- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

27 Tháng Chín 201511:36 SA(Xem: 36290)


truong dinh phuong- 2015-BW
Trương Đình Phượng - 2015


LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Trương Đình Phượng sinh năm 1984. Hiện sống và làm việc tại Miền Trung Việt Nam. Làm thơ từ năm 2010. Đã có đăng thơ trên các tạp chí văn nghệ trong và ngoài nước. Thơ của Phượng nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm của Trương Đình Phượng.

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

 

VẾT THƯƠNG HOÀI NIỆM

Ký gửi lời yêu lên cỏ

người đi ruồng rẫy tháng năm xanh

ruồng rẫy mảnh tình trong trứng nước

bỏ mặc tôi ngồi nhặt mấy mùa phai

 

mù miết cơn đau trái vụ

tôi ngu ngơ làm con dế khù khờ

hiến thân cho những chiều vỡ nắng

để những đêm hắt hủi khúc kinh cầu

 

ai ngày xưa cải vàng ngây thơ triền đê

để biển sông đau hoài vết thương hoài niệm

vời vợi những mùa không tên

nhễu xuống đời tôi giọt buồn củi mục

 

liệu rồi có bao giờ trong giấc mơ nào đó

một giấc mơ không bỏng rát khuôn hình

cầm tay nhau như hai dãy phố buồn chạm mặt

lặng nghe đời ruồng rã những rong rêu

 

XIN SỐNG TRỌN MỘT NGÀY KHÔNG BÃO TỐ

 

Neo những giấc mơ vào gió

chiều hồn nhiên rơi

phía cuối chân trời là mùa xuân

nơi những mầm tin yêu tách vỏ

 

phía cuối con đường là bình yên

nơi nụ hôn và bàn tay kỳ ngộ

cớ gì em phải dối lòng giữa một ngày như thế

mặt trời lạc theo chiêm bao vào đêm

 

lũ lá căng những vòm ngực rộng

chờ mưa về ban phước

cớ gì không dốc men vào chiếc cốc trái tim

và say khướt một lần

 

gạt bỏ sắc màu của ngày mai héo úa

ngã vào nhau em ơi

mở bức mật thư tình ái

cho một ngày yêu thương ...

 

CÒN

 

Còn thuở nào cho em

cánh môi hồng dìu dịu

ánh mắt thu ba vời vợi xuân tình

trái tim rực niềm hi vọng

 

chỉ còn lại cho em

đêm hoang vu màu nhớ

mảng sương nhàu hồn góc vắng

khung cửa sổ khép hờ đợi bóng cơn mơ

 

chỉ còn lại cho em

xanh xao dòng tóc

thời gian như bánh xe đời

lăn qua muôn sợi u hoài

 

 

LY BIỆT

 

Ừ em cứ đi

sắp cạn ly ngày còn lại mình ta và đêm hoang phế

khêu tro tàn tìm dấu tích yêu thương

 

ừ em cứ đi

khai mạc cuộc đời hương còn lại ta và vườn xưa ngút cỏ

miệt mài gom mùa gió

dệt áo ngây thơ liệm xác chân tình

 

ừ em cứ đi

đừng lần ngoái lại lối cũ ta về

chiếc lá cuối vừa rơi !!

 

HÃY ĐỐT LÊN EM BẾP LỬA ĐỜI

 

Hãy mở ra em những cánh cửa của những bàn tay lạnh

cho người thôi đơn chiếc những môi đau

để những buổi mai nhánh cỏ nách tường kiêu hãnh ngẩng đầu

nhìn nắng chảy tràn qua những bãi đời không đoàn tụ

 

và tôi lại ngồi viết cho người có đôi mắt buồn hơn mùa thu

vì dan díu với những giấc mơ rách vỡ

tôi sẽ viết cho người bản tình ca mang hơi thở cánh rừng nguyên sinh

để người nghe tiếng hót loài chim chưa vướng mùi trần

 

người sẽ thấy thời gian không còn gãy vụn

và những con đường thơm tóc thảo nguyên

tôi sẽ viết những chiều thanh bình như trái tim của mẹ

những mảnh hồn lạc loài bỗng thấy mình như đứa trẻ sơ sinh

 

và những bàn tay thôi tìm nhau giữa điệp trùng đêm tối

mỗi làn môi một bếp lửa nồng !!!

 

 

TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Tư 201512:22 SA(Xem: 31255)
Ngày 30-4, ngày nếu có một triệu người vui, cũng là ngày có một triệu người buồn. Câu nói trong quá khứ của ông Võ Văn Kiệt, nguyên Thủ Tướng chủ trương chính sách Đổi Mới, được lập đi nhắc lại nhưng liệu có còn chính xác với tình thế hiện tại của đất nước ? Ngày nay, kinh tế tụt hậu, hàng xuất là lao động giá bèo, cái đinh vít cũng không làm được mà nhập hàng ngoại tuốt tuột, nợ chồng chất. Rồi tham nhũng lên đỉnh cao, đạo đức xã hội xuống cấp...
13 Tháng Tư 20154:11 CH(Xem: 33357)
Cho tôi quá giang qua mùa nắng hạ Bỏ mặc phố trôi về phía thật xa Cho tôi quá giang về nỗi buồn hôm bữa Có còn người với góc phố chậm đưa?
12 Tháng Tư 20154:32 SA(Xem: 33113)
Bất ngờ, chị đến gần la lớn. Chào, ông thiếu úy đồn trưởng. Người xe thồ giựt mình sém phun cọng mì, mắt nhìn lấm la lấm lét xung quanh. Tám năm trong tù ra, giờ mới có người gọi ông là thiếu úy. Lạy chị, đừng gọi tôi như rứa. Tôi mới được…từ trại cải tạo về…trả quyền công dân thôi.
09 Tháng Tư 20154:54 CH(Xem: 33906)
Người đàn ông cán sự xã hội rất nhanh nhẹn và hoạt bát, thao thao bất tuyệt với giọng Bắc nhưng vẫn là âm gốc Huế. Anh dí dỏm kết luận bài học công dân đầu tiên: "Xin nhớ cho đây không còn là ở Việt Nam nữa, quý vị bây giờ đang ở trên đất Hoa Kỳ, đã có hoàn toàn tự do, kể cả tự do phê bình tổng thống hay quốc hội, nhưng - anh ta ngưng lại một chút như để tự tán thưởng bằng một nụ cười riêng thú vị: nhưng quý vị sẽ không có tự do trốn thuế. Trốn thuế ở Mỹ thì chỉ có ở tù và được coi là tội nặng nhất..."
09 Tháng Tư 20154:07 CH(Xem: 32047)
Chúng ta đang trên đường đi về phía những ước mơ Nên câu thơ mãi xanh tươi dưới vòm trời khái niệm Mang theo hành trang tình yêu Nào dám nghĩ đó là viên kẹo ngậm Nên sự chỉ định nào cũng đều tối nghĩa phải không em?
09 Tháng Tư 20153:54 SA(Xem: 32664)
Tôi ngồi nhìn thằng bạn chơi games trong căn phòng của nó, một buổi trưa nóng bức, hơi nóng hầm hập nằm bên ngoài ô cửa kính đóng chặt, khung cửa thỉnh thoảng rung lên vì gió. Trong phòng máy lạnh chạy đều đều mang theo một làn hơi mát có tác dụng phụ khiến người ta khô mũi. Ngày chủ nhật, hai thằng con trai chẳng có gì làm ngoài việc nhìn nhau chơi games.
09 Tháng Tư 20153:19 SA(Xem: 34520)
Ới cha ơi, sao nhà cao cửa rộng cha không ở, cha lại bỏ con bỏ cháu mà đi, ới cha ơi! - Ới cha ơi chúng con ăn ở với cha như bát nước đầy sao cha lỡ bỏ chúng con mà đi cha ơi! Phướn, người con thứ hai phủ phục xuống quan tài cha khóc nức nở, tiếng khóc không lâm li nhưng cũng đủ làm cho lòng người đến viếng đám ma xao động mà thêm thương tiếc cho ông Phượng
09 Tháng Tư 20152:57 SA(Xem: 31430)
Dì Cúc nê cái bụng bầu bảy tháng lặt lè chăm vườn hoa cúc trắng. Chỉ có Dì mới được sờ vào hoa, bất kể ngày đau ốm. Hai hàng hoa cúc trắng tạo thành lối đi zích zắc, rắc rối như cuộc đời của dì, chạy từ ngõ tận hiên nhà. Bây giờ chòm xóm đã quen dần cái bụng lúp xúp của dì. Dăm tháng trước, tin dì có bầu chấn động cả thị trấn nhỏ bé có duy nhất một con lộ. Dì không có chồng lẫn bạn trai mà có bầu...
09 Tháng Tư 20152:43 SA(Xem: 32122)
hắn chờ vờ chàng vàng một hồi cũng nặn ra hình tượng những con chữ. mặt. cắt không còn một hột máu
09 Tháng Tư 20152:34 SA(Xem: 33951)
Nếu cụ Nam Cao còn sống, cụ sẽ bình là đôi lứa xứng đôi. Ở nước Việt mình bây giờ, đại gia và người đẹp chân dài luôn là một cặp phạm trù gắn bó hữu cơ. Không phân biệt đâu là chủ thể, đâu là khách thể.