- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

" Ôi! Những Người Khóc Lẻ Loi Một Mình"

14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 35004)

Phải mất bao lâu ..để quên được anh ?

5 năm ..10 năm ..hay mấy chục năm nữa

Hình bóng anh mới phai nhoà trong ký ức của em ?

Trở về ..ngang qua Bùi thị Xuân

Không còn thấy cánh cửa sổ rộng toếch

Nơi có đôi mắt dõi theo anh chào ngày làm việc mới

Để nhớ như in chiếc xe đạp màu xám trắng với vành xe bóng lộn

Cho em soi mặt mình trong đó mà trêu anh ..kỹ lưỡng

Để nhớ quán cơm bụi Võ văn Tần

Để nhớ quán cafe Nguyễn thị Diệu

Để nhớ chỗ ngồi mỗi đêm dọc bờ sông Bạch Đằng

Nơi anh nói yêu em ..còn em rơi nước mắt

Muộn màng rồi T ...Thôi hò hẹn kiếp sau !!!

 

Phải mất bao nhiêu lâu ..để em quên được tình yêu ngày cũ

Để em xóa sổ được cuộc tình nầy

Không buồn tủi ..khi nghĩ về anh

Có bao giờ chợt nhớ lại em chưa ?

 

Hôm nay đi ngang qua chốn xưa, nơi anh đang làm việc

Dằn lòng mãi ngập ngừng ..nên gặp lại, hay không ?

Em không muốn anh khó xử

Em không muốn anh hoảng sợ

Khi phải đối diện với điều anh muốn quên

Em không muốn em cay đắng

Khi biết ra rằng ..anh đã thật sự quên em

Có thể em nghĩ lầm ..cũng có thể đó là điều sự thật ?

Thôi em quay xe về cho câu hỏi vẫn ..còn nguyên !!

 

Rời Sài Gòn ..buổi sáng sớm mùa đông

Em đang nghĩ giờ nầy chắc anh còn say gíấc ngủ

Có chợt giật mình để kịp hắt hơi không ?

Bởi có người nhắc anh, nhớ anh mà ứa lệ

Phi trường hôm nay .. sao có nhiều đôi mắt ướt

Khóc tiễn đưa người ...Khóc ở lại buồn hiu

Nhưng có lẽ..em là người ngoại lệ

Khóc một mình lệ ứa tủi thân

 

Em chợt nhớ bài hát năm nào hai đưa mình cùng yêu thích

... "Đôi khi em muốn tin..ôi ! những người khóc lẻ loi một mình"

Giờ đã là sự thật !!!

Vĩnh biệt anh !

Nỗi nhớ không rời. Tình yêu không chấm hết của em !!!

 

Vũ Trà My

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37171)
mùa này sương muối nhiều mặt nước lặng buồn như nồi sa thạch hoàng hôn chớ dám mượn chỗ đặt lưng. chiều hình như hẹp lại.
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38971)
Nghe em nói giọng Quảng Nam lòng như có gió thổi ngang bất ngờ đậm đà như tiếng quay tơ mượt mà như tiếng ầu ơ cuối trời
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38842)
thương cho mình một đời khốn khó đi trên một chân mà lội hết địa cầu từ đông sang tây đường dài thăm thẳm gậy trúc trên tay khập khiễng múa may
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 39544)
Những chùm hôn Không hoa, không lá và không tuổi Theo gió Qua ngàn dâu xanh Qua mái tóc em Ngập ngừng Những bộ cánh bay biến đâu mất
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38444)
Có thật không một ngày nỗi trầm cảm bị trầm cảm không thể tiếp tục chờ đợi trong mỏi mòn buông thõng đôi tay rồi âm thầm lui về vùng tối
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37783)
Lăn từ đỉnh cao lăn nhào xuống dốc Đến chỗ ta ngồi nó nằm trơ khấc Ta thì đi ngược nó thì lăn xuôi Nó chẳng nhọc công ta thì tốn sức
21 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 31697)
Chúng ta đang ở nơi nhiều toan tính thường tình Mỗi mặt người đều ẩn sự dối trá Trong một đêm nào đó năm ngón tay gầy của anh đã siết chặt em với sự cảm thông
21 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33697)
Trông trời đếm lá nghiêng sao tuổi đi vời vợi miền vào thẳm xanh em ơi còn nắng trên cành
21 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34492)
Chị ạ mai nầy em mới khóc Bởi lòng đau đâu viết nổi câu nào Chỉ thấy chia xa trời cô độc Chôn hết một đời thương nhớ nhau
21 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38702)
Anh đau lòng vì không thể hôn lên vết bỏng sự bất cẩn thường xuyên của em chỉ làm nỗi ân hận ngày càng đau rát thêm em dùng tình yêu thiên thần tác dụng trái tim trần tục anh