xám lạnh đức tin trước cửa thiên đường
tôi hòa nhập vào em trần truồng khuôn mẫu đất sét
mông muội ý niệm ngày phán quyết cuối cùng
sau huyễn hoặc thời gian
thế kỷ thứ 17…
không phải nhớ một người /
không hối tiếc một điều /
chỉ là khoảnh khắc /
nghe gì đó lệch đi trong lòng /
người thân thương /
thành xa lạ /
và vết nứt mở ra /
Tôi đi qua tháng Sáu bằng một giấc ngái ngủ /
đạp vỡ tiếng ve chưa kịp gào /
trên sân thượng nhà ai còn một bóng người hong tóc /
và một ý nghĩ vừa khô
LTS: Giới thiệu thi sĩ Đào Duy Anh-
Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu – Nhà thơ Đào Duy Anh sinh năm 1952 tại vùng đất Phù Cát, Bình Định – nơi gió Lào thổi qua những triền cát và ký ức – Đào Duy Anh không chỉ là một nhà thơ mà còn là một kẻ lữ hành cô độc trong những cõi mộng mơ... Ông thuộc thế hệ thi sĩ đã đi qua nhiều biến thiên của đất nước, tiếng gọi từ những vết thương chưa kịp lành trong những trái tim lặng lẽ. / Trong thơ ông, cái đẹp không phải là đích đến, mà là chỗ rẽ của cảm xúc – nơi thi ca không cần tuyên ngôn, chỉ cần một hơi thở cũng đủ thắp sáng cả một khoảng tối chưa kịp gọi tên. Trân trọng mời quí Văn Thi Hữu và Bạn đọc của Hợp Lưu cùng bước vào thế giới thi ca của Đào Duy Anh.
Tạp Chí Hợp Lưu
những dòng sông đã bỏ tôi đi thật xa /
cuộc đời thì vẫn vậy /
vẫn mỗi ngày nỗi nhớ lại ùn lên /
làm sao quên /
con đường về /
trần gian không tiếng gọi /
em vội vàng chi /
qua sông hồ biển thẳm /
mà lãng quên từ mấy kiếp luân hồi /
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.