- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Hà Duy Phương - Những trang đời mới (bài 4 đến 9)

06 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 44438)


emditrenconon2-_nvn-content
 Hạnh phúc - ảnh Internet
 



4.

Tôi yêu Anh – và Anh yêu tôi
Biết thế thôi, cần gì phải nói!
Tình Yêu ơi, Thiên Đường rộng lối
Chủ Nhật không cần đi lễ cầu kinh

Tôi đã đi thui thủi một mình
Những chiều mưa tơi bời rách mặt
Ngày Anh đến cả đất trời biến sắc
Tôi ngã sõng soài trên mê lộ Tình Yêu

Có gì đâu!
Chắc tại uống nhiều
Nên lóng ngóng muộn phiền đủ kiểu
Tình Yêu tôi xin đừng ai hiểu!
Chủ Nhật vô tình… Xin Chúa hãy làm ngơ!

“Con đã yêu- yêu đến cả trong mơ
Con đã yêu- yêu đến hết dại khờ
Con đã yêu nên sẽ đợi chờ
một ngày Chúa Nhật
đóng mình vào Thập Giá…”

HDP



5.


CON là chồi non biếc thắm đời BA
Cho BA nghe giấc phù sinh thêm ngàn lần lãng mạn
Có phải CON là ánh sáng dương xán lạn
Môi BA hôn đời chạm đỉnh hồng quang

Từ Tình Yêu và không phải Tình Yêu
Chồi non CON cựa mình độ lượng
Cuộc đời BA nhiều lẽ vô thường
CON có hiểu hỡi tinh cầu bé bỏng ?

CON là tinh cầu chứa đầy khát vọng
Của riêng BA- chỉ riêng một mình BA
BA yêu CON vì CON là tất cả
Là sinh linh hữu tình trên cõi tạm đời BA

Là vô cùng lẽ sống của Mẹ-Cha…


HDP



6.

Mùa hạ đang rất chông chênh
dù bước chân ta không bước ra từ giông bão
Lên thuyền đi Em
đừng ngó nghiêng kiếm tìm chút bình yên ảo nắng!
Trái tim Anh thắp lửa
một mặt trời trong mưa

Mùa nào cũng đều sẽ chông chênh
nếu để Em là người cầm lái
Có không sóng gió biết ngập ngừng?
Lên thuyền đi Em
và nghe Anh, hãy ngồi ngoan đấy!

Thuyền có trôi qua thác ghềnh nào cũng vậy
Em cứ hồn nhiên ôm hôn Anh như mây
Bóng mây trong giấc mơ đêm nào Em đã thấy
Quyện giăng rực rỡ mặt trời

Cửa ngõ Thiên Đường ngày ta đến sẽ mưa

HDP



7.


Con đường đã chọn để cùng đi có quá nhiều trắc trở
Sao ta cứ cần nhau như hơi thở
Đêm mông lung nỗi nhớ vô cùng
Giấc mơ trắng bùng lên giấc trắng
Anh có thấy Em?

Luôn cười và nhẹ nhàng bước qua!
- lời Anh như Thánh lệnh
Mà sao nhiều khi hai đứa thật buồn
Có phải những lúc ấy
Thiên Sứ mù lòa gãy cánh đi rong?

Chẳng có gì khiến ta phải nao lòng
- Anh nói Anh sẽ cõng Em đi
Anh nói...
Anh nói...
Anh nói...

Con đường đã chọn để cùng đi
- con đường đầy biển cấm
Hãy cứ như hai Thiên Sứ
mù lòa
mất cánh
- mình cùng cõng câm lặng

đi qua!


HDP / SG 23.4.2014




8.

Có một mùi hương rất lạ
không đến từ thịt da
Như bao mùi hương
tôi đã từng bị quyến rũ
Mùi hương Em ấm nồng cảm thụ
Giấc ngủ tôi vô trùng
siêu thoát mọi ưu tư...

Có một mùi hương thực tại chối từ
Bởi trong lành ngạt ngào hơn gió biếc
Dồn đuổi xót xa lên đỉnh sầu hoan liệt
Mùi hương lặng thầm
tôi phảng phất mơ bay...

HDP




9.

Muốn viết cho Anh...
điều gì đó trong Em
không rõ

Chẳng có cơn mơ nào đi ngang đây!

Nụ hôn trong giấc Thơ đêm ấy
trầm nhiên như cỏ cây
vờn qua da gió...

Em muốn hát ru Anh
cho một lần cảm ơn nụ hôn bình yên đó
Đôi ta đã cùng say
giấc mộng không ngục tù

Em muốn viết cho Anh
Em muốn hát ru Anh
đến cuối cùng hơi thở...

Có những giấc mơ
và nhiều nụ hôn rất khác
Mà đời mình đâu có khác gì nhau!

Muốn viết cho Anh...
điều gì đó trong Em
chưa rõ

Ta đang như cỏ cây
rũ chìm trong biển gió



HÀ DUY PHƯƠNG


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 123792)
Và thuở ấy chuyện lũ gà cổ tích Trò ú tim thú vị đến không ngờ Ai có biết về sau viên ngói vỡ Mây lỡ thì vẫn sấp ngửa trong thơ.
22 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 98424)
...Câu nói đó là một định mệnh. Tôi gọi định mệnh là hệ quả của một chuỗi liên tục những điều bất ngờ nhỏ dẫn đến một thay đổi đột ngột thật lớn. Chuỗi liên tục bắt đầu từ việc nhóm Hợp Lưu chọn chủ đề Yêu, bắt sang việc họ rủ rê tôi khá muộn màng, kéo theo việc tôi nhận lời tham dự trong khi tôi có toàn quyền từ chối. Chuỗi liên tục lại tiếp nối với chuyện tôi và anh cùng có mặt ở Coffee Factory sáng nay, rồi tình cờ anh ngồi cạnh tôi...
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 118863)
sau những đụn cát những làng mạc sát biển gió muối đang đánh phới trắng biển rộng rãi xanh muối chát đậm và những lượn sóng thăm thẳm kỳ cùng đang sắp bay lên trên đầu những chiếc mái lá, những căn nhà rông, những vạch chữ đã vạch bằng que ổi những hạt cát cắt rát
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 118686)
những đợt sóng xô đẩy khi gần tới bờ liền nắm tay nhau không có giá trị nào theo phép đo lường biển choàng ôm một thực thể trinh nguyên thể hiện tình yêu tuyệt đối với đất không cần phải xác tín về điều thiêng liêng và huyền thoại
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 90329)
“Giấc” là tập thơ đầu tay của tác giả Lữ thị Mai. Nó - tập thơ đã nhắc với tôi rằng: Cuộc sống quanh chúng ta được bao bọc bởi hình ảnh. Chúng ta cần nó như cần ánh sáng để nhìn, không khí để thở. Hình ảnh chính là sự sống phản ánh vào trong con mắt ta, đó là một nguồn thông tin quý báu và cần thiết trong cuộc sống.
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 101428)
Thử hình dung một con tàu đang rẽ sóng…Du khách tụ họp trên boong ngắm biển ngắm trời, thay phiên chụp những pô hình solo hay tập thể trên cái nền lô nhô đảo nhỏ đảo to dưới bầu trời đang bừng sáng vì vầng dương vừa lấn được mấy lớp mây mù để phết nhanh lên mặt nước từng mảng rộng đủ các cung bậc của màu lam.
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 103709)
...Người khách đầu tiên tìm đến là một gã đàn ông lùn tè lùn tẹt, gã hỏi mẹ chị đi ”tàu nhanh” giá bao nhiêu? Mẹ chị ngớ người không hiểu, hỏi lại gã tàu nhanh là gì? Gã văng tục:” Đ... mẹ, làm đĩ mà không biết tàu nhanh!”. Mẹ chị nói với gã lần đầu tiên đi bán mình nên chưa biết, gã giảng giải cho mẹ chị, đi tàu nhanh nghĩa là “làm” một cái thôi, giống như ăn bánh trả tiền, còn đi” tàu chậm” là qua đêm, “làm” bao nhiêu cái thì “làm”...
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 124521)
đêm phố cổ tạ ơn một nàng thơ cuối cùng vẫn còn biết giật mình trước mắt đêm chai lì như mắt loài chuột cống
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 95448)
“Theo Trần Trọng Kim nhận rằng thơ là của Lý Thường Kiệt. Nhưng nói chắc là Thường Kiệt làm được thơ thì không có gì làm bằng cứ”[15]. Sau này, Bùi Văn Nguyên phân tích các cứ liệu và đoán định rằng: “Như vậy tác giả bài thơ “thần” này là khuyết danh”[16]. Bùi Duy Tân tiếp tục hướng này và chủ trương rằng “bài thơ này nên để khuyết danh tác giả”[17]...
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 81133)
Hắn tỉnh lại đột ngột. Bốn năm người thanh niên đang kéo hắn ra từ dưới lườn xe. Hắn nếm được vị mặn và máu, một đầu gối bị đau, và khi bị nhấc bổng, hắn phát rên, không chịu nổi sự đụng chạm trên cánh tay mặt. Những tiếng nói như không thuộc về những khuôn mặt treo ở trên hắn đang bông đùa vỗ về và bảo hắn yên tâm.