- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát

13 Tháng Giêng 20151:35 SA(Xem: 34024)

NTHNgat
Nhà thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát



THƠ MÙA ĐÔNG VIẾT TẶNG  MÙA XUÂN

       

 

Rét

Và lạnh

Mùa đông đang tái tê

Gió buốt da buốt thịt

Mưa không ngớt dầm dề

Ngõ vắng

Đường vắng

Nhà vắng

Mở cửa nhìn ra sân

Dưới làn mưa lâm thâm

Một chồi biếc mùa xuân đang hé

Đất trời sao lạ thế

Một mầm non ôi một mầm non

Le lói một tình yêu âm thầm

Le lói một niềm vui lặng lẽ

 

Những ngày đông buốt giá

Trái tim ta máu vẫn đỏ tươi

Không thể mất đi nụ cười

Không thể mất đi niềm hân hoan sống

 

Những thước phim “cuộc đời”  náo động

Và “âm thanh, màu sắc” tuyệt vời sao...

 

(1-2015)

 

ĐÊM TUY HÒA

 

Thành phố đẹp bên bờ biển đẹp

Phải thế chăng nên thao thức suốt đêm

Dù chẳng có một  người thân thích

Lá cứ rơi xào xạc bên thềm

 

Đêm thao thức đêm sao khó ngủ

Tiếng xe ai lao vút trên đường

Ta nằm đếm từng giọt buồn tí tách

Đêm mênh mông sóng dào dạt canh trường

 

Đi cũng lắm đến nhiều vùng đất

Ở mỗi nơi thấy mỗi vị mặn mòi

Ào ạt gió giữa không gian tinh khiết

Ta nằm đây đôi mắt mở nhìn trời

 

Trời Tuy Hoà  tịch mịch thẳm sâu

Lòng ta buồn  biết gửi về đâu

Một đêm thức rồi lại hai đêm thức

Làm sao ta có được phép mầu

 

Để thời gian trôi nhanh trôi nhanh

Nhất là đêm những đêm khó ngủ

Tuy Hoà biển và Tuy Hoà phố

Chầm chậm ở trong mình một chút nhớ rồi ư

 

(TP Tuy Hoà, Đêm 28/8 / 2014)

 

 

ĐỘNG VÀ TĨNH 2

 

Lâu quá rồi

Bạn quên ghé chơi nhà

Lâu quá rồi

Những chuyện vặt vãnh làm rời rã tâm hồn ta

Rời rã

Thân xác ta

Cho dù

Ngày nào ta cũng lao đi như tên bắn

Trên chiếc xe chuồn chuồn ớt bé nhỏ dông khắp phố phường

Có gì quan trọng đâu mà ta tìm kiếm

Có gì tha thiết đâu mà ta  ngóng trông

 

 

Lâu quá rồi

Tâm vẫn không tĩnh được là sao

Hỏi đất thấp

Hỏi trời cao

Lâu quá rồi

Sao tâm ta không hề yên tĩnh

 

 

Ta nợ nần gì kiếp trước

Ta nợ nần gì kiếp này

Ta như người nông dân cần mẫn bên luống cày

Không cầu mong gì ngoài cánh đồng trĩu hạt

Không cầu mong gì ngoài những vòng tay ôm

Thật chặt.

Để cả khi sống và lúc chết

Ta không còn giật mình tỉnh giấc giữa đêm.

 

 

Khi ấy có thể

Lòng ta cũng đã yên

Tâm ta cũng dịu lại

Tất cả đã tĩnh rồi

Như mũi tên lao đi ngày ngày

Sẽ không còn cần nữa...

 

(Đêm 13/10/2014)

 

TÌM XUÂN

 

Tôi đi tìm

Tuổi đôi mươi rơi ở đâu rồi

Tuổi ba mươi

Bốn mươi

Và năm mươi nữa

Năm tháng cứ xếp chồng lên nhau

Ngộp thở

Từ một cô gái

Rồi thiếu phụ

Rồi người đàn bà

Tóc đã hoa râm

Ôi thời gian

Không kịp nhớ - đã đêm

Không kịp quên - đã sáng

Tôi ơi

Thôi đừng tìm đừng tiếc

Cây si ngàn tuổi gió thổi vẫn reo

Tôi đi tìm tôi ở đâu

Khi trước mặt mỗi ngày ta sống

Hoa vẫn nở thơm lừng ngõ vắng

Tiếng ríu ran lũ trẻ nô đùa

Nhịp sống mỗi ngày tấp nập đi qua

Tôi là đấy tìm đâu cho mệt

Và năm mới - mỗi mùa Xuân lại đến

Như si già

Ngàn tuổi

gió thổi

Vẫn reo...

 

(12/2014)

Nguyễn Thị Hồng Ngát

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 106487)
L ịch sử Việt Nam có không ít những nhân vật lớn với tầm vóc tạo dựng thời đại mà cuộc đời của họ tự nó đã là những pho tiểu thuyết. Song rất tiếc, cho đến nay tiểu thuyết lịch sử Việt Nam mới chỉ dừng lại ở sự khai thác có tính chất minh hoạ lịch sử về một vài giai đoạn và một số khía cạnh của những nhân cách văn hoá lớn này...
22 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 105173)
K hi tôi viết những dòng chữ này, thì ở Nam California gia đình và thân hữu của nhà văn Nguyễn Mộng Giác đang tiến hành những nghi thức cuối, tiễn anh về nơi an nghỉ cuối cùng. Trước đây gần hai năm cũng tại địa điểm này, cũng những thân hữu này, đã tiễn đưa nhà văn Cao Xuân Huy trong chuyến đi chót cùng của đời anh. Nguyễn Mộng Giác là Chủ nhiệm kiêm Chủ bút đầu tiên và Cao Xuân Huy là chủ nhiệm kiêm chủ bút cuối cùng của tạp chí  Văn Học ...
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 107186)
N guyễn Mộng Giác sinh năm 1940 tại Bình Định, trong một gia đình gồm 7 anh chị em. Ông là người con thứ hai. Cha ông, một nhà giáo trong thời Pháp thuộc, thưở nhỏ ông cắp sách theo cha đi nhiều nơi vì thời gian đó nhà giáo luôn được thuyên chuyển công tác liên tục. Ông thừa hưởng nếp sống mô phạm từ cha mình.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99034)
Về Mùa biển động... V ới đôi mắt tinh tường, cái nhìn thàng hậu (nhân bản) Nguyễn Mộng Giác đã xây dựng lại cuộc đời của nhiều gia đình, nhiều nhân vật trong thế hệ những người đã sống hoặc lớn lên ở trong Nam, thời kỳ chia đôi đất nước... Là nhân chứng có con mắt bao quát và sâu xa, ông nhìn và viết lại xã hội miền Nam trước 1975, thuật lại biến cố Phật Giáo những năm 60, biến cố Mậu Thân thập niên 70, biến cố 30 tháng tư 1975, thuật lại cuộc di tản, thuật lại cuộc đời tha hương trên đất Mỹ.. .
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 96418)
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương , Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác với Mùa biển động.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 72148)
M ùa biển động tập 5, Tha hương là tập cuối, dày nhất, hơn 600 trang, quan trọng nhất và được độc giả mong đợi, để biết số phận nhân vật sẽ ra sao, qua cuộc «đổi đời» tháng 4-1975.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85546)
H ồi xưa, mẹ tôi thường theo mùa mà gọi những người đàn bà bán hàng rong vào nhà để mua hàng của họ. Mùa sen, mẹ tôi mua sen để lấy nhụy ướp trà, mùa cà cuống, mùa cốm, mùa sắn dây…
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 91934)
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng. Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm hồn nhà văn của tôi.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 87790)
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện. Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 90826)
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,… Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.