- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

PHƯƠNG UY TỪ MỞ MIỆNG ĐẾN VÔ NGÔN

18 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 33909)

pho-tranh_nguyenluu
 Phố - tranh Nguyễn Lưu


MỞ MIỆNG


tôi đã ngàn năm không tiếng nói

bặt âm từ thuở em xa

để mỗi chiều tháng Chín không còn đón đợi

chỉ còn nghe tiếng nấc vỡ òa


trong cơn buốt thở im lìm

bầy kí ức dẫu có niêm phong vẫn bay nhộn nhạo

nỗi hư hoặc sâu hút

cơn bất lực gào từng chập đứt quãng

hoài niệm sần sùi

 

tôi đã ngàn năm úp mặt

lấy gió cầu vồng che mắt mình

thấy gì trong những lặng thinh?

chỉ da thịt cuộn tròn

rơi

tràn qua bậc đêm thăm thẳm

dai dẳng nhịp cầu thang

ngực buốt dậy thì



mở miệng và đi

nghêu ngao ngôn ngữ tay

trong khu rừng thơ

màu lục bảo

xanh xao gió vực mùa.

bài ca chiều

gục ngã bên cửa sổ

cơn mệt mỏi loang dần

chảy tràn vuốt ve qua mái tóc em

Ừ thì về tắm gội

những bụi bặm phận người

cho mớ ngôn từ thất lạc

bơ vơ những bước chạy điên cuồng

trở lại vỗ về nhau



ngày chiêm bao

tôi nắm tay em

và hát...


Phương Uy



NGÀY THƠM ĐÃ TRẮNG


Ngày thơm đã trắng

gió chào nhau qua nốt radio vắng

hợp âm lãng quên trỗi biệt khúc không lời

nỗi cô đơn ngộ độc rũ áo trên vết đau của thời gian

nghe cơn mệt mỏi chơi vơi


này em, đừng đi ngược triền gió

tóc xõa mùi hương em về ám giấc mơ tôi

dù chiều đã tắm gội

vẫn loang vết môi rời

con sâu đo vẫn đo mải miết vòng phận số

vùng trời loang lổ giọt trăng

đêm bấu ngược vào trí nhớ thâm căn

nơi em đã chạm những ngón tay nõn nuột vào bờ môi bức phù điêu kí ức

trắng trợn cơn mất ngủ vực mùa

anh ngồi biến âm cho một giấc mơ

ngày em về dậy thì tự tại

những vị thần đã ly tán khỏi đỉnh Olympus

nằm thu lu trên ghế bành trễ nải

nghe đêm rớt lạnh trong ly cà phê nóng vỉa hè

cô đơn lột da

hóa xác đam mê


này em, đừng mị ma mang chiếc áo màu hạnh phúc

em cứ suốt đời đi tìm một tận cùng không thật

để anh mải miết hẹn hò với cơn đau khổ bản nguyên

ngoài kia viên mãn vỡ bên thềm

anh đã khổ đau vì quá tin vào huyền ngôn của lời người con gái rạng ngời là em trong ức sâu tiềm thức

như đã từng tin vào những chiếc váy lóng lánh em mang để giữ màu cổ tích

mặc nụ hôn tháng Tám giận hờn lẩy bẩy bước đi nhanh


này em, hãy đặt ngón tay mình lên khóe mắt anh

vuốt nhẹ

chậm thôi

để nước mắt còn kịp làm bạn với đêm xanh sâu hút

 

Phương Uy



KHÚC DU CA GIỮA LÒNG ĐÊM



gã du ca chơi đàn bên hiên

bằng những âm giai của giấc mơ không bờ bến

giọt mưa ấm

trên hoa thạch thảo xanh

nỗi đau bước ra từ bức tranh

chân dung một người con gái.

***

gã du ca ngồi một mình

hôn lên bóng thời gian

cao trên ngọn đèn đường vàng

giọt mưa xiên ngang nỗi nhớ.

***

gã du ca hát trong bóng đêm

lòng đêm chật hẹp

dặt dẹo như kẻ tật nguyền

những ca từ gã hát nghe buồn lắm.

khúc du ca tàn phai - ngược nắng

đã được gã hát trong những giấc mơ dài

nơi những hơi thở của nàng còn vương trên gối.

***

và từ những sợi dây trên chiếc guitar

những thanh âm thở dài thành sợi...

 

 Phương Uy



KHÚC VÔ NGÔN THÁNG TÁM



mùa lặng lẽ theo mùa

rơi qua âm u tháng Tám 

bỏ lại anh lạc lõng phía câu ca không lời

dẫu hồn nhiên đứng lơ ngơ giữa ngã tư, ngã năm , hay ngã bảy

vẫn nghe lòng lưa thưa vắng

một mình thôi.

 

mùa đang bão rớt

hiếm hoi ngày chút nắng xanh xao

mặt trời ngủ quên

mặt trời không hát.

chút ấm áp bên em giờ cũng hư hao.


anh lạc giữa muôn phương ngã tư đường tấp nập

lạc điệu trên tay bài thơ cũ vô ngôn

nghe chữ nghĩa biến thiên theo mùa gió rớt

anh lao đao

đi nốt những đoạn buồn.

anh đã sáng lóa tình yêu bằng muôn trùng ảo tưởng

như lũ ve gào mùa bất lực đẫm mồ hôi

để một ngày thảng thốt nhớ ra

mình chỉ là làn khói xưa đi lạc

rồi đã biến tan như chưa từng đến bên người.(*)

 

đêm hạ huyền nghe sương rũ trên nhánh trăng liềm khép mắt

anh lẫn lộn giữa nỗi buồn và nỗi nhớ em

nghe trên mái nhà cơn gió cô đơn của mùa áp thấp

thổi lặng câm cơn độc thoại cũ mèm


Phương Uy

P/s: (*) Hà Mây - Cuộc tình ấy, tự vẫn hôm qua..

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Ba 202310:12 CH(Xem: 7267)
Biết lòng mình đã mùa đông / nên mưa giông đổ mù không hướng này / biết em sầu muộn giăng vây / nên đôi tay cứ đong đầy sớm trưa
08 Tháng Ba 20236:56 CH(Xem: 6404)
Ai cũng ghét kẻ khoe khoang và gọi kẻ ấy là hợm hĩnh khó ưa. "Khoe khoang" có gọi là "phô bày" không? Có đó, vì cả hai đều đồng nghĩa như nhau nhưng tôi thấy kẻ phô bày lại đáng thương hơn là đáng ghét đó. Có ai trong đời này mà không hề có sự phô bày cho người ta thấy chứ, ta thích được người biết cùng, khen cùng ta những điều ta có. Bây giờ có facebook thì điều này thể hiện rõ nhất qua nút chia sẻ đó.
08 Tháng Ba 20236:09 CH(Xem: 6000)
Hắn - viết một dòng xanh / Lên người đàn bà đầu tiên / Dòng xanh thẩm thấu - rỉ hoa màu / Nụ non tươi loé biếc / Rịn ướt lá mới / Rồi khô
08 Tháng Ba 20235:43 CH(Xem: 6668)
Về sặc sỡ một mảng ho / Ôm buốt lạnh tới co ro ngân hà / Triệu chấm sao đỏ mặt già / Sợi gió vướng cổ khan tà yếm nâu.
08 Tháng Ba 20235:31 CH(Xem: 6773)
Nhân ngày Tết trung thu, trùng với thứ bảy, chủ nhật, Trung phóng xe máy về Cần Giờ. Con đường từ phà Bình Khánh về thị trấn Cần Thạnh được mở rộng, đường vắng, xe cứ phóng thả ga. Hai bên đường, suốt hơn bốn chục cây số chỉ thấy rừng là rừng. Những cây đước vươn thẳng tắp, cành lá xòe ô che kín bầu trời, xe chạy trong màu xanh ngút ngàn của rừng cây như trôi trong không gian huyền thoại.
06 Tháng Ba 20236:46 CH(Xem: 5660)
Nhận được tin trễ Thi sĩ NGỌC HOÀI PHƯƠNG (Ông Nguyễn Ngọc Kiểm) Pháp Danh Tuệ Phương Cựu học sinh Chu Văn An. Ký giả nhật báo Thời Luận (Sài Gòn). Chủ biên tạp chí Hồn Việt (California). Sinh ngày 18 tháng 10 năm 1941 tại Bắc Ninh, Việt Nam. Đã từ trần ngày 28 tháng 2, năm 2023. Tại Orange County, California. HƯỞNG THỌ 83 TUỔI
26 Tháng Hai 202310:19 CH(Xem: 7174)
Tôi yêu em. Thật là lố bịch khi một kẻ như tôi nói ra câu ấy, nhưng tôi yêu em. Cồn cào trong tôi nỗi nhớ được nhìn thấy em vào khoảnh khắc ngắn ngủi trống trải khi chiều tàn. Tình yêu của tôi đến muộn và mặn mòi. Nhỏ giọt như những tin nhắn tôi gửi cho em. “Hôm nay em muốn gặp ở đâu?” Tôi ẩn dấu tình yêu của mình trong những điều nhỏ nhặt, và cần mẫn góp nhặt từng hạt cát. Thứ tình yêu tội lỗi. Mẹ đã từng rì rầm hàng đêm vào tai tôi thứ bà gọi là tội lỗi này. Và giờ, tôi vướng vào nó như một lời nguyền không phép màu hoá giải. Độc dược làm tôi yếu đi mỗi ngày. Còn em, thứ thuốc giải duy nhất vẫn cứ thơm ngát đầy quyến rũ trước mắt mà không thể chạm vào.
26 Tháng Hai 20238:39 CH(Xem: 6723)
Mai An Nguyễn Anh Tuấn Ủng hộ lời kêu cứu cho Đồng Bằng Sông Cửu Long của nhà khoa học Ngô Thế Vinh trên vanviet.info và bauxitevn.net
26 Tháng Hai 20238:08 CH(Xem: 6092)
giữa mê lộ của quỷ dữ / sợi dây thòng lọng treo thân người / chạy tìm một giáo dân quỳ xuống đọc kinh / …không thấy…/ niềm tin không đủ đối đầu sự ác / cho nên cúi đầu lặng thinh /
17 Tháng Hai 202311:10 CH(Xem: 7950)
Hai mươi bốn giờ qua / Lại hai mươi bốn giờ tới / Qua một năm rồi một năm sẽ tới / Tiếng đại bác bên kia bờ đại dương vẫn liên tục dội về trong mỗi buổi sáng giấc mơ tôi