- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Lời nhắn gởi một thi sĩ / Những lời kinh đã cũ

26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 115941)


tanxuyenchi_nhungdieugiandi-content
 Tản xuyến chi / Photo Nhungdieugiandi



Lời nhắn gởi một thi sĩ

Cần gì phải viện dẫn đến những lời chứng dối
Khi đám đông nghe bài giảng trên núi chẳng chút động tâm
Khi quân gian đem gươm giáo bắt thầy mình như bắt kẻ cướp
Thì những lời chứng dối cũng chẳng ăn thua gì
 
Họ là những đầu mối tội lỗi?
Mà chúng ta vẫn yêu thương như Chúa vẫn yêu thương thế gian
Cho dù ngày nay chàng-nàng xa nhau
Hãy giữ cho mình ngọn lửa của những ngày đầu tiên
Và tiếp tục yêu nàng
Như yêu Giáo Hội
(mặc dù Nàng và Giáo Hội khác nhau xa)
Xin đừng nhầm lẫn-chàng thi sĩ dễ thương
 
Hễ mai kia mốt nọ có người khẽ hỏi
Cũng xin đừng khai thật bao yêu thương mù lòa
Có phải càng về giả chúng ta biết yêu thương đúng cách hơn
 
Hãy yêu nàng để nàng có dịp phản bội
Sá gì chút đớn đau vốn đã đếm không hết
Hãy nói anh-yêu-em (như yêu nhan sắc)
Có nhớ không,thì cũng như những canh bạc ta thua đậm tại một Casino nào đó
Có nhớ không :con thứ 13 phản bối
 
Hãy ngủ yên bằng cách nằm sấp lại
Hãy cầu nguyện cho nàng thêm 1 lần sang sông
Trước khi sang bên kia bờ,xin nàng đừng nhắc những câu môi miệng giả trá
Hãy khuyên nàng đừng giả vờ nhỏ những gịot nước mắt cá sấu
Xin nàng hãy phủi tay vô can như Phi-la-tô
Hỡi chàng thi sĩ dễ thương
Hãy chúc nàng trăm năm phước hạnh


Những lời kinh đã cũ
 
Những hạt lúa chết đi sẽ có một đời sống mới
Những lời yêu đương cũ sẽ qua mau
Những đau đớn tưởng chừng còn đâu đó
Mà em sao vội vàng-vội vàng quá đỗi

Những tiên tri chả làm được trò trống gì ở xứ mình
Những tỏ tình của anh trai quê bên giếng đất
Nhũng gánh nước đêm trăng kĩu kịt
Mà em cũng bỏ anh hàng xóm để lấy chồng xa
 
Những dụ ngôn vang vang ngoài đồng vắng
Những toan tính lọc lừa đầy rẫy
Những rình rập bắt nộp người công chính
Những lời kinh cũ vẫn như có như không

Nếu chúng ta đóng kịp những chiếc tàu No-e
Chúng ta đặc biệt chở những cặp tình nhân qua cơn hồng thủy
Chắc họ sẽ có cơ hội yêu nhau
Này em bé gái ơi ! Hãy lớn mau để yêu người nam
 
Hãy cởi hết áo trong lẫn áo ngoài
Dù mùa cưới vẫn còn xa
Với những lời ngọt ngào trên đồi đất hứa
Em còn nhớ không những lời kinh đã cũ.
 
NGUYỄN ĐỨC BẠN
 
 
 
 
 
 
 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 92537)
Nguyễn Thị Thảo An sinh ngày 03 tháng 2 năm 1960 tại Sài Gòn, tốt nghiệp đại học sư phạm Sài Gòn, hiện định cư tại Kennesaw Georgia, USA . Tác phẩm : *Tuyển Tập (in chung với 4 tác giả khác) *Bức Phù điêu Khắc Cạn (tập truyện, Văn Mới 2001)
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 85050)
LTS: Lê Vương Ngọc tên thật là Lê Đình Quỳnh, xuất thân là giáo sư tư thục Trung học các trường Hưng Yên, Hải Phòng thập niên 1950 và Sài gòn 1960. Ông nhìn vấn đề văn hoá như một “hobby” – Làm thơ, dịch sách, nghiên cứu, biên khảo nhiều về Phân tâm và Di truyền học – Theo quan niệm phê bình sáng tạo của Oscar Wilde…
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 87842)
Bạn có thấy đâu đó, người ta bày bán ba hình tượng ngồi riêng rẽ với hai bàn tay bịt kín hai mắt, bịt kín đôi tai, bịt kín miệng? Hay có lúc ba người ngồi chồng lên nhau theo thể hình tháp. Đứng nhìn lâu, có chút sảng khoái ở nghệ thuật mời chào. Nhưng đem về tập tành chủ nghĩa sống theo. Không thấy. Không nghe. Không nói. Bạn mới thấy nỗi niềm của từng nhịp thở ở đôi tay người.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 114259)
Em Người đàn bà sống dậy lúc nửa đêm icon bật sáng Lang thang trong thế giới ngôn từ Đi về bằng đôi chân giả Dối gạt nhau qua lũ hình nhân sặc sỡ Sắc màu
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 73525)
Một cái chết tức tưởi, phi lí như thân phận con người trên cõi đời, như Albert Camus đã nhận xét trước kia. Ở tuổi 46, hai năm sau ngày lãnh giải Nobel. Trong túi xách của ông có đựng bản thảo cuốn tự sự hư cấu còn dang dở Le Premier Homme (Người đầu tiên), kí ức tặng mẹ, “người sẽ không đọc được nó’’. Cây ngô đồng (không hiểu sao) nay không còn nữa, chỉ có đài tưởng niệm dựng ở ven làng. (1)
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 95364)
Sự thật là tôi không khóc khi chị cướp mất người đàn ông của tôi. Chị trơ trẽn mơn trớn anh ngay trước mắt tôi, rồi lại giả đò lúng túng vì những hành động ấy. Giá tôi có thể đẩy chị về nơi thật xa. Đẩy chị vào khoảng không vô chừng của bóng tối, trong sa mạc, cát bụi.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 82482)
Thật trơ trẽn, chúng nó hít hà, giá mà bóp vú em - dù chỉ qua lớp áo bà ba và áo nịt - được cái thì dù tử thần bảo phải nhượng cho mươi tuổi thọ, chúng cũng ký cả hai tay. Chàng cười diễu, bọn mày chẳng biết thế nào là tình ái. Chẳng chịu khó tìm phương đến đích. Nếu chinh phục được họ, sá gì hai quả đào mưng sữa kia chứ, bao nhiêu hầm mỏ ruộng nương mà các cô không dâng sạch cho tình lang?
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 94338)
...Cô y tá nựng tôi! Tôi chồm lên ngang vai rồi liếm vào mồm, cô ngã ngửa ra, tôi tiếp tục vồ lấy. Tôi hôn cô. Tôi hít cô. Tôi xé quần áo cô. Tôi kiên quyết không rời cô. Tôi không có ý thức, mà cũng chẳng biết đạo đức là gì? Tôi đã tấn công cô y tá, đấy là họ bảo tôi thế, có người bàn thiến hai hạt dái của tôi...
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 93893)
Nơi nào mùa xuân bắt đầu? Mùa Xuân bắt đầu từ những mầm cây non còn ngủ sâu dưới lòng đất giữa mùa Đông giá buốt. Chúng là những đứa con của các cây bố cường tráng, khỏe mạnh; và những cây mẹ dẻo dai, sum suê kết quả suốt mùa Hạ thơm lừng; sau những đêm ấm nồng lửa nhiệt đới và mặt trời không bao giờ tắt giữa đôi tay. Các bố mẹ cây gửi tình yêu của họ trong bọc lụa theo gió, để những đứa con mang mùa Xuân đến cho mặt đất và muôn loài.
15 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 96647)
Chuyên đề Tạp chí Văn : Nhiều Tác Giả (văn hóa) Sau chuyên đề về Tập san văn chương Ý THỨC, Văn Chương Việt hân hạnh được giới thiệu chuyên đề về Tạp chí Văn và chân dung những người đã dựng nên tờ tạp chí một thời vang bóng này.