Lúc này, đám đông xuất hiện ở các con đường đã nhiều hơn. Họ
đang cần cái gì đó để giải tỏa, cần một cái gì đó để đập phá, thể hiện sức mạnh
của mình. Vừa chạy vừa điểm lại các sự kiện, Văn nhắc tôi rằng phần lớn những
người có vẻ như chỉ huy, hướng dẫn mọi người, đều chạy trên các xe có biển số
36 – số Thanh Hóa. Tôi sực nhớ đến một người bạn ở Bình Dương đã nhắn tin nói
với tôi về các cuộc bạo động xảy ra, một cách buồn phiền rằng “người Bình Dương
không tệ như vậy, phần lớn các người gây bạo loạn đều đi xe số ba mươi mấy”.
Quả là như vậy thật. Những người chạy trên những chiếc xe có số như 36, đều
trang bị kỹ lưỡng bằng ống sắt, xà beng, cờ trống… như một cách có tính toán
trước.
L úc 10g sáng ngày 14/5, Tôi cùng 2 người bạn là Thiên Văn và
Phạm Thy quyết định chạy xuống khu Gò Vấp, gần Lái Thiêu, khi nghe nghe tin các
công ty ở khu Tân Thới Hiệp bắt đầu có đình công. E rằng sẽ có đập phá và bạo
động, chúng tôi không dám mang theo nhiều máy móc, chủ yếu là mang theo sự liều
lĩnh, để tìm hiểu vì sao lại có những chuyện đập phá và cướp bóc như trên các
trang mạng xã hội mô tả.
LTS: Lần đầu cộng tác
cùng Hợp Lưu, Hoàng Hải Lâm, sinh năm 1979, hiện đang sống và làm việc tại Quảng
Trị, Việt Nam, đã có một số truyện ngắn đăng trên báo Văn nghệ, Lao động, Tiền
Phong.... Với lối viết lạnh, khô khốc, truyện ngắn “Sông Tô Châu” của Hoàng Hải
Lâm như vết cắt sâu về nỗi bất hạnh và đớn đau…Xin mời quí bạn đọc cùng chúng
tôi đi vào không gian truyện "Sông Tô Châu". (Tạp Chí Hợp Lưu)
C on cá Lớn cai trị ao lớn, con cái Nhỏ cai trị
ao nhỏ, hai ao riêng biệt rành rành từ ngày hình hành nên trái đất nhưng con cá
Lớn muốn chiếm cái ao nhỏ nên gọi tướng quân cá Quả( miền Nam hay gọi là cá
Lóc) vốn là vị tướng hung hăng đem quân sang đánh chiếm.
M uốn viết cho Anh... điều gì đó trong Em không rõ Chẳng có cơn mơ nào đi ngang đây! Nụ hôn trong giấc Thơ đêm ấy trầm nhiên như cỏ cây vờn qua da gió...
T ội lỗi của tôi bắt đầu từ một sự oán hận.- Ông
nói. Hôm ấy là ngày nghỉ. Ngoài trời vẫn lạnh.Tôi ngồi lặng lẽ trong căn phòng. Mấy năm nay tự nhiên
tôi giầu có. Tiền cứ chảy vào túi ào ào. Tôi có ba căn nhà ở thành phố này.
Điều đó khẳng định.Về vật chất tôi hoàn toàn yên tâm, nhưng về hạnh
phúc riêng tư. Tôi có nhiều điều buồn lắm. Tôi có hai người vợ. Vợ trước đã li
dị và cô ấy vào miền Nam...
LTS: N guyệt
Quỳnh với bài viết “ Nhìn Vượt Qua Một Ước Mơ Tan Vỡ” vào những ngày 30 tháng 4
năm nay, bằng những giấc mơ tan vỡ đó không riêng của Nguyệt Quỳnh và cũng
không có gì ngạc nhiên và mới mẻ, nhưng đó chính là nỗi đau chung của nhiều
người, của thân phận con người Việt nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu bài viết
của Nguyệt Quỳnh cùng bạn đọc của Hợp Lưu khắp nơi.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.