- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Trương Văn Vĩnh

21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 107949)


truongvanvinh_dn_2011-content 

 Trương Văn Vĩnh_ Đà Nẵng 2011


LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Trương Văn Vĩnh sống và làm việc tại thành phố Đà Nẵng.

TCHL


MIẾNG MỒI GIÁ TRỊ

Tôi bật bếp ga
lửa rừng rực nóng cái chảo dầu sôi sùng sục
rồi cho tất cả các “giá trị” còn lại vào
những giá trị của tôi còn tươi roi rói máu
đảo qua đảo lại
(medium, or well-done)
đem ra nhậu với ly rượu phế tích chiều nay

Cái loại “giá trị chín vừa” là mồi nhấm khi tỉnh
Cái loại “giá trị chín kỹ” là mồi nhấm khi say

Té ra lâu nay còn có một miếng mồi ngon đến vậy để nhậu với loại rượu cay đến vậy mà tôi không hay biết
và nay tôi đã biết rồi
biết để mà say
say
tôi say
say man dại với “giá trị chín vừa”
man dại với “giá trị chín kỹ”
man dại với ly rượu phế tích

Vâng, tôi say
say như vậy đấy bạn bè ơi!

(Đà Nẵng 12/2009 )

MỘT NGÀY CHẲNG RA GÌ

G là kiến trúc sư
anh ta nói với tôi rằng:
Kiến trúc là một loại âm nhạc vĩnh cửu
khi mà thế giới của loài người quá dị hợm
thì kiến trúc đã cho anh cảm hứng
tồn tại vượt thời gian
Tôi nói với anh ta rằng:
Chưa hẳn đã như vậy
thế giới của loài người đang rất gấp gáp
mọi thứ đều có thể banh xác trong tích tắc
vì lòng đố kỵ và tàn bạo của chính con người
Rạng sáng mai quả đất sẽ nổ tung
nếu như đêm nay không còn một bàn tay người nào đó kìm hãm
đó là lý do
chẳng có khái niệm vĩnh cửu nào
G và tôi đã cãi vã với nhau một trận tơi bời đến điên loạn
và tận cùng của sự điên loạn ấy
chúng tôi rất tỉnh táo
tỉnh táo trong một ngày chẳng ra gì.

 

Đà Năng, 2010

T.V.V

 

 

XÁCH NGƯỢC

Phố xách ngược bàn chân anh từ hôm qua
Ngay khi gió xách ngược tiếng chim
Dưới bầu trời
Dưới vòm lá
Ngay khi nắng xách ngược ngày vào đêm
Ngay khi những khoảng lặng
Thời gian
Không gian
Xách ngược ánh sáng vào vùng
Tối
Đen
Đặc quánh
Không cho phép con đường lối đi nào
(những con đường bây giờ không có lối đi)
Ở đó
Loài rắn độc rực sáng đôi con mắt độc dược
Tiêm nọc độc vào tiếng chim
Chết
Tiêm nọc độc vào bàn chân anh
Khằng khụa
Trong sự hỗn loạn gần chết ấy
Anh đi theo lối di trú của ruồi
Anh
Theo
Gặp
Sống
Cùng những số phận ruồi bu
Này em
Chìa tay ra, dù muốn hay không...

Đà Năng, 2010

T.V.V

 

 

LỐI ĐI KHÔNG MÀU

dấu vết bàn chân trên lối đi không màu
nhiều nỗi buồn trong anh đã nhập viện
không có chỗ nằm
sao nỗi buồn không chết ngay trên đường nhập viện
mà đòi theo cái chết khốn nạn đời anh

rồi niềm tin cũng bước trên lối đi không màu
niềm tin trong anh nhập viện
một bệnh viện không bò, đứng, ngồi, lết . . . nằm không mơ
anh cởi niềm tin trong chiếc áo đẫm mồ hôi
chiếc áo cởi niềm tin khổng thể cởi
niềm tin chết
không lần điều trị đầu tiên hay cuối cùng

còn có ước mơ lội trên lối đi không màu
ước mơ trong anh nhập viện
ước mơ bò lê lết
bệnh viện khóc
nước mắt đổ dài
ước mơ nhiễm bệnh

trong lần hấp hối duy nhất cuộc đời
anh
nhìn
nghe thấy
vô số kể
những
nỗi buồn
niềm tin
ước mơ
chăn chân đi tìm bệnh viện
trên rất nhiều lối đi không màu
chết
trên đường
bệnh viện
có còn sự kiện cấp cứu nào không?

 
02/6/2010


Con tàu ngang ngạnh


Ngang ngạnh như thế là đủ rồi con tàu ơi
nằm trên thi thể ngày như thế thì cũng ruỗng mục thôi con tàu ơi
dừng lại để ngắm cõi người như thế là cũng thấu hiểu rồi con tàu ơi

Thức thách thời gian ư?
Thức thách lòng người ư?
Sai rồi
chỉ có thể bào mòn những cái hốc mắt nhạy cảm mà thôi
Nghe lời ta nói đây!
hãy về với biển đi
hãy về với cái thân phận lênh đênh của mình đi
hãy vượt sóng cùng những ước mơ đi
đời đang cần lắm
Hãy làm vậy đi!
rồi đời sẽ khác

Sao không về với biển đi
Hay là!
hay là không tin biển nữa
hay là biển gầm gừ lời của những tên cướp biển
hay là hành động man rợ của bọn người kia
hay là sự xua đuổi bắt cướp trắng trợn

Thôi, về với biển đi
khôi phục lại niềm tin đi
rồi đời sẽ khác
Về với biển đi
ta thương cho sự ngang ngạnh của mày quá
về với biển đi
đừng ngang ngạnh nữa
Tàu ơi!

(*)viết bên con tàu trên bờ biển Thuận Phước
Đà Nẵng 01/01/2010


TÔI THẤY RÕ NỖI CÔ ĐƠN RỜI RẠC CỦA TÔI

1. chiều đi qua tay biết bao nhiêu người mà tôi dại khờ chi ôm hết như chiều của riêng tôi để rồi chiều chết dần trong tầm tay thì tôi về với đêm đen mà lòng cô đơn trơ trọi như miền giông gió

2. gió ơi gió chơi trò ú tim với mái tóc dài của người thiếu nữ mà chi để rồi lẻn vào tim tôi đánh thức tình yêu không tuổi trỗi dậy vô hướng như một gã du mục mãn đời lang thang

3. mưa! mắt tôi mơ loang bóng mưa, từng sợi mưa dài chia ba khúc, khúc đầu trôi về quá khứ, tôi sống thời đang sống khúc giữa, khúc cuối chạm đất là tương lai đầu thai về làm bụi bặm bám rát mặt người

4. tôi nhặt từng lóng tay mình trong ma thuật ngón của trần tuấn và ngồi đối diện với mười ngón tay của mình chợt rùng mình khi biết chính tôi là kẻ chăn bò trong thành phố suốt đời đi tìm vạt cỏ lưa thưa mà ngóng đôi mắt buồn về thảm cỏ xanh rì thèm được như kẻ chăn bò ở quê mà không dám quay về vì đã lỡ dán lên mình cái model thành phố

5. chiều nhìn về phía nghĩa trang mù khói buồn những âm a của phạm phú hải xuôi về miền cực lạc sống dưới khe nước ngầm chảy từ trong đá mấp mem miền hoang cát mà mấy ai nhớ nhớ quên quên!

6. đêm co cụm bó gối ngồi chờ từng cơn lạnh đi qua! cái buốt lạnh viên hồn tôi thành viên đá nhỏ rơi tõm vào núi đá chôn vùi thoi thóp từng khúc thở sau cùng rồi chết, chết không lối thoát như những vần thơ của gã nguyễn lãm thắng hiện thời, và chết như ai đó đã viết về cái chết của kẻ làm thơ

7. đời nó dạy (mất dạy?) cho tôi những cái nhìn phiến diện mà chả có cái phiến diện nào ra cái phiến diện nào, thôi thì phiến diện tôi hay phiến diện đời hay là gì, gì, gì đó nữa thì trong tôi là sự cô đơn rời rạc như một kẻ chán đời cởi niềm tin trong chiếc áo đẫm mồ hôi.

8. vâng! rạc rời, rời rạc, rạc rời, rời rạc... phần tôi!

Đà Năng, 2010

T.V.V

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
31 Tháng Năm 201212:00 SA(Xem: 87822)
M ười lăm khúc giáo đầu [...] là bản tường trình kế hoạch và tư cách làm việc của đương sự trong nhiệm kì ngồi ghế tổng thống sắp tới. Đồng thời, lồ lộ giữa các ngôn từ, cũng là bản cáo trạng hành tích và phong cách trái khoáy của tổng thống tiền nhiệm trong năm năm qua. Rốt cuộc ông François Hollande được bầu bốn ngày sau, trở thành tổng thống nhiệm kì 2012-2017.
22 Tháng Năm 201212:00 SA(Xem: 90859)
B a mươi năm là thời gian tối thiểu cho phép giới nghiên cứu và phê bình có thể dòm thấy, trong một nền văn học có truyền thống lâu đời bắt nguồn từ thời trung đại, những biến chuyển nội tại mà nền văn học Pháp đã và đang trải nghiệm. Qua chính nội dung và hình thức các tác phẩm của thế hệ viết văn ‘’ trẻ ‘’, mới và khác trước. Dưới đây, chúng tôi sẽ phác họa hiện tình, vạch ra những nét chánh, nhận thấy trong số tiểu thuyết khổng lồ xuất bản hằng năm từ 30 năm nay...
22 Tháng Năm 201212:00 SA(Xem: 105915)
T ôi ở ngay Montreal mà cũng không biết là nhạc sĩ Lê Trạch Lựu cùng ở chung thành phố với tôi. Cho tới khi đọc được bài viết về ông trên báo Thanh Niên Online ở trong nước tôi mới biết ông là đồng…tỉnh với tôi! Ông là tác giả của bản nhạc “Em Tôi” mà hầu như mọi người đều biết. Ấm ớ về nhạc như tôi mà lúc nào cũng có thể nghêu ngao em tôi ưa đứng nhìn trời xanh xanh / mang theo đôi mắt buồn vương giấc mơ được. Hứng từ nàng…nhạc nào đã khiến ông sáng tác được bản nhạc bất hủ này vào năm 1953?
22 Tháng Năm 201212:00 SA(Xem: 117577)
LTS: Phương Lan là bút hiệu của cô sinh viên trường đại học Văn hóa TP. HCM. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu truyện ngắn “Bà điên” của Phương Lan đến với quí độc giả và văn hữu Hợp Lưu. Tạp Chí Hợp Lưu
22 Tháng Năm 201212:00 SA(Xem: 106155)
C hiến tranh đồng nghĩa với bom đạn, với súng gươm, với giết chóc, với gian lao, khổ ải, với tàn phá, hủy diệt, ... mà lại nói tới lãng mạn, hay dù hẹp hơn, tới thi ca lãng mạn là một điều hoàn toàn nghịch lý, khó có thể tưởng tượng được. Nhưng đối với những người Việt Nam đã từng sống trong cuộc chiến ba mươi năm vừa qua, đây lại là một sự thực, một sự thực có bằng chứng hẳn hoi mà người tìm hiểu khó có thể chối cãi.
22 Tháng Năm 201212:00 SA(Xem: 166885)
t háng sáu tàn sen rụng rơi mang theo mùa hạ tím đẩy cánh diều bằng lăng lên không trung cao xanh thế làm sao ta biết được nhúm thẳm sâu le lói mặt đầm lầy
06 Tháng Năm 201212:00 SA(Xem: 136872)
M ấy năm trước anh về em dẫn người yêu đến gặp anh Mấy năm sau anh về em đưa em bé đến chào anh Thời gian đi qua đi qua Anh với tuổi già ngồi lại
01 Tháng Năm 201212:00 SA(Xem: 114767)
Theo nguôn tin từ RFI - Đầu tháng Tư vừa qua, có một sự kiện văn hóa quan trọng. Đó là tác phẩm "Biển và Chim bói cá " của nhà văn Bùi Ngọc Tấn được trao giải thưởng mang tên nhà văn Pháp chuyên viết về biển Henri Queffélec (1910 - 1992), nhằm tôn vinh những tác phẩm viết về biển trên thế giới.
27 Tháng Tư 201212:00 SA(Xem: 135781)
đ ừng nhìn em như thế hãy để em ở cạnh anh theo cách của mình hãy để em yêu anh theo cách của mình ừ
27 Tháng Tư 201212:00 SA(Xem: 120169)
N ăm đầu tiên Sài Gòn sập, tôi không nhớ được TV, Radio, và báo chí, có những gì nói những gì. Cả ngày quần quật, hết cái loa phường thét vào tai lại đến học tập chính trị ở trường, hội họp ở tổ dân phố và đi mít tinh (là cái gì cũng chưa hiểu hết). Ngoài đường thì vù vù xe Honda với băng đỏ trên cánh tay của bọn cách mạng 30, và cờ đỏ bán tràn lan tứ phía. Đêm về, cả nhà nhìn nhau lặng lẽ.