Mấy dòng viết vội và muộn màng này chỉ là những hồi tưởng đứt
đoạn để gửi tới một người bạn là Nguyễn-Xuân Hoàng...Nguyễn- Xuân Hoàng lại được biết tới nhiều hơn như một nhà văn một nhà báo tên
tuổi từ những năm 1970.Hoàng là tổng thư ký tạp chí Văn Sài Gòn từ 1972, tiếp nối
Trần Phong Giao, cùng với những tác phẩm đã xuất bản gồm tuyển tập truyện ngắn:
Mù Sương, Sinh Nhật; tuỳ bút: Bất Cứ Lúc Nào Bất Cứ Ở Đâu; tạp ghi: Ý Nghĩ Trên
Cỏ; và hai truyện dài: Khu Rừng Hực Lửa, Kẻ Tà Đạo…
Dường
như có rất nhiều người đến tưới rượu lên mộ Trịnh Công Sơn, nhưng chỉ là để nhớ
một bạn nhậu chứ không phải nhớ tiếng đàn, tiếng hát của Trịnh. Anh,
nhớ bạn, vào quán một mình, kêu một ly rượu đầy và một chiếc ly không. Lặng lẽ
ngồi, lặng lẽ uống. Hết ly mình, đến ly bạn. Mà ly bạn chỉ có ngụm nắng tàn.
Gia đình
chúng tôi có mười bốn anh chị em, gồm năm anh em trai và chín chị em gái. Anh
Mai Thảo là người thứ năm trong gia đình. Hai người chị và một người em gái mất
sớm. Tới năm 1975, chúng tôi còn lại là mười một người. Tính theo anh em trai,
anh là con trai thứ ba. Anh cả tôi là Nguyễn Đăng Thiện, anh kế là Nguyễn Đăng
Viên rồi đến chị Tuyết là người chị gái đã mất vì bệnh thương hàn năm chị hai mươi
tuổi. Tiếp đến là anh Mai Thảo...
Tháng 6, khi những cơn gió Lào khô rốc từ Vịnh
Bengan thổi vào dãy Trường Sơn đem hơi nóng ngùn ngụt lửa phả vào mặt, đó là
lúc các tin buồn tới tấp bay về bên tôi. Từng người, từng người bạn thay nhau
giã từ cuộc chơi. Cái nóng hực lửa bên ngoài, và cái nóng trong lòng tôi ngày
một dâng cao. ..Mới tuần trước thôi, anh Nguyễn Xuân Hoàng vẫn còn
email trả lời, anh nói bài viết này anh thích quá cho anh post trên Voa đi, tôi
còn đùa anh mệt như vậy mà vẫn còn làm việc sao, tùy anh thôi...
Nghe nhiều người khen cuốn Ba người khác của nhà văn Tô Hoài, tôi cố tìm đọc. Đọc xong thì
hoang mang… Nói cho ngay, đấy là cuốn sách viết khéo với nhiều cảnh đời
sống động và được “lên hương” bằng yếu tố gợi dục đậm đà. Quả là cái khéo của
bà hàng xén chợ phiên biết bày bán bắt mắt những món hàng xanh xanh đỏ đỏ …
Mấy dòng viết vội và muộn màng này chỉ là những hồi tưởng đứt
đoạn để gửi tới một người bạn là Nguyễn-Xuân Hoàng...Nguyễn- Xuân Hoàng lại được biết tới nhiều hơn như một nhà văn một nhà báo tên
tuổi từ những năm 1970.Hoàng là tổng thư ký tạp chí Văn Sài Gòn từ 1972, tiếp nối
Trần Phong Giao, cùng với những tác phẩm đã xuất bản gồm tuyển tập truyện ngắn:
Mù Sương, Sinh Nhật; tuỳ bút: Bất Cứ Lúc Nào Bất Cứ Ở Đâu; tạp ghi: Ý Nghĩ Trên
Cỏ; và hai truyện dài: Khu Rừng Hực Lửa, Kẻ Tà Đạo…
T uần rồi, nhân kỷ niệm
70 năm ngày 6 tháng 6 năm 1944 khi quân Đồng Minh đổ bộ chiếm bờ biển Normandy
để từ đó tiến vào giải phóng Âu Châu đang bị Đức Quốc Xã chiếm đóng, hệ thống
truyền hình PBS chiếu một loạt phim tài liệu liên hệ, trong số đó tôi có dịp
xem hai phim, đó là “D-Day 360” do
Windfall Films của Anh Quốc sản xuất dưới quyền đạo diễn của Ian Duncan; và
phim “D-Day’s Sunken Secrets” do NOVA thuộc
PBS thực hiện.
LTS: N guyệt
Quỳnh với bài viết “ Nhìn Vượt Qua Một Ước Mơ Tan Vỡ” vào những ngày 30 tháng 4
năm nay, bằng những giấc mơ tan vỡ đó không riêng của Nguyệt Quỳnh và cũng
không có gì ngạc nhiên và mới mẻ, nhưng đó chính là nỗi đau chung của nhiều
người, của thân phận con người Việt nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu bài viết
của Nguyệt Quỳnh cùng bạn đọc của Hợp Lưu khắp nơi.
LTS: Chúng tôi nhận được bài viết của Tiến sĩ Nguyễn Quốc
Quân vào những ngày tưởng niệm 30 tháng 4 vào năm thứ 39 . Ông Nguyễn Quốc Quân
cho biết đây là bài viết đầu tiên của ông về ngày 30/4 từ hơn 30 năm vượt biển
và bài này cũng để ghi lại cảm xúc sâu đậm của ông khi đón nhận nhận sự ra đi
của thầy giáo Đinh Đăng Định. Chúng tôi xin trân trọng giới thiệu bài “30 tháng
4 tôi nhìn lại mình” cùng độc giả Hợp Lưu .
LTS: Một năm rưỡi trước khi từ trần, tướng Trần Độ đã hoàn
thành một tập nhật ký mà ông đặt tên là Nhật Ký Rồng Rắn: bắt đầu từ cuối năm
2000, viết xong tháng 5 năm 2001. Nhật ký Rồng Rắn là một bút ký chính trị
trong đó, với tất cả tâm huyết, tác giả trình bày suy nghĩ của mình về các vấn
đề chính trị của đất nước. Tháng 6.2001, Trần Độ vào Sàigòn thăm con và nhờ
người đánh máy bản thảo. Ngày 10.6, ông đi lấy bản thảo, bản vi tính và sao
chụp thành 15 bản. Trên đường về nhà, ông bị tịch thu toàn bộ các bản thảo và
bản in chụp, xem là "tang chứng" của tội "viết và lưu hành tài
liệu xấu". Cho đến ngày từ trần 9.8.2002, tướng Trần Độ không được trả lại
nhật ký của mình. Trích đoạn dưới đây là một phần của nhật ký này. {theo tạp
chí Diễn Đàn}.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.