- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

PHƯƠNG UY TỪ MỞ MIỆNG ĐẾN VÔ NGÔN

18 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 33905)

pho-tranh_nguyenluu
 Phố - tranh Nguyễn Lưu


MỞ MIỆNG


tôi đã ngàn năm không tiếng nói

bặt âm từ thuở em xa

để mỗi chiều tháng Chín không còn đón đợi

chỉ còn nghe tiếng nấc vỡ òa


trong cơn buốt thở im lìm

bầy kí ức dẫu có niêm phong vẫn bay nhộn nhạo

nỗi hư hoặc sâu hút

cơn bất lực gào từng chập đứt quãng

hoài niệm sần sùi

 

tôi đã ngàn năm úp mặt

lấy gió cầu vồng che mắt mình

thấy gì trong những lặng thinh?

chỉ da thịt cuộn tròn

rơi

tràn qua bậc đêm thăm thẳm

dai dẳng nhịp cầu thang

ngực buốt dậy thì



mở miệng và đi

nghêu ngao ngôn ngữ tay

trong khu rừng thơ

màu lục bảo

xanh xao gió vực mùa.

bài ca chiều

gục ngã bên cửa sổ

cơn mệt mỏi loang dần

chảy tràn vuốt ve qua mái tóc em

Ừ thì về tắm gội

những bụi bặm phận người

cho mớ ngôn từ thất lạc

bơ vơ những bước chạy điên cuồng

trở lại vỗ về nhau



ngày chiêm bao

tôi nắm tay em

và hát...


Phương Uy



NGÀY THƠM ĐÃ TRẮNG


Ngày thơm đã trắng

gió chào nhau qua nốt radio vắng

hợp âm lãng quên trỗi biệt khúc không lời

nỗi cô đơn ngộ độc rũ áo trên vết đau của thời gian

nghe cơn mệt mỏi chơi vơi


này em, đừng đi ngược triền gió

tóc xõa mùi hương em về ám giấc mơ tôi

dù chiều đã tắm gội

vẫn loang vết môi rời

con sâu đo vẫn đo mải miết vòng phận số

vùng trời loang lổ giọt trăng

đêm bấu ngược vào trí nhớ thâm căn

nơi em đã chạm những ngón tay nõn nuột vào bờ môi bức phù điêu kí ức

trắng trợn cơn mất ngủ vực mùa

anh ngồi biến âm cho một giấc mơ

ngày em về dậy thì tự tại

những vị thần đã ly tán khỏi đỉnh Olympus

nằm thu lu trên ghế bành trễ nải

nghe đêm rớt lạnh trong ly cà phê nóng vỉa hè

cô đơn lột da

hóa xác đam mê


này em, đừng mị ma mang chiếc áo màu hạnh phúc

em cứ suốt đời đi tìm một tận cùng không thật

để anh mải miết hẹn hò với cơn đau khổ bản nguyên

ngoài kia viên mãn vỡ bên thềm

anh đã khổ đau vì quá tin vào huyền ngôn của lời người con gái rạng ngời là em trong ức sâu tiềm thức

như đã từng tin vào những chiếc váy lóng lánh em mang để giữ màu cổ tích

mặc nụ hôn tháng Tám giận hờn lẩy bẩy bước đi nhanh


này em, hãy đặt ngón tay mình lên khóe mắt anh

vuốt nhẹ

chậm thôi

để nước mắt còn kịp làm bạn với đêm xanh sâu hút

 

Phương Uy



KHÚC DU CA GIỮA LÒNG ĐÊM



gã du ca chơi đàn bên hiên

bằng những âm giai của giấc mơ không bờ bến

giọt mưa ấm

trên hoa thạch thảo xanh

nỗi đau bước ra từ bức tranh

chân dung một người con gái.

***

gã du ca ngồi một mình

hôn lên bóng thời gian

cao trên ngọn đèn đường vàng

giọt mưa xiên ngang nỗi nhớ.

***

gã du ca hát trong bóng đêm

lòng đêm chật hẹp

dặt dẹo như kẻ tật nguyền

những ca từ gã hát nghe buồn lắm.

khúc du ca tàn phai - ngược nắng

đã được gã hát trong những giấc mơ dài

nơi những hơi thở của nàng còn vương trên gối.

***

và từ những sợi dây trên chiếc guitar

những thanh âm thở dài thành sợi...

 

 Phương Uy



KHÚC VÔ NGÔN THÁNG TÁM



mùa lặng lẽ theo mùa

rơi qua âm u tháng Tám 

bỏ lại anh lạc lõng phía câu ca không lời

dẫu hồn nhiên đứng lơ ngơ giữa ngã tư, ngã năm , hay ngã bảy

vẫn nghe lòng lưa thưa vắng

một mình thôi.

 

mùa đang bão rớt

hiếm hoi ngày chút nắng xanh xao

mặt trời ngủ quên

mặt trời không hát.

chút ấm áp bên em giờ cũng hư hao.


anh lạc giữa muôn phương ngã tư đường tấp nập

lạc điệu trên tay bài thơ cũ vô ngôn

nghe chữ nghĩa biến thiên theo mùa gió rớt

anh lao đao

đi nốt những đoạn buồn.

anh đã sáng lóa tình yêu bằng muôn trùng ảo tưởng

như lũ ve gào mùa bất lực đẫm mồ hôi

để một ngày thảng thốt nhớ ra

mình chỉ là làn khói xưa đi lạc

rồi đã biến tan như chưa từng đến bên người.(*)

 

đêm hạ huyền nghe sương rũ trên nhánh trăng liềm khép mắt

anh lẫn lộn giữa nỗi buồn và nỗi nhớ em

nghe trên mái nhà cơn gió cô đơn của mùa áp thấp

thổi lặng câm cơn độc thoại cũ mèm


Phương Uy

P/s: (*) Hà Mây - Cuộc tình ấy, tự vẫn hôm qua..

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Hai 202310:17 CH(Xem: 6316)
Bài thơ viết ngoài công lộ / Bị tuần cảnh chặn gắn giấy phạt / Lý do những con chữ không thắt dây an toàn /
13 Tháng Hai 20232:28 SA(Xem: 6312)
Con đường phía trước còn dài, chúc ai vững bước, dùi mài chí kia, ngày mai rồi hết phân ly, quê hương, bốn bể, một bề lành an, nhắc ai dừng bước gian tham, nhất là quyền lực, bạo tàn, hại dân
13 Tháng Hai 20232:24 SA(Xem: 6189)
Nhớ lại những tháng năm xưa thời còn ở quê nhà. Đêm giao thừa sau khi đặt mâm cúng xong cả nhà mình đều xuất hành về hướng đông đi lễ chùa, má mặc áo dài màu nâu còn mình và bọn trẻ lại mặc đồ tây bình thường theo má. Má lạy Phật lạy hương linh ông bà chùa Long Khánh rồi sang chùa Tâm Ấn cũng như thế. Mình nhớ ngày ấy trời trong lắm lại mang hương xuân lành lạnh, đường phố sạch đẹp và đâu đó vẫn còn lác đác vài người phu quét lá bên đường còn sót lại. Mình hít hương xuân ngày đầu năm mới vào hồn với cả hân hoan.
13 Tháng Hai 20232:10 SA(Xem: 7182)
Dắt xe vào cổng, đập ngay vào mắt tôi là một bộ nâu sồng trong phòng khách. Không lẽ là vị Đại đức yêu văn chương - điện ảnh kết nối FB với tôi mấy tháng trước đã tìm đến, sau khi tôi cho địa chỉ nhà riêng? “Bố! Mẹ Thơm đã về!” Con gái lớn của tôi reo lên hồ hởi khi thấy tôi bước vào. “Mẹ đừng nói, xem bố có nhớ mẹ Thơm của con không?”. Tôi thoáng ngỡ ngàng trước vị ni cô vẻ tiều tụy, rồi nhận ra ngay cô hàng xóm của mình gần 10 năm trước…
13 Tháng Hai 202312:43 SA(Xem: 6863)
順天者存,逆天者亡 Thuận thiên giả tồn, nghịch thiên giả vong Thuận với thiên nhiên thì còn. Nghịch với thiên nhiên thì mất. [Mạnh Tử] “Kế hoạch phát triển nào cũng phải tính tới cái giá môi sinh phải trả – environmental costs – đối với sức khoẻ của người dân và cả trên nguồn tài nguyên lâu dài của đất nước.” Ngô Thế Vinh
06 Tháng Giêng 202312:51 SA(Xem: 7045)
Nhà văn Doãn Quốc Sỹ là thầy dạy tôi. Thầy sinh năm 1923, năm nay tròn 100, còn tôi sanh năm 1936, thầy hơn tôi 13 tuổi, năm nay tôi cũng đã 87. Tính ra năm thầy dậy tôi cách đây đã đến 70 năm rồi. Ở cái thời mà ai cũng gọi người dậy học là “Thầy”, dù là từ lớp vỡ lòng cho đến hết lớp trung học chứ không gọi là “Giáo sư” như những năm sau này. Mà người đi học thì gọi là “Học trò” chứ ít ai gọi là “Học sinh”. Thầy dậy tại trường Chu Văn An năm nào, thì tôi được học thầy năm đó. Tôi không còn nhớ mấy năm, nhưng đọc tiểu sử của thầy, trên mạng Wikipedia cho biết thầy chỉ dậy ở trường CVA có một năm 52-53, sau khi thầy dậy ở Nam Định một năm 51-52. Trang mạng này, có ghi thầy di cư vào Nam năm 54, đoạn sau lại ghi thầy dậy trường Trần Lục tại Saigon năm 53-60. Tôi không nghĩ rằng hai trường Công Giáo Trần Lục và Hồ Ngọc Cẩn dọn vào Saigon trước năm 54.
06 Tháng Giêng 202312:11 SA(Xem: 6663)
Nguyễn Du chỉ thốt lên một lần duy nhất: Ta vốn có tính yêu núi khi ông Bắc hành, ở đoạn cuối sứ trình; nhưng cái tính đó, ông đã bộc lộ biết bao lần trong 254 bài qua cả ba tập thơ chữ Hán của mình! Ai ham đọc sách mà không biết câu nói có tự cổ xưa: Trí giả lạc thủy, nhân giả lạc sơn (Kẻ trí thì vui với sông nước, người nhân thì vui với núi non); song cái ý tưởng sách vở thể hiện khát vọng thoát tục thanh cao, mơ ước được tựa vào non xanh để tìm sự yên tĩnh vĩnh hằng của nội tâm đó đã được Nguyễn Du trải nghiệm bằng toàn bộ cảm giác buồn, vui, qua các đoạn đời phong trần của mình, và ông miêu tả chúng qua bao vần thơ chữ Hán thực thấm thía, rung động.
06 Tháng Giêng 202312:02 SA(Xem: 7581)
bạn có thể vừa đi làn trái, lại cũng đi được luôn cả làn phải không hề lăn tăn chi? / và bạn quả thật (đang) làm được thế ư, thậm chí còn nhiều hơn? / vậy bạn đáng nể quá rồi / người siêu nhất trần gian!
05 Tháng Giêng 202311:09 CH(Xem: 7145)
Võ Tòng Xuân, sinh ngày 6 tháng 9 năm 1940 (tuổi con rồng / Canh Thìn), tại làng Ba Chúc trong vùng Thất Sơn, huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang. Xuất thân từ một gia đình nghèo với 5 anh em. Học xong trung học đệ nhất cấp, VTX lên Sài Gòn sớm, sống tự lập, vất vả vừa đi học vừa đi làm để cải thiện sinh kế gia đình và nuôi các em... Miền Nam năm 1972, đang giữa cuộc chiến tranh Bắc Nam rất khốc liệt – giữa Mùa Hè Đỏ Lửa, Đại học Cần Thơ lúc đó là đại học duy nhất ở Đồng Bằng Sông Cửu Long (ĐBSCL), được thành lập từ 31/03/1966 thời Việt Nam Cộng Hòa đang trên đà phát triển mạnh, và đã có khóa tốt nghiệp đầu tiên ra trường (1970). Võ Tòng Xuân đã được GS Nguyễn Duy Xuân (1970-1975) – là Viện trưởng thứ hai sau GS Phạm Hoàng Hộ (1966-1970), viết thư mời ông về phụ trách khoa nông nghiệp – lúc đó trường vẫn còn là có tên là Cao Đẳng Nông nghiệp, với tư cách một chuyên gia về lúa.
17 Tháng Mười Hai 20222:10 SA(Xem: 6567)
Được tin buồn: cụ ông ĐẶNG VĂN NGỮ (Thân phụ của anh Đặng Hiền, cựu hs PTG ĐN niên khoá 75) Sinh năm: 1933 Đã từ trần vào ngày 06 tháng 12 năm 2022 (nhằm ngày 13 tháng 11 năm Nhâm Dần) Hưởng Thọ: 90 Tuổi