gã ngồi khóc một mình/
không vì chất da cam /
làm chết con nghé què /
bỏ vườn đi lên tỉnh /
**
gã nằm khóc một mình /
chẳng vì mất tình yêu /
của con bồ hàng xóm /
vượt biên sau bảy lăm
Em hiền như ly nước mát /
Đơn giản như nụ cười không son /
Là quả trứng buổi sáng, là tô canh rau buổi chiều /
Là cơn mưa thì thầm trên thềm khuya /
**
Em là xếp của nhớ thương /
Em oai như nữ tướng /
Em tính toán rạch ròi /
Em rất bao dung
Tiếng chuông nhà thờ đã chìm sâu vào giấc ngủ /
để lại những khoảng trống /
đầy vết bụi thời gian /
những giọt nước mắt hòa chung dòng máu Thánh nơi đây /
giờ chỉ còn rêu xanh phủ kín /
mọc từ vết thương xưa
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.