Thành phố giăng đầy dây là Sài gòn tôi đó /
Dây giăng từng con đường từng hẻm vắng đìu hiu /
Quay mặt đi đừng nhìn mà bật khóc /
Sự sống và đớn đau gần trong một tấc gang.
Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát /
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông /
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng /
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng. /
Walking under the severe Saigon sunshine, I suddenly feel the coolness /
Because there you are, wearing the Ha Dong silk long dress /
You know, I have been in love with that colour in a dress /
Like my poems which still maintain the colour of silk in its whiteness.
Hôm qua em đi tỉnh về / Đợi em ở mãi con đê đầu làng / Khăn nhung quần lĩnh rộn-ràng / Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi! /
You were due to come back from town yesterday /
I was waiting at the end of the village gate’s causeway /
There you were, wearing a velvet scarf and shiny silk pants /
Little did you know how your snap-button shirt tortured me then!
sau cuối cách li là làm việc online /
50 triệu một năm cho một teams /
xăng và beton là tuyệt phẩm /
cho hơi thở và nụ hôn /
sau cuối anh cần ở bên bầy ong /
cánh rừng đang bén lửa /
chúng không có ô tô /
chúng không thể chạy bộ
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.