- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Nơi Có Những Giấc Mơ Và Những Bài Khác

26 Tháng Giêng 20153:30 SA(Xem: 33307)

TranhDinhCuong-thieunuvatrang
Thiếu nữ và trăng - tranh Đinh Cường


NƠI CÓ NHỮNG GIẤC MƠ

Nơi có những buổi sáng vàng nắng lung linh

Em chạy đuổi tuổi mình

Mãi miết

Phía bên kia bờ phù du

Có gì là bất diệt?

Hay chỉ là nắng vàng ngập trong từng buổi mai lên?

Có một nơi nào chỉ có anh và em

Em không hình hài và anh chỉ là tên gọi

Ta mộng mị đời nhau

Mệt nhoài trong đắm đuối

Ảo hóa tình yêu thành giấc mơ trôi

Rốt lại nỗi đau là có thật trong đời.



 Nơi đó có giấc mơ

Cơn mê vùi của con dế náu mình trong cỏ

Rung sợi dây đàn làm bằng những lỗi lầm và ướp nỗi buồn lên đó

Tấu vang những ca từ tiều tụy nhớ mong


 Nơi đó em trôi giữa miên viễn thinh không

Biến thiên hình hài giữa trăm triệu sao trời vạn kỷ

Sợi dây đàn nỗi buồn và những ca từ tiều tụy

Là bản cầu hồn đưa tiển buổi chia xa...

Nơi đó tình yêu không là những bông hoa

Chỉ là những nụ hồng thui chột giữa đêm đen ảo giác

Chỉ là những nét kỉ hà khắc lên trái tim lầm lạc

Là những lỗi lầm đâm chết hết yêu thương.

Dẫu rằng lỗi lầm cũng là một phần tất yếu của yêu thương)

Nơi giấc mơ em có những cánh chuồn

Lặng thinh bao điều không ấp úng

Để một ngày gió tràn qua thung lũng

Anh là giấc mơ bình thản quay lưng mãi miết không về

Sau tất cả những tháng ngày mụ mị giữa cơn mê

Có những giấc mơ cuối cùng em cũng lơi tay đánh mất

Không phải bởi lãng quên mà chỉ tại bởi một điều rất thật

Có một giấc mơ là có thêm một niềm tuyệt vọng giữa cuộc đời (*)

Nơi đó em nhìn anh ra đi và nước mắt em rơi....

 

Phương Uy

P/s: Thơ Phan Tuấn Anh

 

NHỮNG SỢI BUỒN

 

Em sẽ không khóc nữa. Tình đã thành thiên thu.

Lối xưa không người đợi. Buồn như giữa sương mù.

Tình không là mây trắng. Chỉ tóc thời gian trôi.

Giữa một chiều bạc nắng. Tình theo gió lên trời.
 

Em sẽ không khóc nữa. Lá cuối mùa đang rơi.

Từng sợi dài phân hủy. Những âm thanh không lời.

Từng sợi dài câm lặng. Những bặt âm đêm thâu

Hóa mộng du tội lỗi. Như kí ức hoen mầu.
 


 

Em sẽ không khóc nữa. Ướt một bình minh xanh.

Sợi tầm gai hồi ức. Cũng không còn vẹn lành.

Giữa bình minh lừa mị. Em vẽ chân dung mình.

Trong mốc meo quá khứ. Lời buồn không âm thanh.

 

 

 

THẾ KỈ CỦA NHỮNG CƠN MƯA

 

 

Những nỗi niềm khô queo tận đáy

Cạn ngày

Còn lại gì giữa những kẽ tay?

Sợi buồn mang mang kí ức.

Không còn tình yêu.

Bởi tình yêu là những điều chưa chắc chắc là có thực

Thập kỷ của những cơn mưa.
 

Không cần biết hạnh phúc – hay niềm vui – hay cái sướng ( hoặc những gì đại loại như thế) đã chín hay chưa.

Tất cả hỗn mang bên thềm vực gió.

Những khuôn mặt cười – Những cánh dơi bóng đêm và những con châu chấu ma bay vật vờ không tọa độ.

Mộng du giữa trận tàn phai.

Không còn hứng thú để chờ đợi mỗi sớm mai

Bởi sớm mai, thực ra không phải là sự bắt đầu – xuất phát – hay khởi nguyên cho một cái gì mà chỉ là kết cùng cho đêm tối.

Chỉ là sự chuyển hóa từ thời – khắc – không – nhìn- thấy – mặt – trời sang thời – khắc - nhìn – thấy – mặt – trời.

Nhưng có ý nghĩa gì trong một bình minh mưa ngập lối?

Thế kỷ của những cơn mưa.


 

Không còn nỗi nhớ

Bởi nỗi nhớ chỉ tồn tại khi ta xác lập những thói quen

( Ràn rạt quất đau mặt người

Mưa kéo dài không câm nín)

Nỗi nhớ hình như cũng chỉ là sự ngưng đọng của tình yêu

Mà tình yêu thì vốn đã không hiện tồn, không rõ ràng như những đám mây mang điện tích.

Sự sợ hãi mọc mầm trên đôi cánh thiên di.

Nỗi nhớ có tồn tại bằng những li cà phê

Trong tin nhắn của em đến vào mỗi sáng?

Giữa thế giới dày đặc những ảo hình mị gạt

Nỗi nhớ được dán lên bằng những chiếc avatar như những chiếc mặt nạ cười đồng loạt như nhau.

Nỗi nhớ cũng chỉ là mộ địa của nỗi đau.

Thiên niên kỷ của những cơn mưa.


 

Không còn kỹ năng để viết nỗi một câu thơ

Bởi thế giới của tôi từ lâu đã mất đi ngôn từ và cảm xúc

Vui sướng buồn đau được thay bằng những icon cười nhăn nhở và lăn lộn

Âm nhạc, hoa hồng cũng mang mã số trên lưng.

Và em!

Cũng chỉ là những chuỗi kí tự được mã hóa hiện về từ cõi muôn trùng.

 

 

 

 

MẬT MÃ ĐÊM

Đêm khóa kín bằng nỗi đau nhật tỏa

Rạng ngày thiên thu

Mê lộ thời gian đóng băng mật mã

Đêm nắm tay đêm

Mục ruỗng nguyệt mù

***

Giấc mơ cài khóa

Nhốt anh ngoài bức tường tuyệt  vọng

Em lưu dấu nơi nào,

Trên ngọn đồi xưa hay dưới vệt đá sâu hun hút?

Anh vượt bao tầng mê cung

Vượt qua những bóng đêm không có thật

Chỉ thấy gió mang hình hài phế tích trôi mau

Đêm mang giấc mơ bức bối

Thượng tầng kinh thanh bỏng rẫy

Cơn khát mị ma

Cứa vào anh ngột ngạt vết thương sâu.

***

Đêm tóc trắng

Anh ngồi chờ kí ức gió mài mòn diệp lục đá

Mưa đổ mùa lên xanh

Giấc mơ mất ngủ

Thời gian mất ngủ

Tinh cầu mất ngủ

Anh trôi mình theo mật mã đêm

 

 

KHÚC XẠ ĐÊM

 

Đêm

Lấy tiêu bản cơn mưa

Cất vào trong chiếc hộp cũ kỹ

Bật liêu trai trong tiếng sáo vàng mùa

Ngồi nhớ ngày còn xem chú vịt Donal đóng phim ma mà quên đóng cửa

Biết rằng đã xa xưa…

***

Đêm im lặng

Nói chuyện với bức tường

Có gì ở phía bên kia giấc ngủ?

Giấc mơ màu tro nguội

Lạnh tâm tư

***

Đêm màu xanh lá cây

của ngọn đèn quả ớt treo trên tường

Cơn gió ướt nặng

Không thể cất cánh bay lên

Chỉ lùa lê thê trong căn nhà không cánh cửa

Bức ảnh hoen ố của ngày hôm qua

Rơi bên thềm giấc ngủ

Mang khuôn mặt của người đã chết

Trên bàn thờ

***

Những dòng chữ vay mượn

Chen kín trang giấy

Thể hiện một cơn nhức đầu lúc nửa đêm

Có nên im lặng

Cho một sự sợ hãi?

***

Thôi! Hãy cố gắng bước đến bên cửa sổ

Để nhìn thấy bình minh trong chiếc tổ đỏ ối đường chân trời

Hát câu ca về một miền tự do

Nơi cơn gió mang về cho anh mùi nắng thơm cổ tích.

 

PHƯƠNG UY

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Giêng 202412:49 SA(Xem: 4070)
Tháng Giêng nắng vàng thơm ngát Đàn én bay về chao nghiêng Thầm thì…lời ca em hát Lý tơ hồng khúc giao duyên
03 Tháng Giêng 202412:43 SA(Xem: 3500)
Mùa dịch Cô-vít hay còn gọi là Cúm Tàu đã qua đi. Thực sự đã đi xa nhưng còn để lại nhiều hệ lụy, ảnh hưởng sâu rộng trong đời sống thường nhật. Những người gọi là cao niên như chúng tôi, thực khó tìm lại, những buổi sáng Thứ Bẩy hẹn hò gặp gỡ; lòng háo hức nôn nao trên đường đến quán cà phê thân quen, nơi góc phố Bellaire ồn ào náo nhiệt. Tưởng rằng không còn cơ duyên hội ngộ tâm tình, nhưng Trời chiều lòng người. Mới vài tháng nay, mỗi sáng Thứ Bẩy, chúng tôi lại có cơ hội, hẹn gặp nhau tại một quán cà phê khác, dù không ưng ý, để có dịp họp mặt hàn huyên tâm sự, trao đổi những câu chuyện văn chương, hoặc tâm tình thế sự trải khắp nhân gian.
25 Tháng Mười Hai 202311:01 CH(Xem: 3559)
Trong cái không gian lành lạnh của một mùa Giáng Sinh, trong tiếng chuông ngân của nhà thờ như đón chào thiên chúa giáng trần, tôi bỗng nhớ đến một nơi chốn lặng lẽ, tối tăm, nơi có lẽ chúa đang hiện hữu từng giờ từng khắc cho riêng một người. Ở nơi ấy, anh cũng đang thầm lặng đón Giáng Sinh giữa bốn bức tường xám lạnh. Phạm Chí Dũng, một nhà báo dũng cảm, một người bạn chưa từng gặp mặt ngoài đời nhưng lại vô cùng thân thiết.
25 Tháng Mười Hai 202310:41 CH(Xem: 3121)
Hàng năm vào dịp cuối năm, người Kitô hữu đón mừng sự kiện Chúa Giêsu giáng trần, mặc lấy thân xác con người để chuộc tội nhân loại, tội tổ tông đã lưu truyền từ Adam - thuỷ tổ loài người theo dân Do Thái - lúc còn ở địa đàng đã ăn phải trái cấm của Thiên Chúa do Eve dụ dỗ.
25 Tháng Mười Hai 202310:36 CH(Xem: 3919)
Em ngồi hứng / ánh sao rơi / Đêm Đông áo mông…/ khép đôi vạt mềm / Ta gieo / lời Thánh kinh đêm / Nẩy mầm xanh / vọng ước nguyền… trổ hoa /
22 Tháng Mười Hai 202310:34 CH(Xem: 4143)
đưa tay đỡ nhẹ cành hoa / thả trôi dĩ vãng nhạt nhòa mùi hương / thấy mắt em cũng vô thường / tan trong nhịp thở hoang đường của tôi /
22 Tháng Mười Hai 202312:10 CH(Xem: 4127)
Mười năm sau anh băng rừng vượt suối, Tìm Quê hương trên vết máu giữa đồng hoang: Chiều khói nhạt như hồn ai còn hận tủi, Từng con sông từng huyết lệ lan tràn…
22 Tháng Mười Hai 202311:56 SA(Xem: 4609)
Tôi sống như một kẻ không nhà, lang thang suốt dãi đất miền Trung, một bóng trắng mỏi mòn những ngọn đồi trọc, nhọc nhằn vàng những đụn cát hoang sơ, lặng lẽ giữa phố xá ồn ào. Thuở đó, Giáng Sinh vẫn rất lặng lẽ… Đêm Giáng Sinh năm ấy, tôi từ Sài Gòn trở về, xe khách hỏng máy ở rừng cao su thuộc địa phận Đồng Nai( một chuyện rất thường xảy ra). Hành khách bước xuống, những khuôn mặt mệt mỏi, những bộ quần áo nhàu nát. Đa số là những người tha hương kiếm sống, có một số sạch sẽ hơn là những con buôn, và con buôn lúc ấy đều là buôn lậu, cuộc mưu sinh đã làm cho họ trở thành những kẻ gian manh và lì lợm. Hành khách ngửa nghiêng vệ cỏ ven đường lấy những nắm cơm, bắp ngô, khoai lang, trứng luộc ra ăn một cách ngon lành, có một số rải rác vào các quán tranh.
22 Tháng Mười Hai 202311:15 SA(Xem: 4869)
tháng chạp, cỏ lau chờ tiết trời lạnh ngày đông đồng loạt trổ trắng màu bông tinh khiết trái bần chín vị ngọt chua tan trong miệng nụ cười tuổi thơ biền biệt biết đâu tìm
22 Tháng Mười Hai 202310:07 SA(Xem: 3373)
Như bài viết gần đây của ông về kênh đào Phù Nam của Cam Bốt, và đặc biệt như một tuyên bố gần đây nhất của Thủ tướng Cam Bốt Hun Manet: “Kênh đào Phù Nam không lấy nước từ sông Mekong mà chỉ lấy từ sông Bassac và sẽ dùng cho tưới tiêu, nông nghiệp)\”, xin ý kiến của ông về những vấn đề sau: