những đợt sóng xô đẩy khi gần tới bờ liền nắm tay nhau không có giá trị nào theo phép đo lường biển choàng ôm một thực thể trinh nguyên thể hiện tình yêu tuyệt đối với đất không cần phải xác tín về điều thiêng liêng và huyền thoại
như vậy không cần hoài nghi sự hiện hữu chính mình những hoang tàn phế tích còn để lại nhiều di ngôn mỉa mai kỳ diệu có thể đã được cấu kết theo thời gian đang phục sinh không ai phát hiện thấy tì vết hãy choàng bộ áo diêm dúa để hình thành trong cái cặn bã luôn trong suốt ta chợt thấy những biểu tượng dữ dội từ thân thể con người đang nhú ra những gai nhọn đầy cám dỗ biển không bao giờ tìm lại thời gian đã mất đời sống đang bị cắt vụn ra từng mảnh ta không thể đào xới nấm mồ dĩ vãng để rồi rũ lòng xuống nhào nặn lại một hình thái khôi hài trong nỗi đau khổ ta tìm thấy hạnh phúc như thế không cần đòi hỏi sự cứu rỗi nào đó đã bị đảo lộn hành tinh chính nó đang tự quay vòng theo lời biển hát
N ăm đầu tiên Sài Gòn sập, tôi không nhớ được TV, Radio, và
báo chí, có những gì nói những gì. Cả
ngày quần quật, hết cái loa phường thét vào tai lại đến học tập chính trị ở
trường, hội họp ở tổ dân phố và đi mít tinh (là cái gì cũng chưa hiểu
hết). Ngoài đường thì vù vù xe Honda với
băng đỏ trên cánh tay của bọn cách mạng 30, và cờ đỏ bán tràn lan tứ phía. Đêm về, cả nhà nhìn nhau lặng lẽ.
Mặt Trận Ở Sài Gòn’ sẽ tạo mối xúc
động hay chú tâm cho những ai còn tha thiết tới số phận của Việt Nam. Nó cũng sẽ
gây ngạc nhiên cho những ai ít hiểu biết về tâm trạng phức tạp của người dân
miền Nam
đối với cuộc chiến tranh mà cho đến nay vẫn còn để lại những hậu quả và ảnh
hưởng trên số phận của họ.
Vì đấu
tranh cho tự do tôn giáo và cho dân chủ, nhân quyền, Ngài đã bị nhà chức
trách tống tù từ tháng 6
năm 1977. Đến năm 1982, Ngài
cùng thân mẫu bị trục xuất về nguyên quán xã Vũ Đoài, huyện Vũ Thư,
tỉnh Thái Bình để quản thúc. Mười năm
sau Ngài trở vào Nam hoạt động
công khai đòi duy trì Giáo
hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Tháng 1
năm 1995 Ngài lại bị Công an thành phố HCM bắt giam, kết án 5 năm tù và 5 năm quản chế.
Mùa xuân năm 2012
này, nước Pháp chuẩn bị bầu Tổng thống mới, nhiệm kì năm năm của Tổng thống tại
chức Nicolas Sarkozy sắp hết hạn. Trong một nước dân chủ, ai cũng có quyền ứng
cử trong vòng đầu, từ dân quèn cho đến chánh trị gia lão luyện, kể cả Tổng thống
sắp mãn nhiệm, miễn là * tin mình có cơ được bầu, hoặc * muốn lợi dụng thời gian
quần chúng chú tâm nghe đề giãi bày tâm huyết và í hướng của mình. Sau đó, hai
nhà nào được nhiều phiếu hơn mấy người kia thì mới ứng cử tiếp. Trong vòng thứ
hai này, người được đa số phiếu, từ 50,1% trở lên, sẽ đăng quang, chánh thức
đóng vai Tổng thống trong nhiệm kì sắp tới.
Nhiều
nhà phê bình vẫn phàn nàn Nguyễn Huy Thiệp là nhà văn không có tim hay không có
lương tâm. Sao y có thể say mê tẩn mẩn tỉ mỉ về cái ác đến bệnh hoạn vậy? Tôi
thực sự nghĩ rằng đó là vì tấm lòng và tình yêu cuộc sống quá lớn của ông!
Trong tác phẩm mới nhất, Vong bướm cũng thể hiện rất rõ điều
ấy!
Hạ
tuần
tháng 1/1979, Phó Thủ tướng Nước Trung Hoa Nhân Dân Cộng Hòa [THNDCHQ]
Deng Xiao-ping [Đặng Tiểu Bình] (1904-1997) qua Mỹ du Xuân hữu nghị Kỷ Mùi
(28/1/1979), đánh dấu việc “trở lại với cộng đồng thế giới” của hơn 800 triệu
dân Trung Hoa sau 30 năm tự cô lập hầu chấn chỉnh nội bộ, thiết lập một chế độ
“Cộng Sản” theo kiểu mẫu Stalinist/Maoist. Thượng tuần tháng 2/1979, ghé
Tokyo trên đường về nước, Tiểu Bình tuyên bố “Cần dạy cho
Việt Nam
một bài học.”
Sau Chiến Tranh Việt Nam, sự vắng bóng của Hoa
Kỳ trong khu vực Đông Nam Á đã để lại một khoảng trống về địa dư chánh trị, và
đây cũng chính là vận hội để một Trung Quốc với tham vọng mau chóng lấp đầy.
Với sức bành trướng của Trung Quốc từ kinh tế tới quân sự ngày càng đè nặng
trên 5 quốc gia trong lưu vực sông Mekong, cộng thêm với những động thái hung
hãn của Bắc Kinh nhằm “Tây Tạng Hóa vùng Biển Đông/ Tibetization of South
China Sea”, nói theo ngôn từ rất tượng hình của B.A. Hamzak, thuộc Viện Hàng
hải Mã Lai / Malaysian Institute of Maritime Affairs, đang trực tiếp đe dọa
tới những quyền lợi thiết thân của chính nước Mỹ, đã đến lúc chánh quyền Tổng
thống Obama không thể không quan tâm tới sự thách đố của Trung Quốc, một quốc gia
đông dân nhất thế giới đang nhanh chóng vươn lên như một siêu cường cả về kinh
tế lẫn quân sự.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.