- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Xuất Diễn Tháng Mười

12 Tháng Mười 20143:06 SA(Xem: 43081)
ThoiGian

lý sự

mỗi người mang một lý

lẽ núp kín trong ốc

hó hé bước ra ngoài

sợ mặt trời úp chụp

 

sợ cả hồn vá đụp

người này lây người kia

lan tràn cơn bệnh dịch

viết.  và ngậm tràn đìa

 

ngâm thiệt lâu.  giú kín

quả thị.  bị bà già

không có ai choàng được

lý mình.  lẽ người ta

 

công án đường sào

tất cả chúng ta từng đi qua mọi ngõ ngách linh hồn

khi đứng lại bên bồ xương xám

mùa đông đã thổi lửa tung nóc nhà

tuyết như những năm trắng mặt

ngồi không bôi vẽ cơ đồ

có khi đường chân trời tự xóa

bày ra một cảnh trí khác

khí hậu của những kẻ đầu xuôi đuôi ngược

chui lòn thì dễ

mà ngạo nghễ khí phách in tuồng ếm giam cửa hậu

những lối mòn ngỡ đi qua hết

quanh quẩn lại vẫn thấy hậu cần đương tì tò nhóm lửa

đóm mồi quyết liệt tung hô

hòn than chì bận đồng phục

gạ gẫm đồng bộ cứt ngựa hãm hiếp phận chuồng

bệnh phù thũng vẫn hoàn sốt ngấy

đừng kể tội ngọn sào không đủ sức chống chèo ra biển

hãy kết tội lũ đèn đường

vẫn đời kiếp tối mò

cơn thậm thụt

 

 

mùa rạn

 

pha lê rạn vỡ ngoài đồng

là chút nắng ấm ngàn thông rụng vàng

tôi biết em giờ không sang

mà cơn gió đứng giữa hàng rẫy run

vạn hoa đuôi mắt ngó giùm

một vì sao đã khoác âm lên đồi

tôi thấy em không gọi mời

vì đường đi bỗng lạnh khơi mùa tràn

 

 

02 oct. 2014

 

tháng 10.  thắp một cây nhang
tưởng người em đã quy hàng muôn xưa

nhiều khi vẫn nghe cười đùa

và rồi tắt lịm chiều qua phố người

sợi đàn còn lụy dây ai

oán nghe vẫn chạnh cung hoài thứ.  âm

20 năm mộng hóa cầm

rồi quên vẫn nhớ muộn lầm nhan khai

 

 

hoàng xuân sơn

tháng mười mười bốn

@ giang 20

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 131693)
Đợi thằng bồ Tây hôn hít xong, khi cánh cửa vừa cài trên cài dưới cẩn thận xong, cô mang xấp thư tình ra xếp thành ba xứ sở khác nhau: Mỹ một bên, Gia Nã Đại một bên, Úc một bên.
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 120437)
Tôi về chợt thấy em tôi Môi son má phấn thẹn lời chào nhau Nắng hồng – em ửng trăng sao Lá hoa cười cợt lẻ nào tôi quên
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 128772)
Vòm trời vỡ vụn Bầy ngựa hoang đói khát tuyệt vọng trước bụi xương rồng Những chiếc gai nhọn sắc tứa ra giọt giọt sữa độc Chiếc lưỡi đói cỏ làm sao có thể chạm vào? Màu trắng quay cuồng họng khát.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 55526)
Người đàn ông sẽ đi qua như một cơn gió / thổi tung đống giấy tờ công văn hôn thú / đảo lộn mọi trật tự / và làm em đau.
30 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 84141)
1 / Là người cầm bút mà chức năng đầu tiên là viết ra giấy những suy nghĩ trung thực của mình, anh/chị nghĩ gì khi có quan niệm cho rằng: vì thể hiện trong ngôn ngữ Việt, văn chương Việt Nam không thể tách rời khỏi định mệnh dân tộc?
27 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 90686)
Chuyện một cơ quan chức năng ở địa phương nọ yêu cầu kiểm điểm một nhà văn đang cư trú tại địa phương mình vì nội dung một tác phẩm mới xuất bản của nhà văn ấy, chẳng hiểu sao cứ từng lúc từng lúc gợi thức trong tôi nhiều việc cũ, nối lại nhiều suy nghĩ vẫn bỏ dở, những điều tưởng chừng rất ít liên quan nhau.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 101179)
Tôi là kẻ lọc lừa. Từ bé, tôi đã lừa những đứa trẻ khác để lấy đồ chơi của chúng. Đến tuổi đi học, tôi lừa thầy, phản bạn. Tôi gạt gẫm cả cha mẹ, anh em. Đi đâu tôi cũng được ưu đãi vì cái bề ngoài hào nhoáng của mình.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 96571)
Nhìn những mảnh gương vỡ và cái khung mạ vàng nằm dưới đáy thùng rác trong góc phòng tắm, Thúy không cảm thấy một mảy may tiếc nuối. Cái gương nhỏ này là món quà đầu tiên Dave tặng khi mới quen.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 75478)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 73211)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...