- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NGUYỄN NHỰT HÙNG

01 Tháng Chín 201512:51 SA(Xem: 32319)

NGUYEN NHUT HUNG
Nguyễn Nhựt Hùng -Vũng Tàu 2015




LTS: Cuối tháng 8, Hợp Lưu nhận được chùm thơ gởi từ  Nguyễn Nhựt Hùng, một người làm thơ hiện đang sinh sống tại Vũng Tàu. Mặc dầu còn rất trẻ, anh sinh năm 1989. Nhưng thơ anh mênh mang như sóng biển của thành phố anh đang ở. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí văn hữu và độc giả những thi phẩm của Nguyễn Nhựt Hùng

Tạp Chí Hợp Lưu




 

OUTRO MÙA THU

Bản concerto đi ra ngoài ô cửa
mùa Thu khép lại một hàm ý cuối cùng
về cơn mưa nhút nhát
đã mê man trong dị bản mùa màng

Đóa thược dược tỉ mẩn đọc màu đỏ
trên kí họa tháng Mười mẫn tuệ
những ý nghĩa phù phiếm của cơn mơ
mọc lên khắp mái đầu kỷ niệm
nơi đám mây nhễ nhại những thể nghiệm
bài thơ băng hoại, những dấu phẩy biến hình thành cơn bão

Em mở ra từng giọng nói trắng
được lưu cữu trong thỏa hiệp bóng tối
những người đi mua chuộc niềm tin
về giấu mặt nằm vạ trên cánh đồng
giai điệu cuối cùng bị ám sát, le lói sáng một dư vang

Hãy kết thúc mọi dung dưỡng sắc màu
đàn chim chết giữa bầu trời trong suốt
cơn mưa không thể biện minh
cuộc rơi không cú pháp
trong vòm cây phế tích những chiếc lá thèm lên cơn sốt

Cuối cùng còn một sự nao núng
tôi xòe tay cho giấc mơ quá cảnh
hương thơm trên ngực em đơn điệu
không thể nở trọn vẹn một lời hứa.

 

 

CÓ NHỮNG BUỔI CHIỀU EM

em biết chứ, những con chim mặt đầy vết thâm
rủ rê nhau tìm giọng hót trong tiếng chuông của một tu viện vắng
đó là mùa Đông của xứ sở
nơi chúng ta chảy đi như ánh sáng
những đốm cúc vàng vọt
và con mèo kêu đau trong hội chứng mất ý thức tạm thời

cơn bão nào cười nhễ nhại trong mưu toan

những mặt hồ tối đi một bức chân dung mực xám
hàng cây đầy vết thương chớp mắt chậm rãi
cơn tai biến của đám mây mềm như một sợi tóc
em biết chứ, một hàm ý về mùi hương
hành hạ anh nơi nóc nhà của căn nhà cuối phố
anh trở mình trong nỗi nhớ đầy hơn

sau tiếng nói mệt mỏi của một cái bóng đi vắng
cơn buồn ngủ của bài thơ được ân sủng 
nhắc nhở anh im lặng
vị cà phê nhiễu loạn ở yết hầu
buổi chiều là chiếc lưới trùm lên đôi mắt nhắm
những con cá vàng mang mật ngữ ngày
khóc trong cơn bất tỉnh của lời hứa

chúng ta về đậu như một loài chim lạ
tả tơi buồn vì chiều qua rất thực
bầu trời rụng bên ô cửa hình ô van
những hình dung được mổ xẻ kỹ càng
có những buổi chiều em là sợi chỉ
khâu lại anh một ám ảnh đã già.

 

 

CHO NHỮNG NGÀY TRỐNG RỖNG ĐÃ QUAY VỀ

1. em vớt cùng tôi một cái bóng đã già nua, đem về ép dưới những trang sách đã ngả màu xưa cũ. nơi những người mặc áo choàng đen, mang bộ mặt của phù thủy đau ốm với những cơn ho kéo dài, mùa xuân họ thức dậy từng chùm trên từng chồi non chứa đầy độc tố của gió chướng. chúng ta bắt đầu im lặng sau hồi chuông đánh thức cơn mộng mị của bầu trời, những đám mây phù phiếm cứ thay hình đổi dạng liên tục, khiến chúng ta đau khổ và nhầm lẫn giữa những nỗi buồn của chính mình. thật chậm rãi, bắt đầu từ dòng sông thứ chín trên ngón tay, màu vàng của mặt nước và phù du của rong rêu tỏa ra khắp. làm sao để những thanh xuân quay về, tro tàn của ngọn núi đã ám đen khắp thân thể chúng ta, và âm thanh về điều bí mật của thời gian giờ ảm đạm như màu xám phía trước, những con đường đổ đốn, cỏ dại u buồn, cứ thế mọc đầy trong bọng mắt của cánh cửa đã khép lại.

2. chỉ còn lời tiên đoán về cơn mưa mang bầy cá gieo trứng vào lòng đất, những ngọn mầm của trí tưởng lưu cữu suốt nhiều tháng năm mỏi mệt. giữa căn phòng lang thang ấy, những đồ vật mê sảng đã không còn nói với nhau về buổi ẩm mốc bị khước từ. những vết ố còn nằm mơ trong tuyết, sự giá lạnh của bông hoa chảy tràn lên cuống, và những màu sắc hồi hộp nở ra làm đau nhức nhiều những câu chữ bị ẩn dụ khéo léo. cứ thế, những ngày trống rỗng quay về, trên phiêu bạt của mùi hương đã không còn gần gũi, điều thân thuộc nào đó nhắc nhở về đau đớn bị lãng quên, người đánh mất sự tồn đọng ký ức quay mặt xuống định đoạt bóng tối. tôi đã nín thở thật nhiều trong mụ mị về chỗ ngồi bị xâm lấn, gió và cát ở lại trong túi áo, đại dương đã khô dần bong ra từng lớp vỏ đầy gân xanh. tôi đã thấy những người nằm dưới tàn cây, mùa quả chín với dư hương mục nát từ thân rễ, lá cành, vuốt ve nhau và không một lời an ủi. những buổi chiều đùn lên từ nếp gấp rèm vải, tôi về đậu và hót lên thầm thì, cho những lần mất dấu của chúng ta.

 

NGUYỄN NHỰT HÙNG

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 106314)
N hững lời chứng thuyền nhân, những hình ảnh kỷ niệm, những bài viết ngậm ngùi… ngày giỗ năm nay càng thêm lớn với 3 chương trình lễ tưởng niệm nơi tượng đài Chiến sĩ Việt Mỹ, đêm thắp nến, hội thảo, chiếu phim, và hàng loạt những chương trình truyền thanh truyền hình, băng đĩa kỷ niệm. “Ngày này năm ấy” được người Việt lưu vong nhắc đến tựa như dân Mỹ đóng lại vở kịch nội chiến 1876 hàng năm. Khác chăng, trang sử của chúng ta chưa thể khép lại. 
06 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 101393)
K hi bố tôi rời bỏ gia đình đi tìm một cuộc sống mới, tôi còn quá nhỏ để hiểu điều gì vừa xảy ra. Tôi không nhớ được mẹ tôi có buồn nhiều không, có khóc nhiều không? Tôi chỉ nhớ mẹ tôi nói với tôi rằng bố tôi sẽ không bao giờ về nữa. Tôi không hiểu vì sao mẹ tôi nói thế. Tôi hỏi lại thì mẹ tôi trả lời : “ lớn lên con sẽ hiểu ”.
06 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 108731)
T rong thế giới " không có vua ", cha con, anh em gầm gừ, chửi bới, cạnh khóe, cấu xé nhau, không tiếc lời nanh độc giành cho nhau; em "sòng phẳng" trả "tiền công" cắt tóc cho anh trai; cha chồng nhìn trộm con dâu tắm, em chồng ngang nhiên sàm sỡ, đòi ngủ với chị dâu; con giơ tay biểu quyết để cha chết...
06 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 93131)
Đ ây là bài viết thứ hai, trong số 3 bài viết về tương lai Đồng Bằng Sông Cửu Long “Nhìn Xa Nửa Thế Kỷ Tới” . Bài thứ nhất, như một tổng quan, với nhận định: thủy điện vẫn là nguồn năng lượng rẻ nhất, do nhu cầu phát triển, những bước khai thác thủy điện trên sông Mekong, cho dù mau hay chậm, trước hoặc sau, thì đó vẫn là một tiến trình không thể đảo nghịch trong vòng nửa thế kỷ tới.( Ngô Thế Vinh )
05 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 113056)
T ôi ký họa mặt người vào dòng sông buông Nơi có lau sậy hóa mình trôi theo tiềm thức Đột ngột giận mình
04 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 86904)
C hủ nhật ngày 1 tháng 5, 2011[...]Tổng thống Barack Obama và Phó Tổng thống Joe Biden cùng các thành viên trong ban an ninh quốc gia theo giõi, qua "hệ thống truyền hình riêng" (secure communications systems) tại phòng hội (Situation Room) tại toà Bạch Ốc, cuộc đột kích của toán Navy SEAL Team Six, dưới sự điều động của cơ quan tình báo Hoa Kỳ Central Intelligence Agency (CIA), vào sào huyệt của Osama bin Laden tại Abbottabad, Pakistan, cách Washington, D.C. trên 7,000 miles.
30 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 94553)
T ôi cũng nhớ cả đến những đêm về sáng ở vũ trường Tự Do, ngồi nghe Lệ Thu hát hết bài Tôi Đưa Em Sang Sông , để rồi ngày mai lại phải xa thành phố về một nơi mịt mù của đất nước. Sau này, lần nào từ Mỹ về thăm lại Saigon, chúng tôi cũng đến Givral ngồi bên ly cà phê, trầm ngâm nhớ lại cả một thời và những người bạn ngày xưa. Bây giờ thì Givral không còn nữa rồi.
30 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 93933)
...T ại sao lại đặt cột mốc trước và sau 30-4-1975 cho lý lịch của mỗi con người? Ngày chấm dứt chiến tranh, ngày hòa bình, ngày thống nhất đất nước. Đó cũng là ngày phán xử. Kẻ thua người thắng. Ngày định phận. Kẻ có công người có tội. Và mỗi lần khai lý lịch là mỗi lần xác nhận cái sự thua thắng, công tội đó. Một lằn ranh không cho phép ai vượt qua. Một sự chia cắt vĩnh viễn giữa các con người, giữa các công dân...
29 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 110763)
C ha bỏ xác trên rừng mẹ ngồi đan áo mũi kim đâm vào đầu ngón tay nước mắt rơi xuống hai chữ anh hùng tôi tiếp tục cầm súng đi ngược chiều Trường Sơn
29 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 114719)
M ỗi chúng ta phải chỉ có một thứ thôi Yêu tổ quốc mình và yêu tự do là trên hết Hãy làm đi và xin đừng rên nữa Đớn đau quá nhiều và hèn kém đã ăn sâu.