- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NƠI MIỀN IM LẶNG

24 Tháng Ba 201510:37 CH(Xem: 32419)

phuonguy-NoiMienImLang
"tình buồn như ly cà phê lạnh"- ảnh Internet

 

LÀ NHỮNG BÀI THƠ

  

Những bài thơ không yêu nhau

giấu cái nguýt dài trong mắt nhìn hờ hững

bài thơ tương tư vì sao

quên mất mặt đất mình đang đứng

triệu năm lạc lối về

 

Bài thơ yêu một thứ không tên

nên không thể gọi

ngày qua như bấc đèn

ngày mòn mỏi

 

Sự lãng quên yêu nhau

hờn ghen lật ngược

thời gian ấn những nốt màu

đá và tim hóa tuyết

vỡ khúc mơ hồ

 

yêu nhau

cuộn tròn nguyệt bạch

dấu hài xưa đã mờ

rêu loang thềm gạch

nghe vết lược tràn thơ

 

thôi để ngày qua sương lạnh

bài thơ đã mỏi phím dương cầm

tay rời tay mùa yêu cũ

tình rồi lưu vong

 

 ĐÃ DẦN IM LẶNG

 

rồi

xuân cũng tan dần

bóc vết da

ngày tháng

sạm đen vực tràn trí nhớ

Em thay áo rồi

da mồi lược thuở

níu bè lau mùa hạ

sông nắng vàng ươm

bơi ngược đa tình

 

rồi

đêm cũng loang dần

ừ em, đừng khóc

đen mắt trùng vây

cà phê tan cùng giấc ngủ

em đừng xát muối vào đêm

đêm điệp trùng bên ngoài cánh cửa

khóa tiếng ru dậm à hời

 

đồi mồi trổ trên ngực em

trên mặt em

trên cả vòng ôm trể nãi

ngón lá tay xanh

không xóa nổi dấu phai tàn

cuống họng mùa hè

khắc khoải trận mù khan

 

rồi

chúng ta về lại ngôi nhà trong bài thơ đã rách

hồi ức màu giả tạo

hư cấu rã rời

bài thơ mùa xuân

trượt chân chết đuối vùng trũng em

ly cà phê

đã

dần

im

lặng...

 

 

SÁNG. THỨC. GIẤC

 

buổi sáng thức giấc

thèm nhặt trong cỏ một làn hơi

mong manh sương nắng trời quá khứ

thiên đường xưa

khép mắt

 

buổi sáng thức giấc 

tình buồn như ly cà phê lạnh

vắng tanh người

ai là em

người trở lại

sương rồi cũng xa khơi

 

sáng thức giấc

lòng im

không tiếng động

 
PHƯƠNG UY
(tháng ba - 2015)

 

 

 


 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Hai 20155:56 SA(Xem: 31191)
Nguyễn Hữu Sinh- hay người Lâm Di vẫn gọi là Má Giám Sinh. Má chứ không phải Mã như trong Kiều của cụ Tố Như. Là vì, khi đẻ ra má Sinh đã có một mảng chàm, chiếm đến hai phần ba má phải.
17 Tháng Hai 20153:10 SA(Xem: 29667)
Năm Mùi lại sắp đến và ta thường hỏi là tại sao tên gọi là Mùi, không là dê, dương hay vị ...? Phần này đưa ra vài cách nhìn hầu giải thích phần nào các lý do dẫn đến hiện tượng trên.
09 Tháng Hai 20152:59 SA(Xem: 32347)
Tôi gặp anh Nguyễn Trọng Hiền vào một dịp đi thăm một trại trồng cranberry ở New Jersey để xem người ta gặt cranberry ra sao, do một người bạn tổ chức vào một cuối tuần đầu tháng 10 nhân chuyến tôi đi thăm Miền Đông giữa thu vừa qua.
06 Tháng Hai 20152:57 SA(Xem: 35293)
để bắt đầu một buổi sáng như thông lệ nhiều cánh cửa mở trên đôi chân tất tả và khép lại không có chỗ cho sương mù thảnh thơi
05 Tháng Hai 20152:57 SA(Xem: 37713)
Quang Trung Nguyễn Huệ (1752-1792) và nhà Tây Sơn (1778-1802) là một thí dụ tiêu biều của lối viết sử một chiều trong khối sử văn cổ điển. Các tác giả thường chọn một phe để tái dựng giai đoạn lịch sử này, chẳng hạn, như “sử mệnh cách mạng của thợ thuyền đồng ruộng hay nông dân,” từng được Karl Marx thời trẻ gọi là”bị khoai của cách mạng vô sản [bag of potatoes].”
28 Tháng Giêng 20151:28 SA(Xem: 32212)
Anh G thân mến, Gửi bài cho anh về hội họa để cho vào Văn Học số sau, chẳng nhớ tôi có nói gì về hai cái truyện ngắn của Mai Kim Ngọc và Vũ Quỳnh Hương không? Hai truyện của Thế Giang quả là đặc biệt. Nhưng tôi nghĩ “khám phá” lớn kỳ này của Văn Học là MKN và VQH. Rất khó tin rằng đó là hai cây bút mới. “Mới” từ lúc nào?
28 Tháng Giêng 20151:21 SA(Xem: 32197)
Vòng vèo từng sợi mây trời Vẽ chi đậm nhạt ngôn lời đong đưa Em ngồi vẫy tóc nắng mưa Sầu hai giếng mắt dây dưa những gì Hay là mộng mị li ti Bồng bềnh biển gió trôi về ngàn phương.
27 Tháng Giêng 20159:03 CH(Xem: 33541)
Có người chỉ đọc vì mê cái bìa sách đẹp. Có người đọc vì thích sưu tập sách. Hảy tìm người đàn ông biết đọc mình, từ trang đầu tới trang cuối...
26 Tháng Giêng 20153:30 SA(Xem: 33319)
Nơi có những buổi sáng vàng nắng lung linh Em chạy đuổi tuổi mình Mãi miết Phía bên kia bờ phù du Có gì là bất diệt? Hay chỉ là nắng vàng ngập trong từng buổi mai lên?
26 Tháng Giêng 20152:56 SA(Xem: 34741)
Cáo thủ lĩnh đã chết và ngủ say trong nhiều tầng ký ức. Nó được hỏa táng và vì thế không có mộ địa để viếng. Đời thú sau không biết đến vị già làng thủ lĩnh. Hiển nhiên rằng các bậc trưởng lão đời trước đấy không kể lại, cũng không hề dạy chúng cách đối thoại với cộng đồng du mục.