- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CÓ MỘT ĐÀ LẠT Ở PHÍA NAM LUÂN ĐÔN

11 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 118421)

tetbury-content

Đó là Tetbury, một thành phố thơ mộng nằm về phía nam Luân Đôn khoảng 200 cây số (?).Tôi chỉ nhớ phải mất ba giờ lái xe để đến nơi. Thành phố nhỏ, những con đường dốc, hẹp. Nhà với mái xuôi nhọn hoắt, nằm liền nhau, phần lớn mở shop bày bán đồ cổ, quán ăn uống, tiệm cà phê.Tất cả đều sạch sẻ, sang trọng. Khí hậu mùa thu, ra khỏi nhà không thể thiếu áo ấm. Trên một con đường có ngôi nhà mang tên High Grove của thái tử Charles ở trước đây, nay làm nơi bán hàng lưu niệm cho quỹ từ thiện.

Với phong cảnh và khí hậu như thế làm sao không nhớ Đà Lạt cho được, dù cho Café 53

của Tetbury không thể so sánh với Café Tùng Đà Lạt, nhưng khi đã ngồi trong quán, cầm tách cà phê bằng sứ trắng, nhìn ra con đường vắng hoe trước mặt, có lúc ta mơ hồ lẩn lộn giữa hai không gian.

Chúng tôi ở trong một nhà nghỉ chỉ có 4 phòng dưới một con đường dốc, rất tiện nghi, rộng rãi. Chủ nhân là một người Úc sang đây lập nghiệp đã lâu, không có gia đình. Trước nhà, ông ta chỉ đặt một phiến gỗ nhỏ ghi mấy chữ : Old Fox House. Trong ba bữa ăn sáng chỉ có một thực đơn duy nhất, được bày biện kiểu cách!. Ông ta nói chuyên, phần lớn kể về các hoàng tử William và Harry những dịp họ đến đây, trong lúc khách ăn.

Trường Westonbird đồ sộ, uy nghi, nơi dành cho nữ sinh trung học nội trú, chỉ cách thành phố mười phút lái xe. Mùa hè, học sinh về nhà nghỉ, trường trống, nơi đây được dùng cho dich vụ đám cưới.

 

Như ngoại vi Đà Lạt có Đơn Dương, Đức Trọng, thì ở Tetbury có Bourton-on-the-Water, ngôi làng mà du khách khi đã đến Tetbury không thể không ghé! Hai bên đường san sát quán ăn, quán cà phê, nước giải khát. Đi sâu vào sẽ gặp Birdland- Park & Gardens- rộng lớn với đủ loài chim quý hiếm, từ hoàng yến, chim họ sẻ, chim ác là (marpie), cho đến chim cánh cụt (penguin), cú tuyết (snow owl), vẹt đuôi dài (macaw), chim hồng hạc (flamingo),chim bồ nông (pelican)….Giữa làng du lịch là một con sông nhân tạo, bề ngang khoảng hơn mười mét được đặt tên Venice, nước trong veo, có cầu bắc qua và ghế đá trên bờ.

 

Rời Bourton-on-the-Water, về đến Tetbury trời vừa tối. Phần lớn quán xá ở đây đóng cửa sớm, sau năm giờ, dù cho ngày còn dài. Thế là bữa ăn tối của mọi người là bánh mì và thịt nguội, vừa mua được từ một siêu thị nhỏ. Đêm cuối cùng ở Tetbury, tôi lặng lẽ mặc áo ấm, đội mũ, quàng khăn xuống đ ường. Trời lạnh, phố vắng, những con đường dốc in bóng đèn vàng. Tôi vừa đi vừa nhớ Đà Lạt năm nào, lúc họa sĩ Tôn Thất Văn còn sống, chúng tôi lên đó, ở nhà khách đường Hồ Tùng Mậu. Nửa đêm thức giấc, không ngủ lại được, bỗng cảm thấy thèm cái lạnh và đốm lửa của những gánh hàng đêm trước chợ, tôi bèn mang khăn độ mũ, leo qua cổng đi bộ dọc theo Hồ Xuân Hương lúc ba giờ sáng, trong cái lạnh rát mặt của đêm. Sáng hôm sau gặp nhau, tôi nhận ngay câu chào của Văn : Quỳnh điên rồi!

Đà Lạt, Tetbury. Bên này và bên kia. Cái buốt giá của những đêm. Sao chỉ có một đốm lửa trong trái tim mình.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89223)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 110311)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91162)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 90622)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 80955)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85417)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 86541)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.
09 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 77684)
Cuối cùng rồi tôi cũng đọc quyển hồi ký ấy, quyển hồi ký gắn liền với một cái tên suốt 25 năm dài. Làm như người ấy tái sinh với tên cũ dài hơn: Cao Xuân Huy Tháng Ba Gãy Súng.
07 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 99581)
Đọc truyện ngắn “ Trả lại tiền ” in trong tập truyện “ Vài mẩu chuyện ” của nhà văn Cao Xuân Huy (tạp chí Văn Học xuất bản, 2010), tôi không khỏi mỉm cười bởi cái phong cách khôi hài đen của câu chuyện—truyện của Cao Xuân Huy đa phần đều như thế...
12 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 80585)
LTS: Bài phỏng vấn nhà thơ Đặng Hiền được thực hiện bởi nhà thơ Go Hyeong Ryeol Tổng biên tập tạp chí Thi Bình (The poet society of Asia ) trong số mùa Đông 2009. Phần chuyển ngữ do Giáo sư Tiến sĩ Yang Soo Bae thuộc đại học Pusan University of Foreign Studies tại Hàn Quốc biên dịch. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu đến quí văn hữu và độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.