Thơ Nhật Quang
GIAO MÙA
Nhặt cánh lá còn vương trên tóc
Buổi tàn Thu theo dấu chân em
Hương nắng phai màu đông lạnh giá
Bước ta qua bao lối gập ghềnh
Sương tuyết rơi phủ hồn lạc lõng
Buồn mênh mang giọt đắng ban mai
Miền quạnh hiu ta ngồi lặng lẽ
Vương mãi tâm tư mộng đêm dài
Cõi thiên thai trăng buồn khuất bóng
Nhìn thu đi vàng úa hồn thơ
Hái đoá vô ưu… quên sầu nhớ
Một kiếp nhân gian bớt hững hờ
Còn chút niềm mơ trăng vàng cũ
Cho lòng đêm lạnh khỏi hoang vu
Ta gởi mùa yêu vào quên lãng
Gởi những nhạt nhoà theo dấu thu.
Nhật Quang
NIỆM KHÚC THU
Se se mùa Đông tới
Gió lạnh vương vai người
Con đường xưa chiều lá đổ
Nắng còn hong màu tóc em xanh?
Ngày về ngang phố cũ
Hiu hắt tiếng Thu buồn
Mùa xa lắm, còn chôn bao ước hẹn…
Giờ đêm trăng vàng khóc lẻ loi
Mùa Thu heo hút
Tóc em vướng ngang trời
Để một người mãi ngồi ôm dĩ vãng
Con phố gầy run rẩy chiều Đông
Bước đêm chùng giá lạnh
Ngọn đèn nghiêng xô dạt bước chân
Đã mịt mù lối xưa quên dấu
Còn ta - Sài Gòn đếm nhịp chông chênh.
Nhật Quang
- Từ khóa :
- NHẬT QUANG