Bây giờ đã bước sang một ngày khác một ngày như và không như mọi ngày không còn nợ nần nào để tính sổ không còn niềm vui nào để cho đi hay giữ lại nỗi buồn
Bài thơ cuối cùng của một năm cũ cho rất nhiều yêu thương ở quanh cuộc đời những bạn bè tôi ơi chưa khi nào đủ lớn cứ hoài thơ dại cứ hoài đau yếu cứ hoài đi tìm một câu trả lời
Tôi để xuống quanh mình những tro tàn năm cũ những xấu xí sẽ tan đi như nước mắt như sự thống hối chính mình trong muôn vạn điều ước chỉ cầu được bình yên mấy mùa bội tín đi qua cũng là quá vãng
Bây giờ đã qua một ngày khác tôi nằm nhớ cuộc đời những cuộc đời tôi rất nhiều cuộc đời mà vẫn buồn mênh mang như nghe em khóc giọt nước mắt chưa đủ thành dòng vì dường như chảy ngược khuya phố còn nghe tiếng chó sủa như tiếng hú gào đòi một nguồn vui
Bây giờ ngày lầm lũi và đêm thì ương bướng tôi nằm nghe xứ sở chảy trong tim mình không còn con cuốc khóc đêm lòng sao se lạnh
Đừng hỏi tôi vì sao bạn bè tôi hoài không lớn vì tôi có lớn bao giờ những tật bệnh mang hình hài xứ sở ươm đầy chúng tôi
Và em... thôi đừng khóc nữa hay nếu có thể cứ để nuớc mắt hồn nhiên gieo trong thương khó mà linh hiển một mầm vui dù nhỏ nhoi cũng ráng tạm ứng một niềm tin
Đợi thằng bồ Tây hôn hít xong, khi cánh cửa vừa cài trên cài dưới cẩn thận xong, cô mang xấp thư tình ra xếp thành ba xứ sở khác nhau: Mỹ một bên, Gia Nã Đại một bên, Úc một bên.
Vòm trời vỡ vụn Bầy ngựa hoang đói khát tuyệt vọng trước bụi xương rồng Những chiếc gai nhọn sắc tứa ra giọt giọt sữa độc Chiếc lưỡi đói cỏ làm sao có thể chạm vào? Màu trắng quay cuồng họng khát.
1 / Là người cầm bút mà chức năng đầu tiên là viết ra giấy những suy nghĩ trung thực của mình, anh/chị nghĩ gì khi có quan niệm cho rằng: vì thể hiện trong ngôn ngữ Việt, văn chương Việt Nam không thể tách rời khỏi định mệnh dân tộc?
Chuyện một cơ quan chức năng ở địa phương nọ yêu cầu kiểm điểm một nhà văn đang cư trú tại địa phương mình vì nội dung một tác phẩm mới xuất bản của nhà văn ấy, chẳng hiểu sao cứ từng lúc từng lúc gợi thức trong tôi nhiều việc cũ, nối lại nhiều suy nghĩ vẫn bỏ dở, những điều tưởng chừng rất ít liên quan nhau.
Tôi là kẻ lọc lừa. Từ bé, tôi đã lừa những đứa trẻ khác để lấy đồ chơi của chúng. Đến tuổi đi học, tôi lừa thầy, phản bạn. Tôi gạt gẫm cả cha mẹ, anh em. Đi đâu tôi cũng được ưu đãi vì cái bề ngoài hào nhoáng của mình.
Nhìn những mảnh gương vỡ và cái khung mạ vàng nằm dưới đáy thùng rác trong góc phòng tắm, Thúy không cảm thấy một mảy may tiếc nuối. Cái gương nhỏ này là món quà đầu tiên Dave tặng khi mới quen.
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.