- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Triết Lý Loài Ngựa, Trốn Tìm, Khúc Bi Ca

14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 117973)

Triết lý loài ngựa


Vòm trời vỡ vụn
Bầy ngựa hoang đói khát tuyệt vọng trước bụi xương rồng
Những chiếc gai nhọn sắc tứa ra giọt giọt sữa độc
Chiếc lưỡi đói cỏ làm sao có thể chạm vào?
Màu trắng quay cuồng họng khát.

Thách thức ma mị
Châm ngòi cuộc chiến giữa những cái chết.

Bầy ngựa già im lặng
Lũ ngựa non gõ móng bồn chồn
Hai sự lựa chọn cho một kết thúc?

Phía sau ngựa mẹ là ngựa con mới sinh
Gánh nặng bầy đàn, sức mạnh bầy đàn trong cuộc di cư…

Không do dự.
Ngựa mẹ điềm nhiên cắn, nhai, nuốt từng mảng gai xương rồng
Sữa căng dần bầu vú...

Dõi theo đàn ngựa hoang tung vó sáng gầm trời
Thầm cảm phục hành động ngựa mẹ
Mạnh hơn triết lý đời.

 

Trốn tìm


Tựa lòng vào mạn ca dao
Đăm đăm rình vớt trái đào chưa rơi.

Sau khoảng sáng rực rỡ nêm chặt ảo ảnh
Người đàn bà ôm vinh quang thả lên bến nhớ
Rong ruổi trò chơi trốn tìm.

Người Đàn Ông của nàng
Hình như không có thật!

Lạc giữa biển mắt dấu hỏi
Không đôi mắt sói hoang!
Từng lọn sóng gieo trên không gian
Nở mùa hạt lép.

Người Đàn Ông của nàng
Hình như không có thật!

Lạ lẫm ngôn ngữ tay đói vòng xiết
Thói quen lột truồng ý tưởng
Đâu bàn tay vẽ cảm giác thịt da thanh khiết?

Người Đàn Ông của nàng
Hình như không có thật!

Tuyệt vọng?...

Không phải từ ánh nhìn
Không thể qua bàn tay
Nàng thấy Người Đàn Ông của mình bằng cảm giác cuộc chơi trốn tìm...

Người Đàn Ông của nàng
Hình như không có thật!

 

Khúc bi ca


Xin đừng thốt lời tàn nhẫn
Đời thừa thãi đắng cay
Xin đừng trách người cha sau mùa thai nghén
Chuốt ánh trăm năm dệt tấm liệm
Đón con mình.

Hãy mở nắp ngôi nhà vĩnh hằng
Đón linh hồn văng ra từ muôn xác chữ
Hay vung ly rượu nhỏ
Chia đều cơn khát ngày mai?

Khi bình minh lướt trên cánh nắng
Hoàng hôn bò lê nẻo mây
Niềm vui qua, nỗi buồn lắng đọng
Ngàn cao nhuộm ánh bao dung?

Không còn đứa con
Không có người cha!
Chỉ loài cỏ dại.

Quằn quại trên nấm mồ nhân loại cằn kiệt đến độ không thể cằn kiệt hơn được nữa
Rên rỉ Khúc Bi Ca
Và bầu mắt vũ trụ chưa hề khép dù không còn tồn tại
Nhuộm biếc hồn ta!..


 Tạ Thị Thu Hà

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 107235)
N guyễn Mộng Giác sinh năm 1940 tại Bình Định, trong một gia đình gồm 7 anh chị em. Ông là người con thứ hai. Cha ông, một nhà giáo trong thời Pháp thuộc, thưở nhỏ ông cắp sách theo cha đi nhiều nơi vì thời gian đó nhà giáo luôn được thuyên chuyển công tác liên tục. Ông thừa hưởng nếp sống mô phạm từ cha mình.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99105)
Về Mùa biển động... V ới đôi mắt tinh tường, cái nhìn thàng hậu (nhân bản) Nguyễn Mộng Giác đã xây dựng lại cuộc đời của nhiều gia đình, nhiều nhân vật trong thế hệ những người đã sống hoặc lớn lên ở trong Nam, thời kỳ chia đôi đất nước... Là nhân chứng có con mắt bao quát và sâu xa, ông nhìn và viết lại xã hội miền Nam trước 1975, thuật lại biến cố Phật Giáo những năm 60, biến cố Mậu Thân thập niên 70, biến cố 30 tháng tư 1975, thuật lại cuộc di tản, thuật lại cuộc đời tha hương trên đất Mỹ.. .
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 96502)
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương , Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác với Mùa biển động.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 72302)
M ùa biển động tập 5, Tha hương là tập cuối, dày nhất, hơn 600 trang, quan trọng nhất và được độc giả mong đợi, để biết số phận nhân vật sẽ ra sao, qua cuộc «đổi đời» tháng 4-1975.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85606)
H ồi xưa, mẹ tôi thường theo mùa mà gọi những người đàn bà bán hàng rong vào nhà để mua hàng của họ. Mùa sen, mẹ tôi mua sen để lấy nhụy ướp trà, mùa cà cuống, mùa cốm, mùa sắn dây…
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 91991)
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng. Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm hồn nhà văn của tôi.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 87859)
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện. Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 90892)
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,… Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 78109)
Một phóng sự ngắn về nhà văn Nguyễn Mộng Giác, người vừa ra đi trong sự tiếc thương của bằng hữu. Mời quý vị theo dõi trong phóng sự sau đây  (video 3 phút).
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99995)
V ì người tụng một thời Kinh Tôi đi rước nắng về in hiên trời Chiều trông chiều vẫn thảnh thơi Tôi đi hái thuốc về in hiên nhà...