tôi ngủ dậy

gọi Mẹ ơi

chạy ra bên cửa sổ

thì thầm bên bông hoa nhỏ

chào mùa đông nhé

Giáng sinh đến rồi

thật nhiều quà tặng

Năm mới đến rồi

sinh nhật 3 tuổi

 

như bao ngày khác

và tôi nhớ

năm nay, tuyết không rơi vào mùa đông này

 

 

 

 

 

 

Những buổi sáng của mùa đông

có khi u ám buồn

có khi như những ngày bầu trời lên vệt nắng

màu xanh cô ban nhẹ và màu hồng rực lửa

sự hy vọng nhiều hơn

trong những lần thoát xác

trở về

 

Những buổi sáng mùa đông

nghe tiếng chuông nhà thờ

giáo đường vắng những ngày thường

lại xếp hàng nối nhau vào ngày chúa nhật

lòng tin còn xếp lại

trên những đôi mắt nguyện cầu

trên đôi chân quỳ gối trước lòng mẹ

 

Những buổi sáng mùa đông

nhìn thấy một màu ý thức buồn

rạn nứt trong thẳm sâu

làm sao hàn gắn

làm sao khỏi hết đau

làm sao bình yên

trên cõi con người

 

Những buổi sáng mùa đông

trở về thực tại

trong căn bếp nhỏ

bên cạnh đôi bàn tay xinh

của trẻ thơ

tôi ngồi xuống

viết một bài thơ

về nỗi buồn không hết

trên những thân cây già ngoài kia

dù nắng có lên

trăng rất đẹp

tôi vẫn cứ viết bài thơ ấy

dài hết cuộc đời mình

trong cả lúc hoan ca

vui sướng

tôi vẫn nhìn thấy nó

sự âm ỉ tan ra

trong tĩnh lặng

có lúc ồn ào

xôn xao

 

Bài thơ vẫn chưa hết

mà tôi lại đứng lên

để tiếp tục những ngày mùa đông khác

và chờ xuân sang

trong những vườn hoa bên ngoài cửa sổ

trên những con đường

mùa đông cho tôi chút hy vọng

để hoa nhài sẽ nở vào tháng 3

để uống trà thật thơm

cho một nỗi nhớ

tuổi thơ

ở một nơi xa xa lắm

 

Như Quỳnh de Prelle

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 113728)
Đ ã lâu lắm một mùa tang sâu thẳm Vọng bên lòng buồn cố xứ quẩn quanh Người là Em? Những mồ hoang cô quạnh Biết tìm đâu mẩu đất máu tạ từ
14 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 110807)
h ồi ức bỏ ngang đạo đức kinh thánh tĩnh mạch giục giã lời đùa khinh bỉ [...] dưỡng khí không còn thở bằng mũi bằng oxy cổ đại chỉ là bằng miệng bằng tay cầm đầy xấp bạc polymer
13 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 110923)
E m bước qua tuổi ba mươi Nước mắt cạn ngày thốc nắng Đám mây không ngừng bay Mang em tìm chân sóng Nơi có mạn thuyền bao dung?
13 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 109737)
l á đỏ dưới ánh đèn mùa đông mùa đổi từ bao giờ lòng ta quanh năm chỉ một mùa vàng lạnh giấu bạn bè trong những giấc mơ .
13 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 110281)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đậu Sỹ Nguyên là sinh viên K11 Viết Văn Nguyễn Du - Đại Học Văn Hoá Hà Nội. Chúng tôi hân hạnh gới thiệu những sáng tác đẹp như "màu hoa cải trắng" của Đậu Sỹ Nguyên đến với quí văn hữu và bạn đọc Hợp Lưu. TCHL
13 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 108269)
T ôi muốn hỏi cô gái “Tại sao cô lại xâm hình con rồng mà không phải cái gì khác?”. Cô gái nói: “Tôi thích”. Một câu trả lời không trả lời gì cả. “Tại sao cô thích?” Cô gái bảo: “Đi mà hỏi rồng”. Tôi muốn banh đít cô ra để hỏi, nhưng cô đang đối diện với tôi. Có nghĩa là tôi đang đối diện với cái điều “hữu hạn thì hư ảo mà cái vô hạn thì bất khả tri”.
12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 108560)
-  T ôi rất xin lỗi. Tôi có thể bồi thường. Hoàng cau mày “ Không bồi thường gì cả. Ông xem, thứ nước bẩn thỉu của ông đã làm tổn thương anh bạn bé bỏng này. Nó sẽ chết vì thứ mùi ô uế này” - Tôi nghĩ cái cây này sẽ lớn nhanh hơn. - Ông đang huỷ hoại công viên đấy.
12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 106509)
n hư địa chỉ không bao giờ có cho một lá thư chưa bao giờ viết, tịch mịch một nốt nhạc chưa ngân, thành tiếng vang vọng bao lâu trong mơ hồ tĩnh lặng nơi chốn
12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 108904)
m ột đêm uống trăng máu ướp vần thơ mộ đỏ bào thai chưa kịp lớn kià thú dữ nốc cạn huyết tươi...
11 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 85605)
Ai nghe thấy tên thành phố Seattle đều ngán về cái mưa dai dẳng, một năm gần sáu tháng trời. Biểu tượng của Seattle là một người cầm dù. Nắng ở đây hiếm hoi như hạnh phúc Anh có về gọi nắng đến cho em…( Trần Mộng Tú) Vậy mà chúng tôi đã ở thành phố Seattle gần 36 năm trời .