- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Phương Uy Và Những Bài Thơ Của Tháng Năm

29 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 36202)

lamdongvn-photo_nhnam-content

 Mây nước - ành Nguyễn Hoàng Nam



KHÚC MƯA NIỆM CẦU

 

Anh níu lấy không khí và đặt vào trong buồng phổi

đêm hầm hập trôi về từ dòng dung nham thời gian

hớp cạn làm anh ngộp thở

mật nắng còn loang

 

Đêm gọi anh dậy từ giấc mơ ban ngày

giấc mơ thấy mình không ngủ

ngoài kia dưới cội đèn vàng

đám cỏ mang trong mình chất dẫn lưu đang dần héo rũ

khát một cơn mưa

 

Đã lỡ trách lầm con dế bội phản bỏ quên khu vườn xanh cỏ xưa

đã lỡ trách vùng lặng im vì không còn tiếng ve vờn bầy lá cũ

để cánh phượng đau thiết tha một màu ẩn dụ

đêm mê

 

 

Ngồi với hai bàn tay khô

nhặt từng giấc mơ

có giấc mơ trắng đến lạ lùng

có giấc mơ lộng lẫy như niềm hạnh phúc từ kí ức

những khuôn mặt bong ra từ giấc ngủ mỗi ngày

trôi lập lờ trên sông hay bập bùng trong lửa cháy

những khuôn mặt siết chặt đêm ngợp thở

 

Lội qua cơn nồng nả nắng mùa hè

giấc mơ mưa như một tấm gương nát vỡ

các mảnh vỡ gim sâu vào não

một suy nghĩ đau nhoi nhói

rằng dẫu ồn ào hay lặng lẽ

Chúng ta cũng đều cô đơn lướt qua thế giới này.

 

Phương Uy

 

 

 

THỊ TRẤN CỦA NHỮNG HÌNH THÙ TAN VỠ

 

thị trấn mất giấc ngủ trưa

hầm hập dung nham mê sảng mùa lá vỡ

lời hứa hẹn của cơn gió viêm xoang

không làm tan được sự hốt hoảng đặc sánh của bản tin thời tiết

màn hình ti vi loang loáng giai điệu

mùa hè và những bản tin vụn

vỡ ra trong sự tràn ngập

váng vất cơn động kinh của ngôn từ

 

bài thơ u uất nỗi tối tăm phần số

rủ nhau ra đi trong ánh sáng cháy đỏ

rồi tự vẫn trong lò luyện

không thể mang vũ khí trên hình hài ẻo lả lưu cửu

chờ ngày qua trưa

con chim lạc đường

trốn đại dương huyền thoại

hóa thân của nàng tiên cá

dập dềnh tiếng hát phù du

 

hoàng tử bé không trở về sau cuộc mất tích

sự hứa hẹn cũng là tội ác em biết không?

dư âm của mặt trời nấn níu trên hàn thử biểu

hoài niệm một gương mặt của lửa

nhảy múa trong bóng nắng dị mộng

chiều hè rớt từng giọt nóng trên tay

mùa đỏ lửa

 

người con gái ngày ấy về nhặt nhạnh cỏ úa

nơi có xác những cụm hoa chết khô khi xuân vừa qua

ám ảnh bởi mùa di tản của các cơn mưa

chưa kịp phục sinh cho lần khốn cùng sau cuối

những quả trứng nở ra âm âm tiếng ve

lật lọng cho một cuộc hấp hối

màu xanh của cơn giông trí nhớ mệt mỏi

vượt thoát khỏi đám mây ngụ cư

 về giữa nồng nã màu hư ảo

bên sân còn loang dài vệt nắng

chưa phai…!

 

Phương Uy

 

 

 

MẶT TRỜI QUÁ KHỨ VẪN ĐANG TRÔI

 

Khi anh thức giấc lúc nửa đêm về sáng

Thấy mặt trời quá khứ đang luồn bàn tay ma muội vào giấc mơ anh bỏng rẩy

Đêm tuyệt vọng trôi

Con ong bầu không thể đo tiếng đập cánh vù vù

Con chim cất tiếng hót vào trong ngực âm u

Nỗi buồn đóng trong các hộp giấy

 

Trên đồng hoang

Lắng nghe tiếng bước chân của thời gian

Gõ nhịp trên hành lang đen mù nước mắt

Ngọn đèn hoài nghi nỗi cô đơn

Đêm vỡ tan hoang

 

Cơn đau phả hơi thở

Vào giấc mơ giật mình trốn chạy

Giọt nước mắt bật lên tiếng kêu thương thức dậy

Ngậm ngùi treo mình trên cành khô

Trong cầu vồng thanh âm lóe sáng...

 

Phương Uy

 

 

 

VỆT KÍ ỨC MƯA

 

Ngàn ngạt giữa ngày cơn mưa

Chiều mang gương mặt buồn

sau tấm gương mờ

Vòm ngực mồ côi vỗ bờ tiếng nấc

Từng khoảng trống mọc lên trong kí ức âm u.

 

Lộn ngược gió

Tán cây quằn trở mình cuối mùa

Khát cuống họng rêu phủ

Chiêm bao rụng xuống bờ đa đoan

Gió ngậm những hạt nước

Gãy vụn trên các vệt đá

Vòng cung mưa kéo sáng vết bầm

Anh lạc giữa chiều

Ngày tháng Năm

mộng mị

Sấm rền tiếng nấc khan khan

 

Vực ảo ảnh rót đầy em

Anh ngửa mặt uống từng ngụm gió

Rong rêu kí ức rối bời

Mớm nhau giọt máu đầu mùa tấy đỏ

Tia sét giật những kẽ nứt ở chân trời

Cho cầu vồng kéo về ngạo nghễ

Anh xòe tay nhận giọt mùa rơi.

 

PHƯƠNG UY

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 51074)
g iao thức của nỗi buồn trở thành phạm pháp những chiếc vé đi vào lễ hội được mua bằng máu tự dô nhân danh tự do với chiến thắng cuối cùng là cầm tù được tự do
09 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 44341)
“Ai cầm gươm sẽ chết vì gươm, ai cầm bút sẽ chết vì bút. Tôi viết kinh sẽ chết vì kinh”. Đặng Thơ Thơ đã viết như vậy trong truyện ngắn “ Đi tìm bản kinh thánh cuối” như một trải nghiệm cần thiết của nhân loại và dân tộc mình.
09 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 50510)
Dòng người cúi đầu lặng lẽ đi Về phía ngôi nhà Đại tướng Thắp cho ông một nén hương trầm Không cần tượng đài tạc bằng đá
06 Tháng Chín 201312:00 SA(Xem: 53487)
theo tôi đi mây kín trời tháng tám cỏ đồng hoang đang cháy ngọn khô vàng chiều cất bước gió thơm từ cửa biển mưa đêm rồi xô giã biệt ăn năn
01 Tháng Chín 201312:00 SA(Xem: 53069)
Lần đầu tiên đọc truyện của Trần Vũ, tôi sốc...Thật vậy, nếu ai đã từng đọc truyện của ông sẽ có cảm giác choáng váng trong ma trận chữ nghĩa của nhà văn. Truyện của Trần Vũ luôn tạo ấn tượng đặc biệt nơi người đọc, đồng thời cũng gây nhiều tranh cãi trong làng văn.
08 Tháng Tám 201312:00 SA(Xem: 53389)
“Kính gửi chị…..Tạp chí Văn đã đình chỉ đã vài tháng rồi nhưng chúng tôi chưa thông báo cho độc giả kịp. Thành thật xin lỗi chị”. Một cảm giác hụt hẩng và bàng hoàng xâm chiếm hồn tôi. Một mất mác vô cùng lớn bỗng làm tôi xốn xang như tôi vừa đánh mất một điều gì quí giá trong cuộc đời mình...
27 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 52966)
T háng 3 năm 75, cái hiền hòa thơ mộng của thành phố Nha Trang đã biến mất. Đà Nẵng đã thất thủ, dân và lính từ Kontum, Pleiku đang ào ạt đổ về thành phố biển. Thành phố bụi bặm và đông nghẹt người di tản với khuôn mặt ngơ ngác lo âu, những chiếc xe M-113 phủ lá cây ngụy trang từ Tây Nguyên ầm ì chạy vào thành phố và ngồi sau những khẩu đại liên là những người lính mệt mỏi đăm chiêu.
15 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 54009)
H ọ đang chơi trò “con thỏ” trên chiếc giường rộng 4x4m khi cơn bão Magic vượt qua cửa biển tràn vào thành phố. Thực ra Marilyn không thích mấy tư thế này, nàng thích trò “cưỡi ngựa” hơn...
14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 59873)
M i không bầy đàn, mi cũng không phe cánh hẩu Những kẻ khôn ngoan hơn mi đã chết hay gãy cánh từ lâu Những tên áp-phe, mặt rô Những tên lại cái, xăng pha nhớt... tàng ẩn điên loạn chụp giựt từng cơ hội
14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 51933)
T ừ trước tới giờ tôi vẫn tuân thủ theo Wallace Stevens “ Người đọc thơ là người hành hương, xuất phát lên đường, giãi bày” (The reader of poetry is a kind of pelgrim setting out, setting forth). Thế nhưng đối với tập thơ “Có Thể” chỉ có 31 bài với số lượng mỏng manh 40 trang khổ 13 x 20, mà tôi phải nghiền ngẫm khá lâu khổ sở hơn cả người hành hương.