- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Người lính buồn, Một Lần Rồi Xóa Tan

13 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 110421)


photo_3__dinhcamly-content

 Photo by Dinh Cam Ly


Người lính buồn

 ( nhớ Ngô Kha,1966)

 

 

Nhớ đêm nào ngồi quanh

trong ngôi chùa nhỏ

trước mỗi ngọn nến hồng

sau ngày thua trận

im lặng sâu hơn

vì chờ tiếng nói

mưa rả rích ngoài trời

vẫn không một lời

giã từ nhau lặng lẽ.

 

Chiếc cầu sắt đen

những thanh tà vẹt rỉ

tàu qua mỗi buổi chiều

để lại tiếng còi hoàng hôn

người lính tóc râu phủ mặt

bước lạnh lùng trên những thanh ray

buổi chiều ở Cầu Hai

mang trái tim Che*

người lính tưởng mình ở rừng già nam Mỹ

cùng giấc mơ giải phóng về.

 

Cuộc chiến đầy ảo vọng

rồi cũng lụi tàn nhanh

dưới mưa phùn giá lạnh

đoàn hàng binh về thành

người lính buồn ở lại.

 

Đã nhiều năm trôi qua

người lính buồn ở lại

người lính buồn nằm xuống

giấc ngủ ruộng đồng

mênh mông mây trắng

tiếng vỗ cánh

 hư không.

 

LỮ QUỲNH

San Jose, 1-2011

(*) Ernesto “Che” Guevara (1928-1967)

 



Một Lần Rồi Xóa Tan


ta đứng giữa trời đêm

dưới ánh đèn

soi màu lá đỏ

tuyết đã rơi bên miền đông bắc

và nơi đây

lạnh giá tràn về

đêm thất thanh

khi tiếng thở dài bên kia trái đất

âm u làn sóng nhiễu

làm buốt trái tim ta.

 

lá đỏ dưới ánh đèn mùa đông

mùa đổi từ bao giờ

lòng ta quanh năm chỉ một mùa vàng lạnh

giấu bạn bè trong những giấc mơ .

 

ta đứng giữa trời đêm

người sũng nước

gió quất mưa vào mặt

không làm tắt

cơn sốt đang bốc lửa thịt da

gió gào lên mê sản

át tiếng u u ngoài vùng phủ sóng

 

chỉ một lần rồi xóa tan

mà sao im lặng

im lặng quá thế này.

 

Lữ Quỳnh

San Jose, 8-12-2010.

 


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35651)
L TS: Nguyễn Đăng Khoa, một người làm thơ trẻ, sinh năm 1987. Hiện sinh sống và làm việc tại Sài Gòn. Thơ của Khoa êm đềm, hiền lành, trong veo như nắng và nhẹ nhàng như gió sớm. Xin hân hạnh giới thiệu dòng thơ của Nguyễn Đăng Khoa đến quí độc giả và văn hữu khắp nơi. (Tạp Chí Hợp Lưu)
09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33076)
Ô ng quay ánh mắt nhìn về phía cô, ông nhớ mình đã nhìn cô như thế nào đêm hôm đó nhưng không muốn lặp lại. Thời điểm đó đâu chừng 5 g sáng. Ông thức dậy đã khoảng 30 phút ngồi nhìn cô và chìm đắm trong ý nghĩ lạ lùng bởi chẳng biết giải thích vì sao lại có sự kết hợp điên cuồng giữa cô và ông… Ông nghĩ về cô con gái duy nhất của mình giờ đã ra đi với mẹ nó...
06 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36492)
c ó nụ hôn nằm ườn trên bậu cửa của nắng hôm nay, hay của nhớ hôm qua lũ chim chích mổ vào từng nhát nhỏ dậy đi thôi để mở chút bộn bề
05 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33848)
E m giấu miết con thuyền bên kia dốc Đợi mùa khô thả vào lòng sông cạn Con thuyền sẽ trôi ra biển - ngày sông Tiên xuôi
05 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35812)
khi Thơ không vui cứ để mặc nó buồn / như cô bé ở truồng thích tắm mưa thuở nhỏ / dường như có điều gì đó / sắp sửa trong veo /
02 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35021)
Đ ừng nói với em rằng anh đã già Không, em không tin như thế Vẫn nghĩ anh như ngày nào Những năm 90 chúng mình còn rất trẻ
24 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36432)
T a nợ trăng bài thơ dang dở Trải cõi lòng thiếu một nửa nhân gian Người đời gọi đó là đêm trăng khuyết Ta bảo rằng trăng thiếu tri kỷ đó thôi
23 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 42866)
Ô ng Giản nhớ lại, năm ngoái chính vợ ông cũng đã nằm ở đây trong chiếc quan tài để người ta đưa ra cánh đồng, ông đưa tiễn vợ ra tận nghĩa trang. Ông thì thầm với vợ rồi cũng có ngày tôi sẽ nằm đây để người ta đưa ra với bà, bà đi trước tôi đợi tôi nhé! Bây giờ thì chính ông đang nằm đây, chỉ có khác vợ ở chỗ ông chưa chết nên chưa được nằm trong quan tài.
21 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37205)
A nh đi rồi còn ai vuốt tóc Lời tình thơm sách vở học trò Đêm xuống rồi em buồn không hở Trời xa mù tầm tay với âu lo…
18 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37804)
V ậy hôm nay anh thấy gì Thấy những tay lưu manh ở diễn đàn Asia chơi trò súc vật Làm những người hiền lành phải tránh xa