Đi tìm dấu vết ngày qua Vết son môi in hình trên áo Gió giong khúc mặt trời Em chân trần, cát bụi Đi tìm nguời đàn bà trong câu hát đưa môi Chiếc áo trẻ con hình chú mèo bắt chuột Ngây ngô nụ cười À ơi… Tháng bảy mưa ngâu chuồn chuồn ướt áo Em mang gót thị thành chảy hội ca dao Lá trầu xanh gói lòng cau nhỏ Mang cả trời cổ tích những hanh hao Về đi thôi nhật ký ngày chân đất Gốc đa già bà kể lá bùa yêu Em ôm giấc thị thành nửa mùa cổ tích Hỏi gió trời sao giấu lá bùa yêu
Hà Nội: 17/6/2010
Xuân thì…
Khi năm tháng qua đi Trên ngón tay năm ngón lằn vết cổ làm con gái làm đàn bà làm người đan sợi nhớ Ngón tay em nước mắt biết làm trò Bàn chân luôn biết cách giả vờ Tìm lại những điều còn mất ngủ Bán môi ngoan cho những lần ngạt thở Lời yêu anh hiền hơn cỏ tháng tư Ai đánh cắp thời gian têm trầu không nhà ngoại Chuồn chuồn kim cõng cỏ trốn mặt trời Run một bờ môi âm ừ biết nói Ngẫu hứng đan khăn khi mùa rét qua thời Bói tình duyên sim tím ven đồi Gặm nỗi buồn bên chiếc hài thêu hoa cũ Ngàn xưa hoa cau rụng xuống vườn trầu Còn em ngầu hứng tô chút trầm nâu Cong cong lưng ong hình dấu hỏi Ngửa mặt hỏi trời gió về đâu Lời yêu rụng xuống lối vườn trầu Nỗi buồn để lại mắt hoa cau Luồn kim se sợi đùa yêu thật Thời gian liệu có nổi xuân thì…
- Nguyên Ngọc chủ “Văn đoàn độc lập” đã trao nhiều giải thưởng thơ quá tầm phào, vô nghĩa, thậm chí bậy bạ, nhảm nhí, phá hỏng thẩm mỹ tiếng việt phá hỏng thẩm mỹ thi ca chân chính
- Hữu Thỉnh chủ tịch hội liên hiệp văn học nghệ thuật VN, chủ tịch hội nhà văn VN do chủ quan, trình độ văn hóa kém cỏi, trình độ thẩm mỹ thi ca bệnh hoạn và nhảm nhí cũng đã trao giải thưởng văn học cho hàng chục tập thơ dở, thơ vô nghĩa, thơ tầm phào…
20 triệu cư dân ĐBSCL, phải sống chung với những dòng sông ô nhiễm, và nay họ đang nhận thêm được những tín hiệu báo nguy về hạn mặn sẽ trầm trọng hơn năm 2016 và tới sớm hơn ngay từ hai tháng đầu năm 2020. Do đó, cho dù có thấy “nước, nước, khắp mọi nơi, vậy mà không có giọt nào để uống”. Cho dù ĐBSCL vẫn là nơi nhận nguồn nước cao nhất Việt Nam tính theo dân số. Tuy nước vây bủa xung quanh nhưng là nước bẩn hay nước mặn. Thách đố lớn nhất là làm sao thanh lọc được nguồn nước tạp ấy để có nước sạch đưa vào sử dụng. Với tầm nhìn qua lăng kính vệ tinh và biến đổi khí hậu, vùng châu thổ Mekong là hình ảnh khúc phim quay chậm / slow motion của một con tàu đang đắm. Một cái chết rất chậm nhưng chắc chắn của một dòng sông Mekong dũng mãnh – lớn thứ 11 trên thế giới với hệ sinh thái phong phú chỉ đứng thứ hai sau con sông Amazon và cả một vùng châu thổ ĐBSCL đang từ từ bị nhấn chìm.
Việt tộc, nếu tính từ khi lập quốc tại Phong Châu, trong vài ngàn năm tiến về phương Nam, hiện tiếp tục ra đi tới khắp các nẻo đường thế giới, đã tiếp cận hầu hết các nền văn minh nhân loại. Từ hậu Lê, suốt 500 năm biến động đầy sóng gió, với tình hình hiện nay, có thể xem như chúng ta đang ngày càng rời xa khỏi đạo thống Tiên Rồng trải từ thời Hùng Vương đến hai triều đại Lý-Trần, giờ lại còn bị đe dọa tiêu diệt bởi chủ thuyết Mác-Lê. Việt Nam tuy được xem như đã hội tụ hầu hết các tôn giáo và các nền văn minh lớn trên thế giới (Phật, Lão, Khổng, Cơ đốc; Hoa, Ấn, Tây), chúng ta vẫn chưa định hình được một nền văn hoá đặc thù làm nền tảng nhằm thoát Trung, bỏ Cộng để xây dựng đất nước.
Khởi đầu một năm mới đầy biến động, trước anh linh người vừa khuất tôi xin được dâng lên lời cầu nguyện. Nguyện cho mỗi chúng ta từ nay sẽ không là kẻ vô can và ngưng đóng vai khán giả. Bởi tất cả chúng ta dù đang ở vị trí nào hay sinh sống ở nơi đâu đều gắn kết cùng nhau chung một số mệnh - Số mệnh của dân tộc Việt Nam.
đôi mắt mỏi mệt không thể nhìn xuyên đêm /
bóng đêm làm chúng ta mù lòa /
hãy im lặng như thiền sư ngồi nghe tiếng côn trùng /
nhớ lại đêm trừ tịch /
chờ nghe tiếng thú đầu tiên mừng năm mới /
ở đây ta chẳng nghe gì cả /
trên cao độ của ngọn đồi chỉ có tiếng mưa rỉ rả /
ngôn ngữ của im lặng /
Đường phố Sapa chìm trong thứ ánh sáng mờ ảo của đèn cao áp lẫn sương mù. Thỉnh thoảng có một hai khách du lịch trở về khách sạn, hoặc một đôi nam nữ Dao đỏ đứng tự tình bên gốc cây. Khí lạnh từ trên đỉnh Fanxipan tràn về thung lũng từng đợt. Hắn hơi co ro, khép chặt lại cổ áo. Hắn đi, lúc thì như người mộng du, lúc thì ra người như cố ý tìm kiếm một ai đó.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.