- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

" Ôi! Những Người Khóc Lẻ Loi Một Mình"

14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41177)

Phải mất bao lâu ..để quên được anh ?

5 năm ..10 năm ..hay mấy chục năm nữa

Hình bóng anh mới phai nhoà trong ký ức của em ?

Trở về ..ngang qua Bùi thị Xuân

Không còn thấy cánh cửa sổ rộng toếch

Nơi có đôi mắt dõi theo anh chào ngày làm việc mới

Để nhớ như in chiếc xe đạp màu xám trắng với vành xe bóng lộn

Cho em soi mặt mình trong đó mà trêu anh ..kỹ lưỡng

Để nhớ quán cơm bụi Võ văn Tần

Để nhớ quán cafe Nguyễn thị Diệu

Để nhớ chỗ ngồi mỗi đêm dọc bờ sông Bạch Đằng

Nơi anh nói yêu em ..còn em rơi nước mắt

Muộn màng rồi T ...Thôi hò hẹn kiếp sau !!!

 

Phải mất bao nhiêu lâu ..để em quên được tình yêu ngày cũ

Để em xóa sổ được cuộc tình nầy

Không buồn tủi ..khi nghĩ về anh

Có bao giờ chợt nhớ lại em chưa ?

 

Hôm nay đi ngang qua chốn xưa, nơi anh đang làm việc

Dằn lòng mãi ngập ngừng ..nên gặp lại, hay không ?

Em không muốn anh khó xử

Em không muốn anh hoảng sợ

Khi phải đối diện với điều anh muốn quên

Em không muốn em cay đắng

Khi biết ra rằng ..anh đã thật sự quên em

Có thể em nghĩ lầm ..cũng có thể đó là điều sự thật ?

Thôi em quay xe về cho câu hỏi vẫn ..còn nguyên !!

 

Rời Sài Gòn ..buổi sáng sớm mùa đông

Em đang nghĩ giờ nầy chắc anh còn say gíấc ngủ

Có chợt giật mình để kịp hắt hơi không ?

Bởi có người nhắc anh, nhớ anh mà ứa lệ

Phi trường hôm nay .. sao có nhiều đôi mắt ướt

Khóc tiễn đưa người ...Khóc ở lại buồn hiu

Nhưng có lẽ..em là người ngoại lệ

Khóc một mình lệ ứa tủi thân

 

Em chợt nhớ bài hát năm nào hai đưa mình cùng yêu thích

... "Đôi khi em muốn tin..ôi ! những người khóc lẻ loi một mình"

Giờ đã là sự thật !!!

Vĩnh biệt anh !

Nỗi nhớ không rời. Tình yêu không chấm hết của em !!!

 

Vũ Trà My

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 48269)
N hững con châu chấu lạc đường đạp cẳng loạn xạ trên búi cỏ chỗ chúng tôi ngồi sự bấn loạn như chúng tôi từng hay đang nô lệ cha ơi chúng con ngồi nô lệ từng inch màn hình laptop nô lệ từng byte dung lượng nô lệ từng icon thay cho cảm xúc nô lệ cả cây bút của mình
11 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 132211)
đếm những bước chân tá túc ở xứ lạ bằng nỗi chật hẹp tù túng nơi quê nhà, mùa xuân trước tôi thấy thênh thang một nỗi buồn, khập khễnh (em đi bên cạnh, rất xa, những chân trần, thui chột gót hồn nhiên)
06 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 48214)
nếu như còn sống một ngày tôi quyết dành cả suốt ngày hôn em nếu như còn sống một đêm tôi sẽ nằm ấp lên em cầm chừng
06 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 49505)
Mắt em xanh màu rừng thăm thẳm Để anh lạc nhịp bước đi hoang Tóc dài buông lưng núi thơm cỏ Xô anh về phố xa mơ màng
04 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 47517)
Cảm ơn em những giấc mơ Đẹp như mùa xuân Cảm ơn em nói lời ngọt ngào Nói lời đam mê Cho tôi bơi bơi trên dòng sông thơ mộng Cảm ơn dịu dàng lung linh Như ngọn nến hồng thắp sáng tuổi tôi Khi tình yêu rất cần bao dung độ lượng.
03 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 47101)
ai bán tình yêu để em mua bằng những dại khờ mặt đất nứt tầng vĩ than hồng khai phóng ngày em đến từ tim, đi từ tim đắng ngọt phù sa núi rừng mùa phục sinh lá hoa cây cỏ phía bên kia tháng giêng đã bước qua cầu…
03 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 45953)
Cuối năm, hình dung viễn cảnh thế giới đẹp trong sáng và thanh bình. Mải mê với nụ cười em hạnh phúc, tôi tìm cách ôm vào lòng cái vô hạn đất trời.
02 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 47253)
Tôi đi Blossom Hill tàu qua hoài chẳng tới mỗi lúc càng xa những ga xép chiều mưa quê nhà tiếng còi tàu ảm đạm Lăng Cô – Thừa Lưu – Huế tôi đã lên nhầm tàu Santa Teresa - Winchester
01 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 45397)
Đây là 100 bài thơ tình Việt hay nhất thế kỷ được trưng bày dưới sân Văn Miếu Cây thơ lãnh tụ cùng một trăm cây-thơ mọc lên từ súng, lưỡi lê , giáo mác trong xứ sở mọi người đều trở thành thi hào vĩ đại (dù không có một nấm mộ nào cho thi sĩ).
01 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 43825)
Anh biết, em về cuối tháng chạp Thú thật, làm sao khỏi vui mừng Em ạ, khi năm cùng tháng tận Anh buồn, chẳng rõ bởi vì đâu !