- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SÁU BÀI THƠ THÁNG 10

18 Tháng Mười Hai 20153:13 SA(Xem: 27493)

Ngua-Trang-Sen va ThieuNu
Ngựa, Trăng. Sen và thiếu nữ- tranh NGUYÊN KHAI




1. Viết cho anh

Mọi thứ đều trở nên vội vã
khi mùa thu đi qua giấc ngủ muộn của em
điều bất thường lan trong từng đốt tay suông

Mọi thứ trở nên nhẫn tâm
khi mùa thu im lặng
khi chúng ta không biết nói điều gì
mùa thu chưa thu xếp lại điều đơn côi rụng từng cánh cúc tàn
mọi thứ trở nên vội vã trong chiều mưa tan
lời tình ca anh hát
chưa kịp giãn ngày yêu thương

Mọi thứ đều trở nên vội vã
em lật lại ngày bao dung
để chúng ta cùng già đi trong ngàn năm tuổi
đợi chờ rong ruổi
anh sẽ kể cho em nghe thật nhiều về lá thu chẳng kịp vàng năm ngoái
em lật lại ngày khỏa lấp những mạc ngôn

Mọi thứ đều trở nên vội vã trong từng vòng xoay của gió
vội vã từng mùi quen và nhớ
em trở ngược ngày bao dung
tìm lời ái ân còn lại


2. Buổi sáng, trong câu chuyện của anh

Hình như chúng ta đã thuộc về những ngày của nhau
chúng ta đã nhớ thật nhiều khi cố hình dung khoảng trống thương yêu
tựa vào nhau để nghe bầy chim đang đập cánh
lao xao từng câu chuyện kể
về người họa sỹ mù vẩy máu trên đám tuyết tàn
chúng ta không ngừng dự cảm về dấu vết của tháng năm tan
trong điều ngây ngô của những đám mây bất định
có thể chiều nay thành phố sẽ xoay lưng lại
khi sự im lặng không ngừng tìm kiếm
điều hạnh phúc rộn ràng
anh tìm kiếm điều gì để gom nỗi nhớ nhung đang rụng tàn vào mỗi khung tranh
anh đang tìm màu khổ đau và hạnh phúc
vẩy lên giấc mơ cỏ xám

Phố đã thức dậy rồi đó anh
hôm nay thành phố đã xoay lưng lại
khi những giọt sương chưa kịp rơi vào buổi sáng


3. Rồi chúng ta sẽ đi qua

Cũng là một cách để chúng ta đi qua
trong những ngày lũ chim không ngừng nhảy nhót
lời biện luận của điều ái ân đã không nằm trong sự tưởng tượng
trên những nhánh cây
cho đến khi chúng ta
cảm thấy tháng năm hẹp dần trong lòng bàn tay rệu rã
lưu giữ những đám mây
cũng là một cách để chúng ta đi qua
chẳng lưu lại dấu vết bản hòa âm thứ tám
của lũ côn trùng bay đêm

Có thể chúng ta chẳng bao giờ đọc được
từ đường nối của những khớp xương
vậy nên, tình yêu thương tỏ ra ẻo lả
từ hôm qua, khi em nhận ra điều ẩn ý từ câu chuyện của loài tầm gửi
ký sinh trên trái tim của mình
cũng là một cách để em đi qua
khi ký ức vẫn còn xanh trên nỗi nhớ về nhau

 4. Như mưa, mãi mãi

 

Sẽ chẳng bao giờ hối tiếc
khi chúng ta cùng khiêu vũ trên điệu nhạc trầm luân
của mùa thu tím buốt
rồi sẽ như chiếc lá, anh và em
rụng xuống giữa những thành phố mang màu buồn
em nghe giấc mơ đêm qua nằm trên cánh họa mi
rong chơi giữa đại ngàn
một ngày tháng mười bình yên gió

Sẽ chẳng bao giờ hối tiếc
khi mọi thứ đều hình dung
em sẽ chẳng thấy được ánh mắt anh buồn vào buổi sáng
em hình dung ở nơi xa ấy
có loài chim mồ côi bay ra từ nụ hôn từ biệt của đám băng
em hình dung tiếng mưa nơi miền bắc cực
mang mùi băng trôi
chúng đang tan vào em thật lạnh

Sẽ chẳng bao giờ trách cứ
sẽ như mưa, mãi mãi
tan vào nhau, cùng khiêu vũ dưới đám băng

5 -Lời đề từ cho mưa

Về một câu chuyện không có lời nào
Mưa sẽ đi tìm những giai điệu hát cho tôi nghe
Những dự cảm chông chênh như con thuyền chạm trên ngọn sóng
Anh cười, chỉ là nụ hôn vờn nhẹ
Mưa hát bên tôi những câu chuyện tình cờ, từng đường link thật nhỏ
Nghe gió ngẫu nhiên, nhẹ nhàng nhưng thật nhớ
Mưa hát bên tôi từng lời lá vỡ

Lời đề từ cho mưa
Về một bắt đầu không có một lời nào
Như ngày mai chúng ta nhận ra rằng điều ước
Khi mưa hát cho tôi nghe cội nguồn
Mưa về hát từng điệu sương buồn
Trên đôi cánh phiêu bồng và ước mơ của loài hải hạc
Cõng giấc mộng mang màu biển chết

Ngày mai tôi sẽ rất nhớ anh
Mưa sẽ kể tôi nghe về những giấc mơ đi lạc trong câu chuyện của những vết nhăn
Mưa sẽ kể cho tôi nghe câu chuyện của rêu phong

 

6. Về điều cách xa

Giá như em biết được một chút về âm nhạc
em sẽ bắt kịp nốt cuối cùng
Cho nó tan loãng cùng với sự đổi thay của thành phố
Như khi sự im lặng bật lên những ngọn đèn vàng rất sớm
Như khi bàn tay anh đã chạm vào bàn tay em
Như là giấu diếm
Cảm xúc được nối kết nhau từ những hạt sương rải trong buổi sáng
Và như thế, những ngôn từ sẽ chẳng nói lên được điều gì
Khi trường nghĩa của nó nằm co ro tự tình với cỏ
Em nghĩ về mình và bài thơ nói về nghiệm số âm
Những rắc rối khi lượn vòng những hình sin đơn độc
trên một nửa trục yêu thương

Em khóa lại và rượt đuổi những cô đơn
Những vì sao chưa kịp ẩn mình trong đêm đông vội rớt
Em sẽ khóa lại những sai lầm
(đó chỉ là những sai lầm của lời trái tim không phải của riêng em có thể)
Để luận lý về một cơn mê
Em sẽ khóa lại cả những vết thương
Của sự hư cấu thời gian dài hơn những điều hẹn ước
Em sẽ cúi xuống
Cắn nó ra và ngấu nghiến như những nỗi buồn của lá

Em sẽ khóa lại từng lời hát của anh
Đôi khi sự ngọt ngào cũng là một điều dối trá
Về điều cách xa

n.h.a.t

Huế, tháng 10.2015

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36433)
T rong ký ức em, trong giấc mơ về anh và lúc giật mình về cô gái mang giày đỏ Ừ quên, chuyện tình mình chỉ có thế Thôi, em giấu bầu ngực căng tròn sau chiếc áo ngực hình cánh bướm Em giấu bí mật đôi mình trong câu chuyện với người đến sau…
19 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34407)
C hiếc xe hơi sang trọng hẳn chở một cán bộ quan trọng nào đó về xã tham quan hoặc công tác, anh Chấn nghĩ vậy và cuống quýt bắt con trâu cố vượt qua đám sình lầy để nhường đường cho xe ô tô. Anh Chấn lo sợ, mồ hôi đổ ra ướt đầm lưng áo.
18 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35672)
T ôi đưa tin Nhà văn Phạm Viết Đào bị bắt lên blog Đưa tin mà vẫn không tin Một nhà văn bị bắt Cũng như tôi đã không tin một nhà báo bị bắt có tên là Trương Duy Nhất. Ôi đất nước tôi "Chơi công an đi bắt quân gian/ béng beng"
16 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 38639)
LTS: Khánh Trinh là bút danh. Có lẽ Khánh Trinh là người viết trẻ nhất trong Tạp chí Hợp Lưu hiện nay. Khánh Trinh sinh ngày: 30/08/1991. Quê ở Quế Sơn, Quảng Nam. Hiện là Phóng viên truyền hình tại Sài gòn. Thơ của Khánh Trinh lạ một cách tự nhiên và nồng nàn như tuổi trẻ…Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những sáng tác của Khánh Trinh đến với quí độc giả và văn hữu khắp nơi. (TCHL)
16 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 27211)
" ...Có thể coi đây là bài viết cuối cùng của nhà báo Vũ Ánh. Và cũng là một "tình cờ định mệnh", chủ đề của bài là tự do báo chí, một vấn đề ông quan tâm hầu như suốt cuộc đời làm truyền thông của ông. Chúng tôi xin đăng lại bài này như một nén hương kính viếng ông, đồng thời bày tỏ, qua ngòi bút của ông, niềm ao ước sớm có tự do báo chí trên đất nước Việt Nam.” (Diễn Đàn Thế Kỷ)
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 24286)
Vô cùng thương tiếc Nhà báo Vũ Ánh  Vừa tạ thế tại quận Cam, California, U.S.A. vào ngày Thứ Sáu, 14 tháng Ba, 2014. Hưởng thọ 73 tuổi.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32034)
Sống trọn vẹn đời mình như đã muốn, phải là, điều ấy đẹp như một bài thơ dù là bài thơ đắng. Xin mượn lời Vũ Hoàng Chương tiễn một nhà thơ để giã biệt Vũ Ánh: Người thơ nằm xuống đó hiên ngang Như một câu thơ trắng thẳng hàng Đẩy mãi bàn chân tìm đất đứng Ngoài ba chiều cũ sắp tan hoang .
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36228)
N hững ngày này, năm Bảy Lăm, tháng Ba, ”Mặt Trận Miền Tây Vẫn Yên Tĩnh”. Đơn vị tôi là một tiểu đoàn Địa Phương Quân (TĐ 497/ ĐP Tiểu Khu Châu Đốc), vẫn trấn đóng trên ngọn 554 thuộc núi Giài, Thất Sơn, Châu Đốc. Bộ Chỉ Huy đặt tại Ba Xoài.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 46735)
Với đại đa số người Việt đương thời, chẳng có gì quí hơn một cuộc sống no đủ, yên lành. Luật sinh tồn là khuôn thước có hàng ngàn năm lịch sử. Giấc mộng độc lập, tự chủ người Việt nào chẳng thầm mơ ước. Nhưng những người có viễn kiến không thể không nhìn về giai đoạn hậu-thuộc-địa. Một nước “độc lập” trên giấy tờ, truyền đơn, khẩu hiệu—nhưng thực chất độc tài, chuyên chế, nghèo khổ, lạc hậu, người cầm quyền trở thành những kẻ cướp ngày, công khai có vũ khí và được “luật pháp” bảo vệ—chưa hẳn đã đáng mong ước, trông đợi hơn một chế độ lệ thuộc ngoại nhân. Đó là chưa nói đến hiểm họa đời kiếp từ phương Bắc.
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31575)
V ũ Ánh là một nhà báo yêu nghề và say mê với công việc. Ông qua đời tại phòng làm việc tại tư gia; bài báo cuối cùng của ông mang tựa đề "Hà Nội vẫn chưa đủ niềm tin cởi trói báo chí," được gởi đến Nhật Báo Người Việt lúc 11:37 phút sáng của ngày cuối cùng trong cuộc sống ông. Bài báo được đăng trong trang A1 của số báo hôm nay, trên mục “Sổ Tay” hàng tuần.