- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MỪNG TẾT CON MÈO

13 Tháng Hai 20232:24 SA(Xem: 5467)
tranh LeMinhPhong4
Tranh Lê Minh Phong

 

 

 

Thái Thanh     

MỪNG TẾT CON MÈO     

 

Nhớ lại những tháng năm xưa thời còn ở quê nhà. Đêm giao thừa sau khi đặt mâm cúng xong cả nhà mình đều xuất hành về hướng đông đi lễ chùa, má mặc áo dài màu nâu còn mình và bọn trẻ lại mặc đồ tây bình thường theo má. Má lạy Phật lạy hương linh ông bà chùa Long Khánh rồi sang chùa Tâm Ấn cũng như thế. Mình nhớ ngày ấy trời trong lắm lại mang hương xuân lành lạnh, đường phố sạch đẹp và đâu đó vẫn còn lác đác vài người phu quét lá bên đường còn sót lại. Mình hít hương xuân ngày đầu năm mới vào hồn với cả hân hoan. 

 

 

Nhớ nhà mình có trồng một chậu hoa Lài, bụi hoa này của một người bạn bưng bê đến xới đất vun trồng, mình chỉ việc tưới cây theo lời dặn. Có thể nói nó ngoan nhất trong các chậu cây mình trồng vì nó đơm bông kết trái hương thơm lại nồng nàn dìu dịu. Ngày tết, mình thường cắt từng chùm để trong cái đĩa trắng nhỏ đặt lên bàn thờ Phật và bàn thờ ông bà. Mùi hương thơm lan nhẹ vào phòng khiến cho mình an tâm mà chìm vào giấc ngủ bình yên. Ngày ấy, dẫu bon chen bận bịu mưu sinh và công việc nhà tất bật thế, nhưng mình lại thấy mình rộn ràng sung sướng lắm trong những ngày tết đến. 

 

 

Mình thích lời bài hát: "Anh đến thăm em đêm ba mươi. Còn đêm nào vui bằng đêm hôm nay" nhớ chân tình của một người thường mang quà đến cho mình vào đúng đêm ba mươi, bao giờ trong gói quà ấy cũng có món mứt gừng thơm thơm mùi của tết. Chính nụ cười bao dung, chính ánh mắt hiền và chân tình của người đã theo tâm mình cho đến cuối đường đời. Là kỷ niệm êm đẹp của những ngày còn có nhau trong đời vui phút chốc. Lâu rồi mất biệt, lâu rồi dẫu chẳng thể quên nhưng mất biệt thật rồi...  Không biết ai kia có để lại trong lòng cùng... một chữ thương. 

 

 

Mùi của Tết nó còn có trong làn hương khói cúng kiến lễ lạy, theo tục lệ người Việt của mình. Bắt đầu từ lúc cúng đưa ông táo về trời rồi cúng giẩy mã ông bà, mua sắm đủ thứ, làm bánh làm mứt, làm dưa kiệu...mùi thơm từ bếp lửa đỏ hồng, từ dáng má ngồi cặm cụi rim mứt. Ôi nhớ và thương làm sao. Ngày 30 tết cúng rước ông bà, má làm món thịt thưng rất ngon vừa thơm vừa chín thấm đậm đà hương vị mà không bị cháy, mình học mãi mà không làm được ngon như má. Mấy món còn lại thì mình làm, thể nào cũng có canh ổ qua nhồi thịt, có trứng vịt đổ chả cuộn lại, có cả món xào chua ngọt má thích. Chiều 30 nhà mình còn có món chè đậu ván nấu cúng ông bà vào đêm giao thừa. Món này đã có ở nhà mình vào đêm giao thừa thường lệ mỗi năm, từ khi các con mình nó thích món chè này, đầu năm có chén chè thơm thơm mùi đậu ván bùi bùi ngọt lịm cho cả năm ngon đến ngọt ngào. Mình tự nghĩ thế và bày cho nhiều người cũng cúng chè đầu năm như mình. 

 

 

Nhiều người cứ bảo rằng sao ngày thường không mua đồ về ăn, vừa rẻ vừa ngon lại cứ đợi đến Tết. Nhưng chỉ có ngày tết con cháu phương xa về tựu tề đông đủ, cùng ăn cùng chơi cùng nói cùng cười. Theo như tục lệ, ngày tết còn có lễ cúng rước cúng đưa ông bà ấm cúng. Mình không đặt nặng chuyện cúng kiến dù ngày 30 Tết là ngày buôn bán nước rút, bán rất đắt hàng. Sáng sớm mình đã dậy đi chợ, gà đã đặt trước chỉ cần nấu món ăn để cúng, trái cây và hoa tươi đã dâng cúng lên bàn thờ, con cái sum vầy phụ một tay bưng đồ lên cúng... Cúng cơm trong ba ngày đối với mình cũng rất nhẹ nhàng, đơn giản chỉ cơm canh, món nem chả bánh tét và một vài món mặn ăn chơi và chỉ cúng buổi trưa nhưng đèn bàn thờ luôn thắp sáng..  Con cháu đầy nhà vui sao, nó được mừng tuổi được lì xì, được chúc xuân vui vẻ. Bạn bè lui tới viếng thăm vui xuân cùng gia đình mọi băn khoăn về thời cuộc gác hết lại một bên cho an... Đến ngày mùng ba, nhà mình cúng đưa ông bà một nồi bún bò giò heo to thơm phức mùi sả và thịt bò, trên bàn thờ mình múc hai tô tượng nước và thịt, một đĩa bún trắng to, rau sống tươi hai bên, chanh ớt nước mắm và chén đũa như mời thỉnh. Trước cúng sau ăn, cả nhà đều thích, ông bà hồi xưa cũng thích bún bò mà, nên chắc cũng an vui mà bay theo hương khói mây trời. 

 

 

Tết là nét đẹp trong hồn người Việt. Ở bất cứ nơi đâu đã là người Việt đều có Tết trong lòng đều hoài niệm cái tết cổ truyền có tổ ấm mình ngày xưa đó. Mình thấy có nhiều gia đình ở hải ngoại họ cũng đón tết rôm rả, cũng hương hoa trà bánh, cũng tụ họp mừng tuổi lì xì, cũng xúng xính trong chiếc cái áo dài truyền thống của người  Việt đủ màu sắc như xưa. 

 

 

Thế nên phải cảm tạ đất trời đã có mùa xuân khởi sắc. Tạ ơn ông bà lưu truyền cho con cháu có Tết và mình thích nhất vẫn là Tết Việt nam ta./, 

 

Thái Thanh

(Sài gòn 2023)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Bảy 201910:44 CH(Xem: 16726)
Cầu Thành không dài, chỉ khoảng chừng ba trăm mét. Tôi còn nhớ rất rõ, cây cầu hoàn toàn làm bằng gỗ, không rộng lắm, chỉ vừa đủ cho một chiếc xe ô tô lớn chạy. Mỗi lần có xe chạy qua, nhất là những lúc có đoàn xe của lính Mỹ chạy qua, người đi xe đạp hay đi bộ phải dạt vào hai bên thành cầu và chiếc cầu cứ lắc lư như muốn sập. Xe chiều bên kia phải dừng lại chờ. Hàng ngày, tôi phải đi về mấy bận trên cây cầu này. Bên bờ bắc cách cầu một quãng về phía đông, là những guồng xe nước suốt ngày đêm ầm ì, kẽo kẹt quay, đưa nước về nuôi những cánh đồng bao la vùng tứ thôn Đại Điền.
01 Tháng Bảy 201910:07 CH(Xem: 16678)
Ngày còn nhỏ, nhiệm vụ của em chỉ là đun ấm nước chè cho nội mỗi ngày.Anh đừng vội cười, công việc nhỏ nhít vậy mà cũng khoe! Mới đầu em cũng mừng rơn, vì nghĩ nấu nước sôi là việc dể dàng, đơn giản nhất trên đời. Em có ngờ hết được đâu ý nghĩa sâu sắc và công phu trong một ấm nước chè.
21 Tháng Sáu 201910:22 CH(Xem: 17909)
Chúng tôi lái xe dọc theo Pacific Highway đến một điểm hẹn nơi hai chị em lần đầu gặp nhau. Trời vàng óng, nắng chiều đậu trên mái tóc ngắn bướng bỉnh soi rõ một nửa khuôn mặt em cương nghị với cặp mắt sáng, đen nháy luôn mở lớn quan sát cuộc đời. Đưa tay vặn âm thanh xuống khi Khánh Ly hát đến đoạn “Tại sao ta sống chốn này, quay cuồng mãi hoài có gì vui” em hạ giọng nghiêm chỉnh: “Cảm ơn chị bỏ thì giờ đi với em. Nhất là vào một buổi chiều trời đẹp như hôm nay.” Tôi nhìn mắt em long lanh, có niềm vui pha lẫn nỗi buồn, tôi liên tưởng đến vẻ đẹp buổi chiều trước giờ tắt nắng.
12 Tháng Sáu 20194:37 CH(Xem: 17137)
Tôi tình cờ gặp F trong hành trình tour hai ngày một đêm tới Loch Ness, Scotland. F sinh năm 1985, đến từ Macao. F chủ động chào tôi khi bước lên xe bus, chắc do thấy tôi cũng là Châu Á. Trên đường đi, xe dừng lại cho khách ăn trưa, F hỏi tôi có muốn ăn cùng ko? Tôi gật đầu! Thế là thành bạn đồng hành.
13 Tháng Năm 20199:17 CH(Xem: 17961)
…Trong miền bụi đỏ mơ hồ đôi mắt ngây thơ vương giọt nước mắt làm dịu cái oi bức mùa hè cứ ám ảnh tôi qua bao giấc ngủ… Quãng đời ấy thật sự ngọt ngào. Chúng tôi đến trường trước hết là học làm người, sau đó mới là kiến thức. Tôi vẫn nhớ như in những câu cách ngôn mà mỗi sáng thứ hai thầy trang trọng viết lên đầu bảng và giảng giải ý nghĩa của nó cho cả lớp cùng nghe. Những câu ca dao, tục ngữ nói về công ơn cha mẹ, đối nhân xử thế, kính già yêu trẻ…
08 Tháng Tư 20191:46 SA(Xem: 19404)
Tôi không có tham vọng sẽ viết được hết về ba tôi, tôi chắc chắn không có đứa con nào có thể viết hết được về tình yêu của cha mẹ dành cho mình. Cái cách người đàn ông đó, lặng lẽ đi qua cuộc sống, vật lộn với nó, vắt kiệt mình cho công việc và để nuôi lớn một đàn con cháu, thật lạ lùng và kỳ diệu. Cái quá khứ âu yếm mà lặng lẽ của ba tôi, cuối cùng chỉ còn là những mảng ký ức.
31 Tháng Ba 201911:38 SA(Xem: 20350)
Mảnh giấy không đề tên người nhận, cũng chẳng ký tên người viết, song tôi thuộc tuồng chữ của Thiện, cái tuồng chữ với những phụ âm d, đ, t, th, k, kh, vân vân... đâm thẳng lên trời và cao hơn bình thường như muốn nổi loạn, và những nguyên âm thấp, cam phận, tự nén. Bên dưới hai câu thơ là dòng chữ vỏn vẹn: "Nếu không đoán được ai là tác giả của hai câu thơ trên thì sẽ không về nữa."
20 Tháng Hai 20198:42 CH(Xem: 23506)
Hôm nay, một ngày đầu năm, nơi tôi ở trời lấm tấm mưa và sương mù còn giăng mắc mặc dù đã 10 giờ sáng. Có lẽ không hạnh phúc nào bằng ngồi trước lò sưởi với ly cà phê và vài cuốn sách -- chính xác thì phải nói là với mấy Web sites sách điện tử, hay e-book, trên cái iPad. Bằng hữu ở xa, giờ già cả cũng ít hoặc hết còn đi thăm nhau được. Ngoài trao đổi điện thư ngày một thưa thớt, chỉ còn cái thú làm bạn với sách. Thú thật chưa bao giờ tôi đọc sách báo nhiều như những lúc về sau này.
25 Tháng Giêng 20198:02 CH(Xem: 24427)
Từ Huế ra đến Quảng Trị mấy ngày đầu năm 2019 là những ngày ủ dột mưa. Sau bài viết: Đi tìm bức tượng Mẹ và Con, tác phẩm bị lãng quên của Mai Chửng ở Hải ngoại. VOA 07.06.2018, tôi có ước muốn trở lại thăm Nhà thờ Đức Mẹ La Vang Quận Hải Lăng Quảng Trị, nơi đã từng có một quần thể tượng nghệ thuật tôn giáo của Giáo sư điêu khắc Lê Ngọc Huệ cùng đám môn sinh trong đó có Mai Chửng với chủ đề Mười Lăm Sự Mầu Nhiệm Mân Côi. (3)
03 Tháng Giêng 201910:50 CH(Xem: 20424)
Đêm ấy, một đêm Giáng Sinh rất lạ, sau ngày giải phóng đất nước một năm.1976. Là đêm Giáng Sinh thứ ba, tính luôn cái năm tôi đi sư phạm xa nhà, tôi không còn cùng bát phố với lũ bạn ngoại đạo trong cái thành phố nhỏ nhoi yêu mến tôi đã sống; nhưng vẫn da diết nhớ Giáng Sinh với những chiếc xe hoa lấp lánh, diễn hành dưới màn mưa lạnh, quanh mấy con phố nhỏ; những cỗ xe luôn mang đến một không gian tượi mới và tràn trề hy vọng. Khi còn hy vọng, là người ta còn mơ ước. Khi còn mơ ước,là người ta còn tin yêu cuộc sống này.Và người ta luôn trông chờ điều đó.