- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LỮ THỊ MAI VÀ NHỮNG BÀI THƠ CŨ

02 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 38091)

luthimai2012-9-content

 Lữ Thị Mai- Hà Nội 9-2012



lúc ngày chưa rạng

 

chúng ta đã cùng mơ về những đám mây

giấu nước mắt im chìm dưới cỏ

những ngày nắng nôi dài quá

hơi thở của nhau đang lịm đi theo vết kiến tha mồi

 

ở góc tối khu vườn hoa huệ chuông bắt đầu thỉnh nguyện

hãy gối đầu tay em gối đầu tay em

hoa sấu rụng đau lâm râm ngõ nhỏ

đừng tin những câu thơ thiếu ngủ

 

khi đêm đêm chúng ta phải nương vào mộng mị để gặp nhau

hai đầu cầu xa lắc, đốm hoa cà tím tái trên chăn…

tất cả đều khiến em giật mình

chiếc bong bóng phập phồng mùa hạ

 

trong cơn mơ từng đám mây nhập cơn trở dạ

không sinh ra hạt mưa nào

chỉ có quầng sáng chói lóa rót đều trên thảm cỏ khô

lúc ấy ngày còn chưa rạng

 

Lữ Thị Mai

 

 

… [viết tiếp]

 

giữa hai ta chỉ còn dòng sông

thao thao chảy bên tháng ngày dài rộng

mưa phùn mặn đắng trên cao

thả xuống chiều nỗi buồn rất trống

 

làm sao mình tới bên nhau

bóng con đường đã âm thầm ứa lệ

bất chợt môi thề mong manh

bất chợt anh buồn như thế

 

giữa hai ta chỉ còn lạnh giá

mưa đổ bao lâu cho ướt lối em về

căn phòng nhỏ bốn vách tường rất lạnh

lạnh cả ánh nhìn xa xôi

 

anh đã đưa em chạm đến chân trời

rồi chúng ta lại bị đẩy sang một chân trời khác

chỉ biết nhìn nhau hoang mang

chỉ biết nhủ lòng câm lặng

 

kí ức ròng ròng tầm gai

ngàn trái đau chờ tay người đến hái

chân trời nào rồi cũng lại anh thôi

cũng vẫn là em đôi bàn tay bé nhỏ…

 

Lữ Thị Mai

 

 

trà hoa

 

chẳng có ấm trà nào cho lòng nhẹ dạ

bàn tay người hái sen xếp đầy hoa trên thuyền

là lúc trinh nguyên gieo mình xuống nước

 

vậy mà em vẫn ngồi ướp vào nhụy vàng sự cả tin mùa hạ

mặc mùi hương đang khước từ

sao càng lắm niềm thương Quảng Bá càng buồn

 

buồn hệt người bạn cũ

đêm đêm dốc chén không bên hồ nước đầy

duy chỉ còn bóng tối là sáng suốt

 

anh bảo nói khẽ thôi

đừng để nỗi băn khoăn khiến nhiều người tỉnh giấc

chỉ cần hai ta đắng chát dung tha cho nỗi ngọt lành

 

bạn bỏ đi rồi thì đợi người hàng xóm

hương tàn thoang thoảng vách ngăn

từng bước chân một đi không trở lại

 

mùa hoa này thuộc về đầm lầy

tanh nồng nuốt sâu thiên hương

chỉ còn ta trước trà

 

nguội ngắt nụ hôn bao năm chồng vợ

nguội ngắt tình bạn hàn vi

nguội ngắt khói nhang hàng xóm

 

được mấy lần nhìn nhau

được mấy lần tin nhau

mùa hạ giấu tàn hoa đáy chén

 

Lữ Thị Mai

 

 

...dòng cũ

 

vẫn là em phải không

đóa hồng trắng ngậm sương mù thổn thức

nơi này nắng vàng chói gắt

bộn bề từng cơn hoa mắt

 

sân ga chẳng có ngày đêm

lúc nào cũng mưng mưng mặt trời

ngột ngạt đón đưa ngột ngạt khóc cười

em bảo không buồn mà mắt ướt đấy thôi

 

là em chẳng thể là ai

trăm năm trọ lại nốt buồn

nằm u minh ngực trái

bờ môi anh chạm nhẹ lại dịu dàng hóa những chùm gai

 

ta gặp nhau mù mờ xưa cũ

khi con đường còn lấp lửng trên cao

em mơ mãi từng mầm cây bé nhỏ

để sự hiến dâng bỗng chốc hóa dư thừa

 

vẫn là em phải không

phố hóa rêu phong mà mùa thu dài quá

cây đàn lâu năm vọng về câu hát

mưa vẫn còn nốt lặng cuối trầm thinh

 

Lữ Thị Mai



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Chín 202310:02 CH(Xem: 5681)
Tháng Chín, đêm khuya về ngồi lặng / Nghe gió cười khúc khích rượu tan / Mai chắc sầu in trên đá / Em chắc quên rồi tháng Chín, trôi.
04 Tháng Chín 20238:58 CH(Xem: 7036)
tôi gặp người lính già / trên chùa đồng yên tử / chốn rừng thiêng trúc lâm / trời đêm ... mưa mịt mù / người lính ngồi nguyện cầu / co ro dáng trầm tư / mặt xương gầy khắc khổ / mắt buồn sâu tâm tư
04 Tháng Chín 20238:52 CH(Xem: 4972)
Mùa thu này, nhà thơ Hoàng Hưng và phu nhân trở lại thăm Thủ đô. Ông có gọi tôi cùng tới studio riêng của họa sĩ Trần Lương. Giữa cơn hứng trò chuyện với họa sĩ, ông tìm đến “quốc hồn quốc túy” qua sợi thuốc lào Vĩnh Bảo, và tôi đã chộp được một hình ảnh của ông để rồi chợt thấm một nỗi buồn…
04 Tháng Chín 20238:36 CH(Xem: 5725)
Dáng đi cô gái làm tôi bâng khuâng ngưỡng mộ như chứng kiến một tuyệt tác tạo hóa vừa ban tặng cho nữ giới. Vóc người cao cao, thanh mảnh với những bước chân bắt chéo uyển chuyển, nhẹ nhàng. Điều tôi muốn lưu ý: Cô ấy đi rất tự nhiên, không như các cô người mẫu luôn luôn sượng sùng vì cố phô trương những điều khác, hơn các bước đi được mẹ thiên nhiên ban tặng...
04 Tháng Chín 20238:30 CH(Xem: 5627)
Trong ngót hai chục phim truyện điện ảnh tham dự tranh Giải Cánh Diều năm nay của Hội Điện ảnh VN, có thể nói “Em & Trịnh” là một tác phẩm hoành tráng bậc nhất. Và cũng cần phải thẳng thắn điều này: những người làm “Em & Trịnh” đã rơi vào cả hai tình huống đặc biệt của Điện ảnh: a. thực hiện một bộ phim chân dung vốn đầy thử thách, b. đặc biệt là phim ca nhạc sẽ cực kỳ khó khăn về các yếu tố kỹ thuật!
15 Tháng Tám 20237:29 CH(Xem: 6076)
kiếm điểm / giật / mình / nghìn trang đã giở tới / hình thiên chương / viết như thuyền say độ đường / thước chim /
15 Tháng Tám 20237:13 CH(Xem: 6751)
anh không phải là con chim / cánh mỏi đường bay … / nhưng giọt lệ Người đã chảy thành đại dương / mà tiếng sóng không nguôi vỗ buồn trong trí nhớ…
15 Tháng Tám 20236:52 CH(Xem: 6258)
Chẳng biết tôi có tưởng tượng hay không, nhưng hôm nay rõ ràng là mặt biển nhìn cao hơn bờ, dù hãy còn thấp thoáng từ xa lắm. Trời trưa nắng gắt, lối đi dẫn xuống bãi biển dường như cứ tiếp tục trải dài thêm theo từng bước chân của tôi. Chưa thấy nhà của ông Morpheus ở đâu cả. Hai bên đường là những cụm xương rồng tua tủa trông dữ tợn, nhưng lại lác đác điểm những bông hoa màu sắc rực rỡ. Gió biển khô khốc, nồng nồng trong mũi tôi. Tiếng sóng vỗ nghe chập chờn từ tít ngoài xa. Tôi cố nhìn xem có những dấu hiệu gì đặc biệt hai bên đường để khi quay về có thể lần theo ra lại đường cái. Toàn là xương rồng và xương rồng, không có lấy một cái cây cao hay một mỏm đá. Dưới chân tôi là cát trắng lẫn vào sỏi đá, khiến đường đi thấy gập ghềnh, không mời gọi.
15 Tháng Tám 20235:39 CH(Xem: 6084)
Trước sân anh thơ thẩn / Đăm đăm trông nhạn về / Mây chiều còn phiêu bạt / Lang thang trên đồi quê / In the yard I was pacing / Longing for faraway news / Whilst the clouds kept wandering / High above the rural hills /
05 Tháng Tám 20239:50 CH(Xem: 5973)
“Khi người ta 19 tuổi, người ta là bà hoàng” - đó là một câu trong bộ tiểu thuyết sử thi “Con đường đau khổ” của nhà văn Nga A. Tolstoy mà bố từng lấy làm đề từ cho bài cảm ngôn “Viết dành cho con gái năm con 19 tuổi” từ những năm bố còn là một chàng trai mơ mộng lang thang trên những nẻo rừng Tây Bắc. Vài chục năm sau, vào lúc con đọc những dòng này của bố, khi con chuẩn bị bước vào năm thứ hai đại học, cũng là lúc cả xã hội ta đang trong một cơn xáo động kinh hoàng với bao giá trị đảo lộn quay cuồng khiến những cô cậu sinh viên quen sống trong vòng tay gia đình che chở như con phải hoang mang, ngơ ngác, hoảng sợ…