- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Nguyễn Minh Hải

23 Tháng Chín 20141:06 CH(Xem: 30792)


thieu nu 3

CHIỀU NGHIÊNG

 

Chiều nghiêng, nghiêng sầu xuống đầy

Ngồi hong sợi tóc ru tình ngủ say

Một mai tình úa mộng phai

Em nghiêng áo lệch ngồi hong lệ người

 

Chiều nghiêng , nghiêng lạc xuống đời

Trầm luân một cõi đi về lẻ loi

Còn dư ngày tháng tả tơi

Nghiêng trong cánh nhạn mù khơi một trời

 

Chiều nghiêng, phố đẫm cơn mưa

Đường khuya tôi nợ một trời đón đưa

Mai sau về trước cửa Thiền

Hằng sa dư lệ muộn lời kinh đêm…

 

Chiều nghiêng, nghiêng một lối về

Hồn nghiêng sầu tới ru trầm đường mê

Về trong tiền kiếp ủ ê

Nghe thân huyễn mộng, hồn ngơ ngẩn sầu

 

Nguyễn minh hải

 

 

ĐÊM XA

 

Đêm xa, xa cuối con đường

Chờ Em trăm lối đi về ngẩn ngơ

Chờ Em ngày nắng lên trưa

Hồn theo gió bụi mịt mờ đường xa

 

Đêm xa, ru nắng bên trời

Sầu nghiêng trong dáng Em ngồi ngoài sân

Tình phai từ thoáng trăm năm

Chiêng khua trống gọi hồn sương khói về

 

Đêm xa mơ tiếng Em cười

Xôn xao cố quận đôi hàng đón đưa

Đưa tay chạm bóng Em ngồi

Vô minh tôi đợi một đời trầm luân

 

Đêm xa ngần ấy năm trời

Tôi mơ nắng rọi trên ngàn phố xưa

Nghe như về giữa vô thường

Nên thân lưu lạc như dường khói mây

 

Đêm xa mơ lối tôi về

Về qua năm trước ngóng đời ngược xuôi

Chợt nghe vàng giấc mơ tôi

Người đi muôn dặm bồi hồi vấn vương

 

Nguyễn minh hải

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 33925)
e m đừng hỏi tôi một thứ tình yêu mỏng như giấy kẹp thời buổi lơ mơ hàng họ giấy má tái sinh hầm cầu những khuôn mặt người từ đâu hoang mang đại để kim rãi đường mũi dùi cắm sâu vào họng nựng nịu lũ đầu têu hí hửng cá độ hung tàn
05 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 28761)
...nhắc đến cuộc vượt thoát của những cựu lãnh tụ sinh viên Thiên An Môn, người ta không khỏi bồi hồi nhớ lại những cái chết ở cửa khẩu Bắc Phong Sinh chỉ mới hai tháng trước. Ngày 18/4 năm 2014 đã có những người Duy Ngô Nhĩ tị nạn, tuyệt vọng tự sát tại cửa khẩu Quảng Ninh. Hình ảnh thi thể của họ bị vất nằm ngổn ngang trên những chiếc xe lôi đã đem đến cho chúng ta cái cảm giác bất nhẫn, thương tâm.
04 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 32835)
A nh đang làm gì sao chưa ngủ Em biết anh đang yêu Như vòng tròn tự vẽ Như cởi truồng tắm với vòi sen Em không ghen sao anh lại sợ Một bề mặt phi lý của đêm...
03 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 31288)
c ứ sống như đã sống cứ rầu như đã vui cám ơn người dăm mống lân la. đủ dập dìu
02 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34584)
Lê Văn Hiếu lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, thơ của anh ray rứt như những câu chuyện buồn trải dài từ rừng cao nguyên đến vùng sóng biển…Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những thi phẩm của Lê Văn Hiếu đến cùng quí văn hữu và độc giả Hợp Lưu… (TCHL)
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 45254)
Bài viết của Tiến sĩ Sử học và Tiến sĩ Luật học Vũ Ngự Chiêu "Nhìn Lại Vấn Đề Hoàng Sa" trên cả hai bình diện sử học và công pháp quốc tế. Bài nghiên cứu được viết vào năm 2009 và đã đăng trên Hợp Lưu báo in cũng như trên trang nhà của Hợp Lưu. Dù nhiều năm đã trôi qua nhưng tính thời sự vẫn còn rất mới ... Chúng tôi xin post lại bài viết để gởi đến quí bạn đọc và văn hữu Hợp Lưu. TCHL
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 32514)
Ở khúc nhạc nào cho em đây Những dở dang cùng buổi chiều vàng Nghe mưa mây cũng buồn u uất Ta nợ tình em một dịu dàng…
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35516)
Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu, Minh Thùy sống và làm việc tại Âu Châu. Truyện của Minh Thùy sống động và lôi cuốn người đọc từ những dòng đầu tiên. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu truyện "Terminal, miễn phí!" cùng quí văn hữu và độc giả Hợp Lưu. (Tạp Chí Hợp Lưu)
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34402)
T ôi nhận công việc làm thợ sơn trong một hãng sửa chữa tàu sông nằm sát bên hồ Michigan. Thực ra tôi chẳng có chút kinh nghiệm nào trong việc này. Sếp tôi, ông Anthony, cứ nhất định là tôi sẽ làm được. “Dễ thôi mà!” Ông nhìn tôi sau một hồi rồi bảo thế.
01 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34847)
T huốc mê đã ngấm vào tận xương tủy và làm tê liệt đi mọi giác quan trí não của nàng. Nhưng nàng ngờ ngợ như có một cái gì đó trong người nàng vẫn tỉnh táo. Sự tỉnh táo ấy thật đáng ghê sợ. Nó khiến nàng có cảm giác. Nàng biết sự sắc lạnh của con dao trắng bóng ấy đang chạm vào cơ thể nào. Từng chút một.